Chương 3 : Cặp anh em song sinh

Nữ chính tên là Bạch Liên, người cũng như tên, nhẹ nhàng thanh thoát, không nhuốm mùi bùn

Mà mấy chuyện đó không liên quan gì đến cô, vì cô nhìn thấy bạn nhỏ lúc sáng của mình, và điều làm cô ngạc nhiên là có tới hai bạn nhỏ nhìn giống nhau

Nhớ lại ký ức thì ra đây là cặp song sinh, anh em họ của nữ chính, đúng là tạo nghiệt mà, lại đi dành đàn ông với nữ chính, mà vậy thì sao, thích thì lấy thôi, tới thì đánh cô đâu ngán

Dù hai người có là song sinh đi nữa thì vẫn khác nhau, tuy khuôn mặt họ không khác nhau, nhưng cái khác ở đây là khí chất, hai người họ một người im lặng xinh đẹp như gió mùa thu, một người rạng rỡ như nắng mùa hạ.

Đương nhiên bạn nhỏ của cô là người thứ hai, dù không nhìn khí chất của họ thì cô cũng biết . Tại sao hả ?

Nhìn đôi môi mọng đỏ sưng lên kia là nhận ra liền mà

Mọi người nhìn thấy Thần Túc ngồi im lặng không tham gia vào cuộc nói chuyện như thường ngày thì thấy lạ, ngay cả người anh Thần Dực cũng phát hiện ra điểm này, đang dự định hỏi thì bên cạnh e trai mình xuất hiện một bóng dáng

Ninh Thịnh đi tới, ném cặp của mình vào ghế trống còn lại ngồi xuống, cười vui vẻ

"Bé con ! Lại gặp nhau !"

Thần Túc đang ném suy nghĩ về xa xăm, bỗng nghe giọng nói quen thuộc làm cậu giật mình, quay sang nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp đáng ghét đang kề sát mặt mình thì đứng phất dậy chỉ tay vào cô

"Cô...cô....cô....."

Cô cả nữa ngày vẫn không nói được gì, Ninh Thịnh cười híp mắt, đưa tay nắm lấy ngón tay đang chỉ vào mình, nhẹ nhàng vuốt ve

Thần Túc thấy cô như thể không phải đang vuốt ve ngón tay mình mà là đang vuốt ve cả thân thể hắn, ánh mắt cô sâu hút như nhìn thấu thân thể hắn, cảm giác này khiến hắn tê dại mà ngồi phịch lại xuống ghế

Mọi người nhìn thấy Thần Túc phản ứng khác lạ liền quan sát cô gái kia nhiều hơn

Là một cô gái xinh đẹp, thân hình hoàn hảo, nếu như bỏ qua đôi mắt tối tăm đó có thể được xem như là một nữ thần

"Xin lỗi, có thể buông tay ra không? "

Thần Dực cầm tay e mình kéo lại, nhưng sức cô quá lớn hắn sợ e mình đau nên không dám kéo nữa

"Bé con, em tên gì ? Nói xong tôi thả em ra "

"Thần Túc! "

Thần Dực nhanh chóng trả lời thay e trai mình

Cô cười nhẹ nhìn hắn, lại nhìn người đang bị mình nắm tay cười càng rạng rỡ hơn

Thần Túc cảm thấy mình bị điên rồi, trái tim hắn lại đập mạnh vì nhìn thấy cô ta, cho dù ở bên cạnh Bạch Liên hắn cũng không có cảm giác này, vì quá đáng sợ nên hắn liền gật đầu thừa nhận

Cô cười buôn tay hắn ra , Thần Túc cảm thấy vừa may mắn lại vừa mất mát, nhịn xuống cảm xúc hỗn loạn trong lòng, lại nghe cô lên tiếng

"Tôi tên Ninh Thịnh, bé con rất vui được làm quen !"

Trường học này nổi danh vì có nhiều học sinh giỏi ,đặc biệt nơi đây còn có bảy vị hoàng tử đẹp trai tài giỏi con nhà giàu, nhưng đáng tiếc cả bảy chàng trai này chỉ yêu thương và quan tâm một vị công chúa duy nhất

Các cô gái thì hận đến nghiến răng nghiến lợi, các chàng trai thì cảm thấy may mắn vì không ai dành người yêu với mình

Đối với Ninh Thịnh thì khác, so với việc làm công chúa cô càng muốn làm Nữ Hoàng hơn

Vì như vậy tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát của mình

Cô cũng không mấy quan tâm đến hoàng tử của công chúa làm gì, bấy giờ cô đang có trò vui mới

Mới đầu năm học nên những ngày này đa số đều dành để làm quen bạn học, làm mấy việc linh tinh nên học sinh cũng không tập trung là mấy

Thần Túc đang ngồi bỗng nhiên cảm thấy có một bàn tay vuốt ve đùi mình, hắn thẳng người, nhìn qua cô gái chết tiệt bên cạnh đang vờ vịt nhìn lên bảng

Ninh Thịnh phát hiện ánh mắt bé con đang nhìn mình, cô quay đầu cười với hắn, đưa ngón tay lên miệng làm hành động im lặng

Thần Túc chịu đựng bàn tay đang chà xát vuốt ve đùi mình

Những ngón tay như mang theo luồn điện, cảm giác tê ngứa khiến hắn không chịu nổi, hắn gục đầu xuống bàn, một tay đưa xuống bắt lấy tay cô, ý nghĩ muốn dừng lại

Ninh Thịnh cuối đầu nói vào tay hắn

"Nhìn xem bé con, có giống như e đang nắm lấy tay tôi, bắt tôi vuốt ve cho e không? "

Thần Túc cảm thấy mình sắp chịu hết nổi rồi thì cô gái bên cạnh liền dừng lại, hắn ngạc nhiên nhìn cô, liền thấy cô nhìn mình cười bí ẩn, đôi mắt ấy lần nữa làm hắn mê mang.

Ninh Thịnh đưa tay vuốt ve giữa đũng quần, bị tấn công bất ngờ Thần Túc nhịn không được hô lên

"Ha..."

Âm thanh không lớn không nhỏ, nhưng đủ mọi người xung quanh nghe thấy, trái tim hắn đập mạnh như điên, chỉ muốn chết đi cho xong, hắn nghĩ nếu như chỉ cần cô vuốt một cái nữa thôi hắn sẽ nhịn không được nữa

Thần Túc dùng đôi mắt rưng rưng nhìn cô, như thể đang cầu xin cô đừng làm nữa , Ninh Thịnh cũng thật sự không muốn làm tại chỗ này, nhưng cô cũng không muốn buôn tha hắn như vậy

"Muốn tôi dừng tay, vậy trưa nay tôi muốn bé con phải nghe lời tôi !"

Thần Túc run run đáp lời

"Đ..được !