Chương 48: Đạp Cô Ta Leo Lên

Cùng lúc đó, Lâm Dĩnh Nhi đang quay phim trong đoàn nhận ra ánh mắt mọi người xung quanh nhìn bất thường, khẽ nhíu mày lại.

Trợ lý của cô ta vội vàng xách cà phê tiến vào: "Chị Dĩnh Nhi, cà phê của chị đây."

"Có phải đã xảy ra chuyện gì không? Sao tôi cảm thấy ánh mắt bọn họ nhìn tôi là lạ." Lâm Dĩnh Nhi nhận lấy cà phê từ trong tay trợ lý.

Từ sáng sớm tinh mơ trợ lý đã bị Lâm Dĩnh Nhi hành hạ mệt gần chết, đến bây giờ còn chưa có cơ hội nghỉ ngơi, đương nhiên chưa biết chuyện trên mạng.

Trợ lý liếc nhìn người xung quanh: "Làm gì có. Chị Dĩnh Nhi, có phải chị mệt mỏi quá không?"

Lâm Dĩnh Nhi không trả lời, giơ tay kia ra: "Đưa điện thoại đây cho tôi."

Trợ lý cầm điện thoại từ trên bàn đặt vào trong tay cô ta.

Sau đó trợ lý ở bên cạnh cầm quạt phe phẩy, Lâm Dĩnh Nhi thì cầm điện thoại bắt đầu lướt Weibo, gần như chỉ liếc mắt là thấy được Weibo hàng đầu, trong đó tin tức hot nhất đứng thứ mười rõ ràng là về cô ta.

Nếu không đọc tiêu đề mà biết mình lên top tìm kiếm, Lâm Dĩnh Nhi sẽ rất vui vẻ, nhưng sau khi đọc được tiêu đề, sắc mặt cô ta thoắt sa sầm xuống.

Trợ lý nhận ra sự dị thường của Lâm Dĩnh Nhi trước tiên, bèn cẩn thận hỏi: "Chị Dĩnh Nhi, sao vậy ạ?"

Lâm Dĩnh Nhi cố nén cơn giận trong lòng, hạ nhỏ giọng nghiến răng nghiến lợi nói: "Chính cô tự đọc tin đi."



Trợ lý vội lấy điện thoại ra bắt đầu tìm kiếm tin tức, hoàn toàn không cần nhập ba từ "Lâm Dĩnh Nhi" thì đã thấy tin tức về Lâm Dĩnh Nhi đứng đầu trang web, đám tài khoản vip đồng loạt xuất trận.

Lâm Dĩnh Nhi chèn ép người mới.

Lâm Dĩnh Nhi đánh người mới.

Lâm Dĩnh Nhi diễn xuất không bằng người mới, cố ý trả thù ác ý người mới.

Lâm Dĩnh Nhi diễn không bằng vai phụ.

...

Trợ lý đọc những tiêu đề của các bài này, mồ hôi lạnh ứa ra, thoáng liếc nhìn Lâm Dĩnh Nhi, chỉ thấy sắc mặt cô ta âm trầm đáng sợ.

"Chuyện quan trọng như vậy mà cô lại không biết, rốt cuộc cô làm ăn kiểu gì vậy?" Lâm Dĩnh Nhi hạ nhỏ giọng răn dạy.

Trợ lý có khổ mà không nói được, hôm nay từ lúc vào đoàn phim, nếu không phải bị cô ta phái đi mua đồ thì cũng phải quạt cho cô ta, chờ khi cô ta ra sân diễn, trợ lý mệt quá bèn đi ngủ lấy sức, làm gì có thời gian đi lướt Weibo chứ.

Đương nhiên trong lòng ấm ức là vậy, ngoài miệng thì trợ lý không dám nói, chỉ có thể rầu rĩ cúi gằm mặt xuống.



Lâm Dĩnh Nhi thấy cô ta như vậy, tức gần chết mà không chỗ trút.

Nếu không phải bây giờ đang ở hiện trường quay phim, Lâm Dĩnh Nhi đã sớm nổi cơn tam bành rồi, nay lại chỉ có thể nhẫn nhịn.

Cô ta đang định gọi điện thoại cho người đại diện, thì người đại diện lại gọi trước.

"Dĩnh Nhi, rốt cuộc là có chuyện gì? Người kia là loại người nào?" Người đại diện vừa mới đọc được tin tức, thế mới biết nghệ sĩ của mình xảy ra chuyện.

Nhìn cái thế này của đối phương, rõ ràng là nhằm vào Lâm Dĩnh Nhi.

Đương nhiên còn có một khả năng nữa, đó là đối phương muốn đạp Lâm Dĩnh Nhi để leo lên.

Bất kể là loại nào, đầu tiên phải biết rõ sự tình và thân phận người kia thì mới tiện phán đoán mục đích phía sau là gì. Như vậy bọn họ mới tiện đưa ra ứng đối.

"Con nhỏ đó chỉ là một diễn viên đóng vai phụ nhỏ bé không đáng kể. Nghe nói đã lăn lộn trong giới giải trí vài năm, nhưng vẫn không có danh tiếng, không có chống lưng với tài nguyên." Lâm Dĩnh Nhi nói chi tiết.

"Gần đây có phải em kết thù kết oán với ai không?" Người đại diện hỏi.

"Không hề." Lâm Dĩnh Nhi đáp không chút nghĩ ngợi: "Rõ ràng con nhỏ đó muốn đạp em để leo lên, muốn lợi dụng em."

Người đại diện cũng nghiêng về khả năng này.