Chương 44: Muốn Cho Cô Ấy Tất Cả Những Gì Tốt Nhất

Bà lấy máy liên lạc đặc biệt của hoàng thất ra, gọi vào máy liên lạc đặc biệt của Tiêu Trì Phong.

Tiêu Trì Phong thấy máy liên lạc đặc biệt dành riêng cho hoàng thất vang lên, lại thấy mẹ mìnnh gọi điện, anh biết lần này mẹ anh đã hạ quyết tâm, nhất định hôm nay phải gặp anh.

Annh vừa nhấn nhận máy thì lập tức nghe thấy tiếng hét giận dữ của Trịnh Nghi Linh vang lên, “Thằng nhóc thối, con cút đến đây nhanh cho mẹ! Mẹ cảnh cáo con, nếu con không đến đây ngay lập tức thì việc của con và Thẩm Thanh Song kia còn có thể thương lượng. Nếu con không đến thì có chết mẹ cũng không để hai người bên nhau! Con xem muốn làm thế nào thì làm!”

Nói xong Trịnh Nghi Linh cũng lập tức cúp máy.

Tiêu Trì Phong vừa nghe thấy Trịnh Nghi Linh nói chuyện của anh và Thẩm Thanh Song có thể thương lượng, lại nghe thấy bà dùng cái chết để uy hϊếp anh thì không khỏi xót xa cho chính mình, mẹ anh đang vừa đấm vừa xoa thật sự khiến người khác không thể chịu đựng nổi mà.

Tiêu Trì Phong cũng nghĩ thật kỹ, nếu anh muốn cưới Thẩm Thanh Song vào của Tiêu gia thì nhất định phải được mẹ anh đồng ý.

Mặc dù anh cũng có thể không để ý sự ngăn cản của bọ họ, kiên quyết lấy ttn thì Thẩm Thanh Song sẽ mãi mãi không bao giờ lấy được sự đồng ý của cha mẹ và xã hội.

Tình huống như vậy cũng không phải thứ anh muốn thấy.

Anh cũng không muốn Thẩm Thanh Song chịu uất ức như vậy.

Anh muốn Thẩm Thanh Song mãi mãi ở bên anh, cho dù đi đến nơi nào đi chăng nữa Thẩm Thanh Song cũng có thể quang minh chónh đại ở bên anh, cùng anh nhận những lời chúc phúc từ mọi người.

Sau khi Tiêu Trì Phong suy nghĩ một lúc thì gọi Củng Thần đến, dặn dò anh đi thì nhất định anh ta phải ở đây trông chừng Thẩm Thanh Song không được rời một bước, nếu như Thẩm Thanh Song xảy ra bất cứ chuyệ gì anh sẽ hỏi tội anh ta.

Qua mấy năm ở chung, Củng Thần là người biết rõ nhất rốt cuộc Tiêu Trì Phong yêu Thẩm Thanh Song bao nhiêu.



Nghe đượttc p căn dặn nhiều lần, vẻ mặt anh ta thành thật nhẹ gật đầu, “Lão đại, anh cứ yên tâm tti! Nhất định tôi sẽ để ý chị dâu nhỏ, ai muốn động vào một sợ tóc thì phải bước xác em đã”

Từ sau khi Tiêu Trì Phong và Thẩm Thanh Song có quan hệ thân mật thì Củng Thần và Hám Tuấn đều tự giác gọi Thẩm Thanh Song là ‘Chị dâu nhỏ’.

Từ xưa đến nay Tiêu Trì Phong đều không gần phụ nữ, chỉ có Thẩm Thanh Song là phá lệ, cũng đem nụ hôn đầu tiên tuần khiết nhất, lần đầu tiên đều dâng hiến cho cô.

Hơn nữa nhìn dáng vẻ vui vẻ của Tiêu Trì Phong khi nghe bọn họ gọi Thẩm Thanh Song là ‘Chị dâu nhỏ’ thì bọn họ biết mình đã không gọi sai cái danh xưng ‘Chị dâu nhỏ’ này, vậy nên cũng gọi như vậy.

Tiêu Trì Phong nghe thấy lời cam đoan của Củng Thần thì đưa tay vỗ vỗ vai anh ta, trịnh trọng nói, “Vậy thì nhờ cậu!”

Củng Thần xua tay với anh ta, nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trắng, “Lão đại, anh cứ yên tâm quay lại quân đội đi, có em ở đây thì sẽ không có việc gì đâu.”

Tiêu Trì Phong gật đầu với anh ta, “Được, tôi đi đây! Tôi sẽ nhanh chóng quay lại!”

“Lão đại, anh đi thong thả!”

Nghiêm Ngọc Bích đứng ở một nơi bí mật ở gần đó nhín Tiêu Trì Phong lái chiếc xe Hummer màu đen đi thì mới đứng dậy.

Bà hít một hơi thật sau, trên mặt tràn đầy vẻ đồng cảm, thương hại, còn có bất đắc dĩ và đáng tisc.

Sau đó bà quay người, giơ tay chào hai người đàn ông đang chờ ở bên cạnh, đi từng bước nặng nề, từng bước từng bước đi về phía phòng Thẩm Thanh Song.