Ông Chủ, Tôi Muốn

6.93/10 trên tổng số 14 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Edit:Boo Truyện kể về quá trình chinh phục ông chủ cùa mình của chàng họa sĩ. Nhử Mồi: “Tôi đi tắm.” Lâm Hoành liếc mắt nhìn y một cái rồi đứng dậy nói. Nghe tiếng nước phát ra từ trong phòng tắm, Trì …
Xem Thêm

Chương 1
Tác giả có lời muốn nói:

Vẫn như cũ, tất cả đều là thịt, nội dung bộ truyện ngốc bạch ngọt, sở thích của tác giả thuộc cấp thấp. Không thích mới ×

Hoan nghênh bắt sâu bọ.

Muốn nhìn “cứng lên” thì có thể nói cho tôi biết, lúc tôi rãnh rỗi có hứng thú cũng tự “quay tay”:v:v.

Boo: Những từ “a” trong này là tiếng rên la “aaaaa” chứ không phải là “a, ân, nga, ngơ bla blo” gì đó nha. Nên mong mn đừng nhận xét dạng “cứ a, ân…miết” ^^.

Hoan nghênh nhảy hố:3

“Tôi đi tắm.” Lâm Hoành liếc mắt nhìn y rồi đứng dậy nói.

Nghe tiếng nước phát ra từ trong phòng tắm, Trình Thanh nhịn không được mà động tình. Lâm Hoành tắm rửa tại nhà tắm trong phòng ngủ, ngăn cách với gian phòng này chỉ bằng một tấm kính mờ mờ, đường nét thân ảnh của người bên trong chỉ nhìn thấy được đại khái. Nhưng điều này cũng đã đủ làm cho Trình Thanh nhiệt huyết sôi trào, y thấy bàn tay của Lâm Hoành trải qua ***g ngực, chuyển ra phía sau lưng, Trình Thanh cơ hồ có thể nhìn thấy mỗi một tấc da thịt của Lâm Hoành, mà bàn tay kia vẫn đang tiếp tục hướng xuống phía dưới, đến bụng dưới, xuống thêm chút nữa…

Nơi đó có Tiểu Lâm mà Trình Thanh đã nhung nhờ từ lâu.

Lâm Hoành không thích y tự mình an ủi, cho nên, bọn họ bao lâu không gặp mặt, thì Trình Thanh lại phải cấm dục bấy lâu, y ngồi dựa lên tấm kính kia, tiếng thở dốc càng ngày càng thêm nặng nề, cảm giác lạnh lẽo từ thủy tinh truyền tới cũng không thể làm cho y tỉnh táo lại dù chỉ một chút.

Y nghĩ tới hình dạng quen thuộc kia, từng thước tấc, thứ từng đi sâu vào nơi bí ẩn nhất của y, mà trong lúc này lại không bị vật gì che chắn, Trình Thanh không nhịn được vươn ngón tay nhét vào trong miệng của mình, tàn nhẫn mà cắn chặt, muốn để cho mình tỉnh táo lại một chút, cũng không thể để mình mới tự ý *** đã bắn ra ngoài.

Hai ngón tay vừa mới được đút vào trong miệng y đã không nhịn được mà liếʍ láp, hậu huyệt cũng tiết ra chất dịch làm cho ướt đẫm, khát khao có một côn th*t tàn nhẫn đâm vào, không lưu tình mà chà đạp y. Y có chút chán ghét thân thể *** đãng của mình, chỉ mới nghĩ đến người mình yêu thương, còn chưa làm gì cả, mà *** thủy cũng đã tự chảy ra ngoài, nhưng một khắc sau, y cũng có chút kiêu ngạo, không phải Lâm Hoành rất yêu thích bộ dạng *** đãng của y như vậy à.

