Chương 1: Gặp mặt đêm mưa

Khúc Cửu Nhu nhận được một nhiệm vụ, quyến rũ đại lão hắc bang Hoàng Phủ Huyền, khiến hắn chìm trong cơn say mê cô, quên mất lối về, và từ đó cô có thể gϊếŧ chết hắn, trả thù cho gia đình.

Khúc Cửu Nhu vốn dĩ không phải là cô nhi, nhưng vì Hoàng Phủ Huyền. Cô đã mất đi tất cả, ngày đó đáng lẽ cô phải chết, nhưng vì có cơ duyên xảo hợp, cô may mắn sống sót đến ngày hôm nay.

Trở thành một thiếu nữ 18 tuổi xinh đẹp lại quyến rũ đến mị hoặc lòng người.

Trong gian phòng trống trải, Khúc Cửu Nhu quỳ một gối xuống đất, trước mặt cô là ban thờ đơn giản.

Trên bàn thờ là hình ảnh của ba mẹ, anh trai và chị gái cô. Khúc Cửu Nhu là người duy nhất sống sót sau cuộc thanh trừng của Huyền lão đại.

Nếu như năm đó không có người tiện tay nhặt về, chỉ sợ mồ cô bây giờ cũng đã xanh cỏ.

Cô quỳ ở đó một đêm, đến sáng sớm ngày hôm sau, khi hai chân cô đã tê cứng cả rồi, cô mới dập đầu một cái thật mạnh.

"Ba, mẹ, anh chị, con nhất định sẽ trả thù cho mọi người, mọi người hãy chờ con."

Nói xong, cô lập tức vịn tường đứng dậy, trên khuôn mặt xinh đẹp là sự quả quyết không thể chối cãi.

Hoàng Phủ Huyền là đại lão xã hội đen, năm nay hắn ta 30 tuổi, ngoài là ông trùm của thế giới ngầm, hắn còn sở hữu nhiều vùng đất lớn trên đế chế thương nghiệp. Thế nên sức nặng của hắn là điều người thường không thể bàn cãi.

Cô đã phải dùng thời gian rất lâu để xác định được phương hướng của hắn ngày hôm nay.

Hôm nay là thứ 7, ngày 15 tháng 9 dựa theo thông lệ hắn sẽ tới nghĩa trang Hàm Dương thăm mộ người mẹ sớm qua đời của hắn, sau đó hắn sẽ được tài xế đưa tới quán bar Tửu Sắc.

Đã hai năm nay, năm nào cũng vậy.

Khúc Cửu Nhu thầm nắm chặt tay, lần này nhất định phải thành công.

Đêm nay trời bỗng chợt nổi cơn mưa, tháng 9, thời tiết vẫn được coi là nóng nực, cô mặc chiếc váy trắng thanh thuần, giả nằm ngất xỉu ở bên đường, chờ đợi Hoàng Phủ Huyền đi qua.

Từ trước đến nay Hoàng Phủ Huyền không phải một người đàn ông giữ mình gì, hắn cũng có những cuộc giao dịch tiền sắc, cũng cần thỏa mãn cơ thể của người đàn ông trưởng thành.

Tuy hắn không phải một kẻ dễ bị hớp hồn bởi nhan sắc, nhưng cô biết chắc rằng hắn nhất định sẽ nán lại ở khuôn mặt tuyệt đẹp của cô một thời gian và tò mò về cô.

Nhiêu đó là đủ rồi, cô đang mang trong mình một thân phận đủ để khiến cho Hoàng Phủ Huyền đối xử tốt.

10 giờ tối, cơn mưa rả rích khiến cho người ta cảm thấy mệt mỏi bắt đầu rơi trên làn váy trắng tinh khôi của người con gái.

Chiếc xe thương vụ đi dọc theo con đường đêm, nếu như không phải tài xế đang phóng như bay kia tinh mắt nhìn thấy cô gái nhỏ đang nằm ở giữa đường thì có khi đã có án mạng xảy ra rồi.

"Kít!!!"

Một tiếng thật mạnh, tài xế toát mồ hôi hột, lo lắng quay đầu báo cáo.

"Thưa Giám đốc, phía trước có một cô gái đã ngất xỉu."

Khuôn mặt góc cạnh của người đàn ông hiện ra trong ánh đèn đường vàng nhạt, đây quả thực là một khuôn mặt được thượng đế ưu ái đắp nặn ra. Hoàng Phủ Huyền mặt không nâng lấy một cái, nói.

"Đưa cô ta vào vệ đường rồi gọi xe cấp cứu."

"Vâng."

Nếu như không phải hôm nay hắn đột nhiên bộc phát lòng tốt thì cô gái đang nằm bên đường cứ nằm tiếp ở đó đi thôi.

Tài xế mở cửa xe xuống, đưa cô gái kia vào trong, thoáng chốc, cơn mưa đã xối ướt khuôn mặt của cô gái ấy.

Một khuôn mặt non trẻ, thanh thuần và tuyệt sắc.

Hoàng Phủ Huyền đổi ý, hắn kêu tài xế cho người đưa về biệt thự của hắn ở trung tâm thành phố và gọi bác sĩ riêng đến khám.

Khúc Cửu Nhu được người của hắn đưa đi, còn Hoàng Phủ Huyền tiếp tục lên đường tới Tửu Sắc. Hiện tại hắn cần một ly rượu để giải quyết nỗi lòng đang chấp chới này.

Nhưng hắn ngàn tính vạn tính cũng không ngờ tới, đêm nay, vậy mà trong rượu của hắn lại bị người ta bỏ thuốc kí©ɧ ɖụ©.