Chương 1: Tự an ủi bằng vòi hoa sen trong phòng tắm (hơi H)

Khi Nguyễn Kim đi giày cao gót ra khỏi nhà mới nhận ra điện thoại di động sắp hết pin, vì vậy cô dứt khoát nhét vào trong túi, không thèm để ý đến.

Hôm nay dự báo thời tiết đã nói sẽ có mưa lớn, bầu trời xám xịt, trời tối đen như mực.

Cô đến khách sạn đã đặt trước và quẹt thẻ để vào phòng.

Nước nóng trong phòng tắm đã được khách sạn chuẩn bị từ trước.

Nguyễn Kim cởi chiếc áo khoác màu đen ra, để lộ bộ nội y ren màu trắng thuần bên trong.

Dáng người của cô được kiểm soát rất tốt, ngoại hình trông nhỏ nhắn, đôi mắt hạnh to tròn, môi anh đào căng mọng và đỏ tươi, nếu không nhờ bộ nội y gợi cảm lộ cả ba điểm quan trọng thì cô đã có thể tiếp tục đóng vai tiểu bạch thỏ.

Bộ ngực của người phụ nữ đầy đặn và tròn trịa, hai trái cherry nhô ra đặc biệt rõ ràng dưới lớp ren trắng mỏng, quyến rũ và xinh đẹp như quả anh đào.

Mông đào mịn màng và bóng loáng, vô cùng căng tròn, dưới xương mu là khu rừng thần bí, ẩn sâu bên trong là nơi mềm mại ấm áp chết người.

Mới vừa về Trung Quốc vào tối hôm qua, hôm nay đã vội tìm bạn tình.

Trên đời này sợ chỉ có mỗi Nguyễn Kim mới dám lớn mật phóng đãng đến như vậy.

So với sử dụng đồ chơi, cô thích thủ da^ʍ bằng tay hơn, như vậy cô có thể cảm nhận rõ ràng tất cả mọi thứ.

Bộ nội y tình thú này cơ hồ chỉ cần kéo nhẹ đã bị rơi xuống đất.

Người phụ nữ mở đôi chân trắng nõn thon thả rảo bước về phía bồn tắm hình tròn.

Nửa người dưới vừa tiến vào trong nước, dòng nước nóng hổi liền theo khe hở cố gắng tiến vào sâu trong hoa tâm, nhưng lại bị đám lôиɠ ʍυ rậm rạp chặn lại.

Cô nửa nằm nửa ngồi, đặt ngón tay trực tiếp lên nhụy hoa, nhẹ nhàng đẩy cánh hoa ra, bắt đầu nghiền nát chỗ miệng huyệt.

Cùng với sự đâm thọc của ngón tay, sóng nước ấm áp muốn từng chút một lấp đầy tiểu huyệt.

Vẫn chưa đủ.

Nguyễn Kim vươn một bàn tay khác ra, cẩn thận xoa nắn hạt đậu đỏ mẫn cảm.

Hai đùi cô lại mở rộng hơn, cô cắn chặt cánh môi ngày càng hồng nhuận, hai bờ mông không ngừng cọ sát vào mặt bồn tắm nhẵn nhụi.

Nước ấm lại chảy vào nhiều hơn một chút.

Vẫn còn quá kém.

Nguyễn Kim rút tay ra, sợi chỉ bạc trong suốt kéo dài dọc theo miệng huyệt, dâʍ ɖị©ɧ chảy từ đầu ngón tay rơi trên đầu gối cô.

Cô thay đổi tư thế, cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ngồi trên thành bồn tắm, mở rộng hai chân hướng về phía vòi hoa sen.

Hàm răng cắn môi, ngón tay hung hăng đấu đá lung tung, muốn vào sâu trong hoa tâm.

Lỗ nhỏ dần dần trở nên ướŧ áŧ lầy lội, thứ nước nhỏ xuống từ đám lôиɠ ʍυ đen nhánh không biết là dâʍ ŧᏂủy̠ hay nước tắm.

Vẫn tiếp tục động tác thọc vào rút ra, chỗ sâu bên trong tiểu huyệt ngày càng ngứa ngáy đến không thể chịu nổi. Một ngón tay biến thành hai ngón tay, trong quá trình thọc vào rút ra, thỉnh thoảng chạm vào vách trong thấm đẫm dâʍ ŧᏂủy̠, sờ vào có cảm giác trơn trượt.

Cơ thể trần trụi trắng như tuyết cách vòi hoa sen càng ngày càng gần, lỗ nhỏ ướt sũng gần như chỉa thẳng vào vòi nước...

Nguyễn Kim khom lưng đứng dậy, hai chân giẫm lên mặt nước, hai ngón tay còn ở trong lỗ nhỏ đút như thế nào cũng không no.

Cô cong eo, cầm lấy vòi hoa sen, mở nước ấm. Lại ngồi xuống thành bồn tắm, nước từ vối sen xối ướt toàn bộ vùиɠ ҡíи.

Tiểu huyệt đói khát chảy đầy dâʍ ŧᏂủy̠, lối đi chật hẹp ngày càng chật chội, như không chịu nổi hai ngón tay ra vào càng lúc càng nhanh.

Lỗ nhỏ chuyển từ màu hồng thành màu đỏ tím.

Chờ đến khi bàn tay đang cắm bên trong được rút ra, một vũng nước da^ʍ và trong suốt chảy ra từ lỗ nhỏ.

Điều chỉnh vòi hoa sen đang cầm trên tay, nó ngay lập tức tụ lại thành một cột nước, dòng nước ấm bắn thẳng vào lỗ nhỏ một cách chính xác.

Nguyễn Kim cong chân lên, dòng nước ấm áp biến thành nước lạnh khiến thần kinh bị kí©h thí©ɧ.

"Á..."