Nhớ tới người yêu, tuy rằng lúc bình thường chính trực nghiêm túc không chịu được, nhưng khi vừa lên giường thì lại như biến thành một người khác vậy. Sẽ dùng vẻ mặt nghiêm túc như thế mà nói ra những câu làm cho Trình Thanh xấu hổ muốn chết. Nếu như là hắn, nhất định sẽ cắn hầu kết của mình trước, sau đó sẽ liếʍ láp đầu nhũ, tiếp theo hắn sẽ dùng ngón tay thô ráp mạnh mẽ ngắt véo xoa nắn một trận, còn muốn…

Trình Thanh rút ngón tay ra khỏi miệng, bắt đầu tự xoa nắn đầu nhũ của bản thân, hai viên màu hồng nhạt bị y vân vê cứng lên thành hai hạt đậu nhỏ. Người đang ở trong phòng tắm sao lại không biết được động tác của y cơ chứ. Hắn vừa mới đi vào đã cảm nhận được ánh mắt khát khao của vật nhỏ kia, chỉ là hắn giả vờ lạnh nhạt mà thôi. Hắn cũng nhìn thấy thân thể Trình Thanh động tình mà dựa vào cửa kính, tuy rằng không thấy rõ, nhưng đại thể cũng biết được y đang làm gì. Vội vã tắm qua một chút, lại không nhịn được mà đi ra ngoài.

Còn Trình Thanh lúc này, nhắm chặt mắt lại, một tay nắn bóp đầu nhũ, một tay xoa cặp mông tròn, môi đỏ khẽ nhếch lộ ra tiếng rêи ɾỉ: “Lão công…”

Hô hấp của Lâm Hoành nặng nề đi không ít, đi tới nâng tay vòng qua người ôm vào trong ngực, nụ hôn mang theo lửa nóng của du͙© vọиɠ từng cái từng cái hạ xuống, từ vầng trán đến đôi mắt, mũi, rồi đến đôi gò má. Người trong ngực không an phận mà uốn éo, đầu tiên là dùng chân cọ cọ hạ thể của hắn, sau đó ngẩng đầu lên đuổi theo hai bờ môi mỏng kia.

“Anh có ý gì!” Bỗng nhiên Trình Thanh tức giận nói to, tại sao hôn loạn khắp nơi nhưng lại không chịu hôn môi của y, y đã chủ động đến gần như vậy, vẫn còn chưa đủ sao?!

Lâm Hoành nâng mặt của y lên, nhìn thật sâu vào đôi mắt y: “Tôi phải biết được một tuần nay em có ngoan ngoãn nghe lời hay không, em nghe lời lão công mới hôn em.” Mặt Trình Thanh đỏ ửng, không phải là bởi vì câu nói này, cũng không phải là bởi vì chuyện chuẩn bị phát sinh, mà là, mà là! Cái này, khuôn mặt co quắp sao lại có ánh mắt nhuộm đầy *** như vậy! Rõ ràng vẫn là một bộ mặt than, lại có thể khiến cho Trình Thanh biết cảm giác khát vọng *** là như thế nào!

“Lão công kiểm tra một chút chẳng phải sẽ biết sao?” Y nói xong liền cọ cọ lên trên người Lâm Hoành.

Lâm Hoành lại đánh một cái lên mông của y: “Nằm úp sấp lên giường, tiểu *** đãng!”

Trình Thanh sợ đau lại không dám lên tiếng, y biết nếu gào lên đau đớn thì chỉ đưa tới càng thêm nhiều đau đớn, vâng lời nằm úp sấp lên trên giường, đợi một lát vẫn không thấy động tĩnh gì, y quay đầu lại xem, chỉ thấy ánh mắt người kia sáng quắc đang quan sát cúc huyệt của mình.

Chỗ đó của Trình Thanh cũng không phải là hạng cực phẩm giống như trong tiểu thuyết, bất quá ngược lại y lại rất chú ý thanh lý sạch sẽ cho nó.

“Hừ, làm em lâu như vậy, mà vẫn là màu hồng.” Lời nói đầy *** đãng nhưng khuôn mặt lại cực kỳ nghiêm túc, tựa hồ như đang trình bày và phân tích quan điểm của hắn về khoa học.

Trình Thanh cảm giác như ánh mắt kia đã biến thành thực thể, chui vào trong huyệt của mình tìm kiếm, không biết tại sao lại cảm giác được vách tràng đang tăng tốc độ co rút, tim đập cũng nhanh hơn rất nhiều, y không dám nhìn nữa, quay đầu lại nghe trái tim của mình nhảy tưng tưng.

