Chương 4: Sự thật và kết quả của cuộc khảo sát

Trong nhà của professor Oak, lúc này Gary và Ash đang chơi đùa cùng với Rotom và Porygon như thường lệ bằng cách cho chúng nhập vào thế giới số để chơi game 4 người.

Cả 2 đều là những pokemon rất thông minh nên việc chơi với 2 đại ma vương này là công việc hằng ngày rồi, đây cũng là trách nhiệm, cần câu cơm của chúng hằng ngày.

Professor Oak cũng đang ngồi trên bàn làm việc, tận hưởng khung cảnh bình yên khó được này, đây có thể là 1 trong những cảnh tượng hạnh phúc cuối cùng cho giai đoạn hỗn loạn sắp tới.

Bỗng nhiên ngay lúc này thì Rotom siêu máy tính thông báo về việc đã có kết quả bài thi cuộc khảo sát nhưng cũng kèm theo một cuộc gọi từ đường dây lạ.

Thấy vậy professor Oak liền vội bảo trợ lý mang Ash và Gary ra sau vườn của phòng nghiên cứu chơi còn chính ông ấy thì xem trước danh sách tám đứa trẻ đạt được hạng cao nhất bài khảo sát vừa rồi.

Sau khi xem xong 1 đợt thì professor Oak cảm thấy những đứa trẻ này đều thú vị tuy có một số người do các thế lực cài vào nhưng rõ ràng Rotom siêu máy tính vẫn tìm ra được.

Sau khi xem đi xem lại vài ba lần thì professor Oak mới bắt đầu để ý tới đường dây lạ kia và nói Rotom siêu máy tính kết nối cuộc gọi với đầu dây bên kia.

"Samuel đại ca, làm sao lại bắt thằng đệ này chờ lâu đến vậy? Mà đã bao lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau ngoài đời nhỉ? 10 năm? 20 năm? Quả đúng là 1 thời gian dài đã trôi qua.

Chúng ta nên gặp nhau ở ngoài nhiều hơn.

Ngoài ra, nếu ngài muốn thì bên trên của liên minh cũng tỏ lòng là sẽ đưa ghế tổng trưởng Kanto region cho ngài, sao lại không tới làm nhỉ? Dù sao ở nhà cũng có việc gì làm đâu, đóng góp cho thời đại này là việc mà ai cũng nên làm.

Dù về cơ bản thì cái ghế tổng trưởng Kanto region này có thấp hơn ghế chủ tịch tổng cục ngày xưa nhưng vẫn rất phù hợp với 1 người đã nghỉ hưu như ngài."

Professor Oak không suy nghĩ gì về lời mời trên bởi vì liên minh cứ tầm 1 năm là lại gửi lời mời đến ông ấy 1 lần, rõ ràng liên minh vẫn cần tới danh tiếng của ông ấy để củng cố thêm địa vị cho bản thân.

Ban đầu là tổng thư ký của tổng cục nhưng lúc professor Oak từ chối vì bản thân đã quyewts định nghỉ hưu thì điều kiện hạ dần xuống cho mãi tới cái ghế tổng trưởng 1 khu như hiện tại.

Bây giờ còn mời được cả người quen cũ nữa chứ, đám liên minh này đúng là bắt đầu phát ra mùi ôi thiu quá mức rồi, nhưng professor Oak biết tính cách gió chiều nào thì theo chiều ấy của người này nên cũng chỉ thở dài nói:

"Đừng nói mấy chuyện vớ vẩn thế nữa, ta biết rõ tính cách của ngươi dù sao ta cũng là người đã nâng đỡ cho ngươi đến hiện tại, mấy chiêu trò ngày ta nhìn ngươi dùng chán rồi.

Nói vào nội dung chính nhanh đi, ta còn rất nhiều thứ để giải quyết đây này, các kế hoạch, dự án nghiên cứu trong năm mới cũng phải kiểm tra lại để chuẩn bị đưa vào giai đoạn vận hành.

Các league của từng region vừa giải quyết xong nên ta phải cùng với 8 người còn lại cùng nhau họp để bàn về những vấn đề của năm nay và cách khắc phục chúng vào năm sau nữa."

Người đàn ông kia thấy nói chuyện thân mật không được, suy nghĩ dù sao cũng là người nâng đỡ mình mà professor Oak cũng thực quyền hơn hắn ta rất nhiều.

Không được, bây giờ hắn đã người có tiếng nói trong liên minh rồi, sao có thể nhượng bộ trước 1 tên thua cuộc bị đá đi đượcđược? Sau khi tự cổ vũ bản thân xong thì hắn chuyển qua giọng điệu đe dọa nói:

"Samuel à, ngươi định ngăn chặn kế hoạch này đến bao giờ nữa? Bây giờ không phải thời đại của Samuel•Oak và Giovanni nữa mà là thời đại của liên minh.