“Nhanh lên một chút… Nhanh, tiến vào…” Trình Thanh không chịu được mà lay động eo mông, từ bên trong thân thể có một loại khát vọng, rất muốn thứ đồ vật vừa nóng lại vừa cứng kia đi lấp kín mình.

Cảm giác nơi *** đãng kia đã đến cực hạn không thể chịu đựng thêm được nữa, chất lỏng dính nhớp không ngừng phân bố chảy ra ngoài, mà tiểu huynh đệ phía trước cũng sung huyết đến hiện ra màu đỏ tía.

Ngay tại lúc Trình Thanh như sắp hỏng mất, rốt cuộc Lâm Hoành cũng đυ.ng vào cái mông của y, một đồ vật ướŧ áŧ mềm mại du tẩu tại miệng huyệt của y.

Được…được liếʍ huyệt rồi!

Cảm giác hoàn toàn khác với ngón tay và côn th*t, đầu lưỡi từng chút kí©h thí©ɧ miệng huyệt, làm cũng không quá mãnh liệt.

Nhẹ nhàng như vậy càng làm cho y muốn được nhiều hơn nữa, thế nhưng, thế nhưng! Nghĩ đến người đàn ông này không chút e ngại chê bai mà liếʍ láp nơi dơ bẩn kia của y, cả tâm sinh lý đều cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

“Thả lỏng một chút, đừng cứng người như thế.” Sau đó là dùng bàn tay tát vỗ lên mông Trình Thanh một cái, Lâm Hoành nhìn cái mông bị hắn đánh mà trở nên đỏ bừng, dưới quần liền đội lên thành một túp lều nhỏ.

“Lão công, liếʍ, rất …rất thoải mái…ah ưʍ.” Trình Thanh ngẩng đầu lên, hai chân tách ra càng rộng, ngọc hành theo hô hấp của y chốc chốc lại nhẹ nhàng đánh lên bụng.

“Hừ, mới liếʍ một chút đã ướt như vậy, chờ lát nữa cắm vào thì phải làm sao bây giờ.” Lâm Hoành vươn tay bấm vào phần thịt non mềm trên bắp đùi của Trình Thanh. Đau đớn cùng kɧoáı ©ảʍ, kí©h thí©ɧ như vậy làm cho hậu đình càng phân bố ra thêm nhiều chất lỏng.

“Ừm… sâu vào trong một chút, lão công… Còn muốn… Dùng… lực liếʍ ưm…” Bên trong âm cuối trộn lẫn giọng mũi nồng đặc, mang theo hơi thở du͙© vọиɠ, không thể nghi ngờ mà trở thành liều thuốc kí©ɧ ɖụ© Lâm Hoành một cách mạnh mẽ, thật muốn cứ như vậy mà cắm vào, đem tiểu *** đãng dưới thân này làm đến nói không ra lời, chỉ sẽ chịu không nổi mà hừ hừ, trong mắt sẽ đầy nước, trong mắt toàn bộ đều là hình ảnh của mình.

Từng làn sóng kɧoáı ©ảʍ xông tới, rồi lại như không giống sảng khoái, như gãi không đúng chỗ ngứa, cho dù gãi đến chỗ, cũng không được tận hứng.

“Lão công, cầu anh… Cho em… Cho em.” Trong lời nói mang theo tiếng khóc nức nở, Lâm Hoành có thể tưởng tượng được bộ dạng khóe mắt hồng hồng của y, cũng không phải là một đôi mắt *** tà, nhưng lại có thể khắc sâu vào trong lòng hắn, không có gì có thể xóa đi được.

Hai tay Trình Thanh mò ra phia sau, dùng sức mà tách đồi mông, lộ ra cúc huyệt, mị thịt hồng nhạt cũng lộ ra mấy phần: “Đâm em, nhanh lên một chút, ưm… Đã, đủ ướt, em muốn thịt heo bổng, làm… Tiến vào… Đem tiểu huyệt đâm đãng, đâm càng thêm ẩm ướt!”

Nếu tiểu *** đãng đã nói như vậy, Lâm Hoành cũng không cần phải nhịn nữa, có thể nhịn xuống thì không phải là đàn ông.

Lâm Hoành quỳ ở phía sau y, một tay nâng Tiểu Lâm lên, một tay nắm chặt eo Trình Thanh, trong nháy mắt hắn cảm giác như Trình Thanh run rẩy một cái, miệng huyệt cũng mấp máy hai lần, hắn không thể nhẫn nại được nữa, ưỡn một cái đâm côn th*t đi vào.

Hai người đồng thời phát ra tiếng thở dài thỏa mãn.

Nhục bích căng mịn ấm áp có một khoảng thời gian không được chạm qua, dịch ruột non tiết ra lúc khởi động phối hợp với nước bọt của Lâm Hoành, côn th*t đâm xuyên vô cùng thuận lợi.

“Hậu huyệt rất căng, tiểu *** phụ có tự mình làm qua hay không?” Biết rõ đáp án, nhưng Lâm Hoành vẫn yêu thích hỏi như vậy.

“Không, không tự mình làm qua. A, đừng nhanh như vậy, nhanh, á… Đợi thêm một chút…ưm, hà hà…”

Lâm Hoành rất hài lòng với câu trả lời này, vùi đầu mà làm, muốn làm vật nhỏ này trở nên mềm nhũn, sẽ biểu hiện ra càng thêm nhiều *** đãng.

Hậu huyệt Trình Thanh đã lâu không được làm, trong chốc lát không thể tiếp nhận được gia hỏa lớn như vậy, nhưng y không muốn để cho người yêu mất hứng, bàn tay nắm chặt lại nhét vào miệng ngăn tiếng hét, vì vậy chốc chốc bị va chạm đau đớn thì cũng chỉ nghe được âm thanh rên rĩ trên giường.

Dần dần Trình Thanh cảm thấy thư thái hơn: “Nhanh lên chút nữa… ưm, thật lớn, làm đến …”

Lâm Hoành đối với thân thể của y đã nắm rõ như lòng bàn tay, phản ứng khi y được làm đến thoải mái, hay thần sắc khi khó chịu, vị trí các điểm nhạy cảm của cơ thể, bị lời nói làm nhục nhã sẽ càng thêm kɧoáı ©ảʍ.

Cũng bởi vì quá yêu thích, nên tất cả về y hắn đều muốn biết.

“Tiểu huyệt được làm sướиɠ hay không sướиɠ? Hả?” Lâm Hoành rút nắm tay trong miệng Trình Thanh ra ngoài, xoa dấu răng hằn vết trên đó, có chút đau lòng, nhưng tốc độ va chạm lại không hề giảm đi chút nào: “Sảng khoái thì gọi ra, không cho cắn miệng môi.”

“Sảng khoái, ah, tiếp tục XXX em, đừng có ngừng, ah…” Trong miệng Trình Thanh không còn ngăn trở, *** tiếng gầm gọi không ngừng được: “Làm sâu đậm một chút, ah, đâm chỗ đó của em… mau… Em muốn!”

Trình độ như thế này hiển nhiên không thể thỏa mãn người đang ra sức phía sau y, âm thanh từ tính lại vang bên tai, làm cho eo Trình Thanh càng ngứa ngáy: “Em muốn? Nói rõ tôi mới cho em được.”

“Lão công… Muốn lão công… dương v*t của lão công…”

“Không đúng, cho nói lại một lần nữa.” Lâm Hoành trên giường rất thích xưng hô đủ loại, trời mới biết lần này hắn muốn gọi gì.

côn th*t nhẹ nhàng đâm lên vách, điểm nhạy cảm cũng bị đảo quanh qua lại, nhưng mà lại không chịu đυ.ng đến địa phương thoải mái nhất đó dù chỉ một chút. Trình Thanh cảm thấy ngứa ngáy khó nhịn, bức thiết muốn làm cho cái phân thân kia nhúc nhích.

“Chủ nhân, mèo nhỏ muốn động động, lỗ nhỏ… ah, thật là ngừa..” Y nghiêng đầu, nói năng lung tung.