Lũ người thế hệ trước thuộc phe dã ngoại như các ngươi không nên nhúng tay vào vũng nước đυ.c này, thời đại đã có tên và đương nhiên là nó chọn liên minh, các ngươi đã quá già so với nó rồi.

Ta không biết giới hạn của các đại nhân phía trên là ở đâu đâu? Tuy các ngươi không vấn đề gì nhưng hãy nhớ đến trường hợp của Red, sự phân chia giai cấp của toàn thế giới."

Oak thấy vậy thở dài, nhớ về những thời gian của quá khứ, nhớ về lúc cùng Giovanni khởi hành, nhớ những buổi train, những cuộc đấu với các gymleader.

Nhớ cảnh cả hai vui sướиɠ như thế nào khi leo lên tới đỉnh cao nhất và nhìn xuống, Samuel thấy rất rõ cảnh quan của mọi thứ, Giovanni cũng ướm lệ từ bao giờ.

Thế là kỳ league đầu tiên được tổ chức và từ đó thành lập nên liên minh với mục đích là vì những người ở tầng lớp dưới cùng kia, tiếc là giờ nó đã trở thành 1 thứ công cụ để tạo ra khoảng cách cực kỳ xa giữa giai cấp giàu và nghèo, thống trị và bị trị.

Một lúc sau, hồi tưởng kết thúc, professor Oak cũng đã lấy lại bình tĩnh, rõ ràng quá khứ huy hoàng đã làm cho ông ấy cực kỳ hối hận về những hướng đi năm xưa, ông ấy trả lời:

"Ta và Giovanni ban đầu thành lập liên minh cũng vì lợi ích cho nhân loại, cho tầng lớp bình dân phía dưới để ai ai cũng có cơ hội như nhau, ai cũng có thể trở thành trainer, ai cũng có thể ngồi trên chiếc ghế danh giá cao nhất kia.

Tiếc là ta không có được sự quyết đoán của Giovanni nên mới để lũ cặn như các ngươi phát triển đến hiện nay, đây chính là sai lầm lớn nhất của bản thân mà đến giờ ta vẫn chưa tự tha thứ cho chính mình được.

Trong khi ta tập trung vào việc thu thập dữ liệu để hoàn thiện pokedex thì Giovanni từ lúc tới được tàn tích của cây sinh mệnh, bỏ 7 năm nghiên cứu mày mò.

Cuối cùng Giovanni đã tìm được gen Mew như đã muốn để có thể từ đó tạo ra 1 biểu tượng, 1 vị thần cho bình dân nhưng chính thứ đó đã đưa hắn đi xem rất nhiều thứ, viễn cảnh khiến hắn bị bóp méo như hiện tại.

Không biết ta có quyết định sai lầm không khi dẫn hắn tới cái tàn tích đó, nơi chỉ dẫn tới tàn tích của cây sinh mệnh và cũng là nơi chứa thứ 1 chủng tộc nguy hiểm, cổ xưa nhất thế giới."

Bên kia cười to, lúc đó hắn cũng bất ngờ khi một thiên tài lỗi lạc, 1 nhà lãnh đạo tầm cỡ hàng đầu thế giới như Giovanni sau 7 năm biến mất để theo đuổi Mew gen thì đột nhiên trở lại liên minh.

Nhưng không phải với tư cách là người đồng sáng lập mà là lãnh đạo của team Rocket, đột nhập vào khu nghiên cứu ẩn sâu nhất rồi đánh cắp dữ liệu dưới đó, hắn nói:

"Đúng vậy, nên chính vì việc quá ám ảnh với Mew gen nên hắn bây giờ đang là lãnh đạo thế giới ngầm của cả Kanto và Johto chống lại liên minh.

Cũng vì lý do đó mà hắn bị nhiều phe công phẫn và cũng đã giúp các đại nhân leo tới như thế này.

Cũng may lúc đó ngươi đang bận nghiên cứu pokedex lúc trở lại thì mọi chuyện đã không trở lại như ban đầu được nữa rồi.

Nhờ vào cơ hội đó mà thế giới này gần nằm trong tay các vị đại nhân rồi 8 region hiện tại đã có 3 vùng đã bị liên minh nắm chắc trong tay rồi, tuy còn 5 vùng nữa nhưng cũng nhanh thôi.

Đừng tưởng ta không biết kế hoạch của ngươi và đám professor kia, như ngươi đã thấy Red cùng Hilbert kia dù mạnh tới mấy cũng có gia đình, lên làm champion thì chẳng thay đổi được cái gì cả.

Chà 5 năm nữa là trùng thời gian với lời tiên tri.

Chắc đám dã ngoại các ngươi cũng chờ thời điểm đó cho con cháu đi ra nhằm thay đổi cục diện nhỉ?