“Không đúng.” Lâm Hoành tầng tầng va chạm vào hoa tâm, rồi dừng lại không động nữa.

Ngay tại thời điểm hưng phấn nhất làm sao Trình Thanh có thể chịu được, y vươn tay mò ra phía sau lưng Lâm Hoành, bản thân cũng không ngừng lắc lư đẩy mông về phía sau, hi vọng côn th*t có thể nhúc nhích trở lại, đâm sâu vào trong hậu huyệt của mình, đầu đỉnh to lớn lại chạm lên tuyến tiền liệt.

Không chiếm được đáp lại, rốt cuộc Trình Thanh cũng khóc lên: “Ca ca, Ô Ô… Đại phân thân ca ca, mau đâm hậu huyệt của em, mài mài nơi ngứa ngáy nằm sâu bên trong nhất, tao huyệt không chịu nổi, thật sự không chịu nổi…”

Tiểu công đầy ý xấu rốt cuộc cũng không tiếp tục dằn vặt tiểu thụ đáng thương nữa, bởi vì hắn cũng không thể nhịn được. Hắn mới sẽ không nói cho bảo bối nhà hắn biết vách tràng co gắp suýt chút nữa đã làm cho hắn bắn ra.

Cái eo rắn chắc mạnh mẽ của Lâm Hoành không ngừng lay động, mỗi một cái đều dứt khoát đâm sâu vào trong, phân thân vừa cứng vừa nóng ra vào hậu huyệt, thật nhiều lần chạm đến điểm G.

Như là có một cái nút mở cửa ở tuyến tiền liệt, chỉ cần côn th*t đâm vào một cái, dùng đại đầu đỉnh mài mài một cái, là có thể đem tất cả *** đãng của tiểu yêu tinh này đâm ra ngoài: “Đâm đến rồi! A a, thật là thoải mái… Đừng ngừng lại.. Làm nát em đi, còn muốn!” Nước bọt cũng không kịp nuốt, thuận theo cằm chảy xuống, miêu tả độ cong khiến cho Lâm Hoành yêu thích không thể buông tay này.

“Em đồ *** đãng này!” Lâm Hoành mắng một tiếng làm càng mãnh liệt.

Bị phân thân thô to ra vào, hậu huyệt làm đến ửng hồng, đem những nếp nhăn xung quanh cửa huyệt cũng kéo ra thẳng tắp, thỉnh thoảng còn mang thịt mềm bên trong ra ngoài, mới bắt đầu còn phấn hồng giờ đã biến thành đỏ tươi. Hai túi bi căng tròn cũng đánh bôm bốp lên mông, dấu tay lẽ ra đã nên biến mất nhưng giờ vẫn còn màu hồng. Âm mao dày đặc cưng cứng đâm vào hậu huyệt, ngưa ngứa nhưng lại tăng thêm tình thú. Mà tay Lâm Hoành vẫn còn đang đặt ở hông Trình Tay, không quá thoải mái nhưng lại có một loại kɧoáı ©ảʍ khó thể diễn đạt bằng lời.

Từng làn từng làn sóng kɧoáı ©ảʍ như thủy triều dâng lên, gần như muốn nhấn chìm, cả người Trình Thanh bị va chạm chỉ có thể phát ra những âm tiết vỡ vụn: “Giết chết … A, chậm một chút… Đâm bắn, a a a!”

Một luồng chất lỏng trắng dâng trào ra, bắn hết lên trên giường.

“Sao lại nhanh như vậy chứ, mới làm em mấy lần, đã bắn rồi.”

Còn không phải là bởi vì lâu quá chưa được làm sao? dương v*t của anh lớn như vậy, đâm sâu như vậy. Làm cho người ta sảng khoái muốn chết còn không cho bắn, có còn thiên lý hay không hả? Mới vừa bắn tinh xong, vách tràng Trình Thanh co giật, cả người mềm nhũn, không muốn nói chuyện.

“Ái chà, bắn nhiều như vậy, xem ra mấy ngày nay đều rất nghe lời đây mà.” Lâm Hoành cũng nhân cơ hội nghỉ ngơi một chút, hắn muốn bảo vệ tinh quan, không thể bắn quá nhiều, muốn giữ lại để ngày hôm nay đâm bảo bối đến mức muốn chết đi sống lại.

Trình Thanh quay đầu lại, có chút u oán liếc mắt nhìn Lâm Hoành một cái: “Hôn em.” Y còn nhớ Lâm Hoành nói sau khi kiểm tra xong mới được hôn môi. Lâm Hoành đến gần muốn hôn y, Trình Thanh lại quay đầu đi.

“Quỳ mỏi quá, thay đổi tư thế.”

Trình Thanh quay mặt về phía Lâm Hoành, nắm lấy hai cái gối đệm ở phía sau lưng, mở chân ra.

Đầu gối hai người đều hồng hồng, đau nhức thế nhưng lại rất yêu thích.

Lâm Hoành đến gần, mạnh mẽ hôn lên cặp môi dụ người kia, mυ"ŧ vào gặm cắn, liếʍ qua hàm răng của y, truy đuổi cái đầu lưỡi kia. Lúc tách ra, một sợi chỉ bạc cũng được kéo ra, Lâm Hoành vươn tay lau đi, nói tiếp một câu: “Thật *** đãng.”

Trình Thanh thở hổn hển, bất mãn mà liếc mắt hắn một cái.

“Chân lại tách ra một xíu, tôi xem tao huyệt một chút.”

Hai tay Trình Thanh giữ lấy cặp chân, tách ra hai bên, lộ ra tiểu huyệt, nơi đó vừa mới trải qua một trận đâm xuyên mãnh liệt tàn nhẫn, đã ướt đẫm, y còn cố ý dùng sức làm cho huyệt khẩu mở ra đóng lại, một động tác này, *** thủy vốn đang thành thật dừng chỗ nụ hoa cúc lại chảy hết ra ngoài, lỗ nhỏ giống như một cái miệng nhỏ tham ăn, lại như đang nói muốn nghỉ ngơi thêm một lát.

“Hậu huyệt *** đãng muốn anh, côn th*t ca ca mau vào đây giúp em gãi ngứa đi mà!”

Lâm Hoành nhìn nhục động bị làm đến đỏ hồng kia, trong lòng tràn ngập hình ảnh của người trước mặt này. Du͙© vọиɠ chiếm hữu của đàn ông đã được thỏa mãn, làm cái gì cũng hăng hái. Nam căn vẫn còn đang cứng rắn trực tiếp vọt vào.

“Con mẹ nó, làm nát cái mông *** đãng của em, nhìn thử xem em còn dám phát tao với ai nữa!” Thịt heo bổng tím đen không chút lưu tình đâm mạnh vào, mới vừa kết thúc cao trào trong vách vẫn còn rất căng, Lâm Hoành dũng mãnh đâm mấy cái đã làm vách mềm nhũn, liền trì hoãn tốc độ tiến công sâu vào trong.

“A… Quá sâu… Ha hà, ca ca, làm nát tiểu tao huyệt đi!”

Lâm Hoành đem hai chân của Trình Thanh gác lên trên vai, nghiêng người tiến vào, đặt tiểu yêu tinh này ở dưới thân, những nụ hôn nóng bỏng không ngừng rơi xuống, từng cái từng cái tạo thành hôn ấn.

“Thật thoải mái, phân thân lớn quá, giỏi, *** giỏi quá!” Trình Thanh mất đi lý trí chuyển động hạ thân đuổi theo gậy th*t làm y phát điên.

“Liếʍ, liếʍ vυ", ca ca… Núʍ ѵú cũng rất tao.” Trình Thanh nâng người lên, ưỡn bộ ngực lên cao cao. Tay Lâm Hoành chống bên eo Trình Thanh, lè lưỡi tinh tế liếʍ láp ngực trái đỏ bừng của y, sau đó dùng hàm răng khẽ cắn, rồi lại không ngừng mυ"ŧ vào, làm cho Trình Thanh có một loại cảm giác như đang cho trẻ nhỏ ăn, trong nháy mắt y nghĩ Lâm Hoành đang nảy sinh ra một ý ác độc muốn làm cho y mang thai, một loại tâm lý kỳ diệu chảy ra, chẳng biết vì sao, độ cảm thụ của thân thể tựa hồ cũng tăng cao.