Cả cái kế hoạch chọn tám người kia nữa, ta muốn danh sách những người trúng tuyển và một buổi gặp mặt với chúng."

Nói rồi kết nối bị đứt đoạn, Oak gục xuống bàn vừa xoa đầu vừa nhớ lại lúc ông gặp Giovanni lần cuối, ít ra thì tới bây giờ cả 2 người vẫn xem nhau là bạn.

Lúc đó Giovanni vừa mới thất bại trong dự án khôi phục Mew nên hắn đã tới chỗ ông lấy một số gen gốc của các pokemon để tạo ra một thực thể mới từ Mew. Oak nghĩ:

"Có thể đây là đường ra duy nhất cho thế giới này, còn kế hoạch của Giovanni nữa từ vụ Red bị liên minh chi phối dẫn đến xổng mất vật thí nghiệm.

Nhưng gần đây team Rocket đang hoạt động mạnh mẽ hơn chắc là chuẩn bị, chờ đợi sẵn cho 5 năm sau cũng như tìm lại mẫu vật.

Cầu đấng sáng tạo, xin ngài rũ lòng thương cho thế giới này."

Một tuần sau, kết quả ra Riley không nghi ngờ gì trả lời đúng hết trở thành thủ khoa của cuộc khảo sát, dù sao đúng hết 50 câu không thủ khoa hơi phí.

Cậu còn được bên Radio tower mời phỏng vấn nhưng cậu khéo léo từ chối.

Bây giờ chỉ cần đợi 3 tuần sau đi Pallet town gặp Ash và Gary là hoàn mỹ.

Riley xem kĩ lại thì những người trên bảng cậu thậm chí không biết năm người bên dưới là ai nhưng tới tên thứ 7 thì cậu lại biết đó là Serena.

Không hổ là người gần nhất với trạch nam Ash•Ketchum còn người thứ 8 là Whitney?

Trong đầu Riley tự động nhảy ra ký ức của người đàn ông ấy về cô ấy rồi Riley tự hỏi, gymleader tương lai ư?

Thật hy vọng cuộc gặp gỡ 3 tuần tới.

Trong khi Riley đang suy tư thì Nara và Diane vì chúc mừng cậu đạt được thủ khoa nên quyết định dẫn cậu lên Pewter city chơi.

Dù cậu rất muốn ở nhà nhưng thấy phụ hoàng cùng mẫu hậu vui vẻ đến thế cậu cũng đành phải chiều theo ý của hai người cũng đi tới Pewter city.

Diane gọi ra một con Xatu, đây cũng là pokemon duy nhất của cô vì là một breeder nên cũng không yêu cầu phải mạnh tới đâu.

Chỉ cần đầy đủ kỹ thuật và trí tuệ là có thể tới Pokemon Daycare có trụ sở ở mọi thị trấn, thành phố để tham gia khảo sát rồi lấy chứng nhận thôi.

Breeder cũng chia cấp như trainer nhưng khác ở chỗ họ có thể bồi dưỡng pokemon, chế tạo pokeblock, nấu các loại món ăn như curry, soup, v.v tùy vào khẩu vị của từng pokemon.

Nhưng breeder là một nghề rất tốn thời gian để tích lũy kiến thức và cũng cần rất nhiều kinh nghiệm về chăm sóc pokemon nên không được ngươi ta theo đổi nhiều như trainer.

Breeder phổ thông có thể bồi dưỡng lv 1-20, sơ cấp lv 21-30, trung cấp lv 31-40, cao cấp lv 41-50, đại sư lv 51-60, cận thiên vương lv 61-70, thiên vương lv 71-80, cận champion 81-90, champion lv 90-100.

Nghề này là một nghề cực kỳ nhanh kiếm tiền vì có rất nhiều vấn đề như phương pháp tiến hóa, dinh dưỡng, v.v cần đến breeder mới giải quyết được.

Pokemon Daycare kiếm tiền thậm chí còn nhanh hơn, ở đây họ sẽ giúp bản chăm sóc pokemon không chỉ là về vấn đề sức khỏe mà còn về train, phát triển các chỉ số, v.v.

Nhưng quan trọng nhất thì có dịch vụ tìm bạn đời cho pokemon giúp trainer có thể thu được poke egg từ phía Pokemon Daycare mà khỏi cần phải bắt một con khác giới tính rồi train lại từ đầu.

Nhưng tất cả dịch vụ trên chỉ vận hành khi bạn có đủ tiền.

Diane chỉ huy Xatu dùng Fly chở cô và Riley bay về hướng Pewter city.

Còn Nara thì cô cũng không quên cho Xatu niệm Telekinesis nhấc bổng lên bay cùng với Xatu.

Nếu có người ở bên dưới nhìn thấy chắc họ sẽ nói "Ồ đó là một con chim, không đó là một chiếc máy bay, khoan đã đó là Super... à mà thôi."