“A, ha hà… côn th*t, trở nên lớn, a!”

“Bên kia… Bên kia, cũng muốn” Trình Thanh vươn tay xoa xoa đầu nhũ, so sánh hai bên trái phải, chênh lệch rất nhiều, vẫn là Lâm Hoành hút mới thấy thoải mái.

“Muốn cái gì?” Lâm Hoành rất thích hỏi những thứ đã biết rõ, vẫn không buông tha cho đầu nhũ bên trái đã bị sưng tấy.

“Muốn hút sữa, rất sưng, a… ưʍ. Bên trái, bị hút nát, bên kia nữa.” Núʍ ѵú bên trái đã sưng lớn hơn một vòng, nhưng Lâm Hoành vẫn còn duỗi đầu lưỡi ra liếp láp, bên phải vẫn còn ở trạng thái cưng cứng như hạt đậu nhỏ, thoạt nhìn bộ dạng rất đáng thương.

“Không được, hút sưng lên bảo bối sẽ bị, ca ca không nỡ.”

“Ca ca tốt, em không sợ đau… Ca ca đem em… A… Hút sưng em đi…”

Lâm Hoành rốt cục cũng vươn lưỡi qua liếʍ đầu nhũ còn lại, chuẩn bị gặm cắn.

“Làm đến tử ©υиɠ rồi… Không được, sẽ mang thai!” Trình Thanh thật sự không chịu được trên dưới tấn công hai làn kɧoáı ©ảʍ cùng lúc đánh vào. Bên trong hậu huyệt tràn đầy, vật thô to nóng bỏng kia đâm thật sâu, muốn đâm đến dạ dày của y. Bụng cũng thấy ấm áp, hai điểm phía trên cũng bị hút sưng lớn lên, phảng phất như thật sự có sữa ở bên trong.

“Da^ʍ phụ! Ở đâu mà em có tử ©υиɠ!” Chết tiệt, tiểu yêu tinh này kẹp chặt quá! Hậu huyệt trời sinh *** đãng chính là để hầu hạ đàn ông mà!

Nhục huyệt co rút nhanh từng trận, dịch ruột non cũng chảy ra càng ngày càng nhiều, côn th*t mỗi lần rút ra đều mang theo chất lỏng trong suốt dinh dính, làm ẩm ướt bộ vị kết hợp của hai người, trên giường cũng ướt đẫm một mảnh. Mỗi một lần đâm xuyên đều nghe thấy tiếng nước *** mỹ.

“Em có! Lão công… đâm sâu thêm một chút, bắn cho em… Tiểu *** đãng muốn… Phải sinh con… cho lão công!” Trình Thanh ra sức co rút nhục động lại, nỗ lực đem đời đời con cháu của Lâm Hoành vắt cho hết sạch. Y kích động đến mức kêu gọi lão công không ngừng, có thể cũng chính là một tiếng lão công này làm cho Lâm Hoành suýt chút nữa giao hàng nhận thua.

“Bắn cho em! Đều cho em! … A! Muốn ra rồi!” Trình Thanh ngẩng đầu lên, thấp giọng kêu một tiếng, phân thân cương cứng dưới sự co rút của nhục động, lần thứ hai phun ra bắn lên trên bụng hai người.

“Giết chết em! Yêu tinh!” Từng bắp thịt của Lâm Hoành căng cứng lại, một luồng chất lỏng nóng bỏng không thừa một giọt rót vào bên trong nhục bích của Trình Thanh: “Kẹp lấy, không cho chảy ra. Lão công muốn xem em sinh con!”

“Lại bị *** bắn. Lão công thật là lợi hại mà.” Trình Thanh động cũng không muốn động, co người lại nằm xuống chui vào ***g ngực của Lâm Hoành đang ở bên cạnh: “Lão công. Anh bắn thật nhiều.”

“Không bắn cho em nhiều một chút, tiểu *** đãng sao có thể mang thai được? Ngày hôm nay lão công muốn làm em đến mức em phải bắn ra nướ© ŧıểυ!”

Thêm Bình Luận