Chương 1

Sở Ca dần dần biến mất trong không gian này, Ngọc Đồng thở dài thầm hi vọng nhiệm vụ lần này của ký chủ có thể nhanh chóng hoàn thành, có thể trụ vững một lúc ... Thật sự không biết chủ nhân học được từ chỗ nào, đã lớn như vậy rồi lại muốn phạt như vậy ~ Nói ra thật xấu hổ!

Cảm nhận được sự dao động năng lượng từ phía sau, Ngọc Đồng bất lực bĩu môi, ký chỉ! Cố lên ~

Sở Ca tỉnh lại lần nữa, vừa mở mắt đã nghe thấy một tiếng động ồn ào, sau đó cảm thấy lưng bị vỗ vỗ, sau đó là một giọng nói vui sướиɠ vang lên.

"Sở Ca, dậy đi đừng ngủ nữa, dậy học mau lên!"

Sở Ca mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhưng lại bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc, trước mắt là những dãy bàn xếp ngay ngắn, học sinh cúi xuống viết bài, đồng phục học sinh xấu xí đến mức không dám nhìn thẳng, sách vở chất đống cao., cái này đơn giản là quá quen thuộc, đây chính là cảnh tượng của học sinh cuối cấp 3!

Bạn cùng bàn vừa đánh thức Sở Ca thấy bộ dáng ngây ngốc của cô, liền vẫy vẫy tay trước mặt, nhìn cô một cách kỳ lạ.

"Cậu sao vậy? Không được khỏe à? Hôm qua học muộn à?"

Sở Ca định thần lại, cô bây giờ cái gì cũng không biết nên cũng không dám nói quá nhiều, đành phải lắc đầu cười cười với cô ấy.

"Không sao, chỉ là hơi buồn ngủ, tiết sau là tiết gì thế?"

Cô bạn cùng bàn vừa cười vừa trêu chọc cô.

"Cậu thật sự ngủ đến mơ màng rồi, tiết sau chính là tiết của đại ma đầu đấy!"

"...Ồ, tớ quên mất."

Sở Ca dừng một chút, giống như không nói gì, nhưng cũng không dám hỏi quá nhiều. Dành phải lén nhìn qua bàn phía trước, thấy cô ấy đang cầm một bản tiếng Anh, và sau đó nhận ra rằng đại ma đầu trong miệng cô bạn cùng bàn chính là cô giáo dạy tiếng Anh.

Sợ hãi cho đến khi tan học, Sở Ca thu dọn đồ đạc và định ra ngoài tìm nơi tiếp thu cốt truyện nhưng cô bạn cùng bàn lại nắm lấy cánh tay cô và nói với vẻ ngạc nhiên.

"Sở Ca, cậu đi đâu vậy? Không học tiết tự học buổi tối à?"

Sở Ca cầm cặp sách, dộng tác cứng đờ. Cô đã không học trung học nhiều năm và đã quên hết kiến thức rồi!

Xấu hổ lại đặt cặp sách xuống, gãi gãi chóp mũi, ngại ngùng cười với cô bạn cùng bàn.

"Tớ quên mất ... Cái kia tớ đi vệ sinh một chút."

Cô gái nhỏ phía sau nhìn bóng lưng hoảng hốt bối rối của cô, nghĩ nghĩ vẫn là mở miệng hỏi.

"Nhà vệ sinh nữ là hướng tây, cậu đừng đi sai đường đấy. Buổi tối có ăn cơm không? Có cần tớ mang về cho cậu không?"

Sở Ca vẫy vẫy tay, đổi hướng đi về phía nhà vệ sinh nữ.

"Không, tớ không đói."

Sở Ca đang ngồi trong toilet, lâu rồi cô không "thưởng thức" hương vị này ... Nhưng may mắn thay, nơi này là cách ngăn, chính là có thuận lợi cho cô có thể tiếp thu cốt truyện.

Nguyên chủ, Sở Ca, là con gái duy nhất của Hải thị Sở gia. Mặc dù cô ấy có xuất thân phi phàm, nhưng cha mẹ Sở lại muốn con gái của họ được hưởng cuộc sống của những người bình thường, vì vậy ngoại trừ lúc tiểu học học trường quý tộc ra, trong suốt thời gian cấp 2 và cấp 3 Sở Ca đều học ở trường trung học bình thường. Và nam chính chính là thanh mai trúc mã nhà bên , Trịnh Thời Sanh, con trai duy nhất của Trịnh gia, nguyên chủ đã cùng anh ta lớn lên như thanh mai trúc mã, toàn bộ thời gian từ thơ ấu đến niên thiếu của cô ấy đều có bóng dáng của anh. Có lẽ chính vì thế mà khiến cô dễ dàng thích anh ấy, nhưng trong lòng Trịnh Thời Sanh chỉ coi cô như một người bạn thơ ấu, không hề có tình yêu nam nữ.

Sở Ca trong lòng biết rõ điều đó, vì vậy cô cũng không có phá vỡ nó, và giữ chặt tình cảm này trong lòng, ở bên cạnh anh như một người bạn.

Cốt truyện ban đầu là Sở Ca vừa đi học, vừa đi làm, từng bước tiếp quản Sở gia, tuy rằng Sở gia rất lo lắng về chuyện kết hôn của cô nhưng họ cũng không hiểu rõ tâm tư của con gái mình lắm, thêm vào đó, họ cũng không lợi dụng con gái mình như một con bài mặc cả trong kinh doanh. Họ tin tưởng vững chắc vào nguồn tài chính của mình và sẽ không bán đừng con gái mình. Vì vậy, họ không can thiệp nhiều vào cuộc hôn nhân của Sở Ca. Sau này, khi lớn hơn, hai vợ chồng cùng nhau đi du lịch. Sau đó, khi Sở Ca bốn mươi tuổi, cô nhận nuôi một đứa trẻ. Đứa trẻ này rất chăm chỉ và hiếu thảo, năng lực quản lý cũng tốt, vì vậy Cố Sanh cả đời này đều dùng thân phận bạn bè để đợi bên cạnh Trịnh Thời Sanh, còn những cái khác kỳ thật rất nhẹ nhàng.

Nam chính Trịnh Thời Sanh tuy không phải là tra nam, đối với việc nam nữ không tùy tiện, nhưng cũng không thủ thân như ngọc, sau này năm 30 tuổi gặp được nữ chính Diệp Vân Vân, hai người gặp nhau tại một buổi yến tiệc giữa hai gia đình, hơn nữa gia đình 2 người rất nhiệt tình, mà tuổi tác của Trinh Sanh cũng đến lúc kết hôn rồi, công việc ở công ty cũng nhiều, vì vậy Trinh Sanh cũng tĩnh tâm, bình tĩnh mà bận rộn cả đời.

Chỉ là về sau nữ xứng Vệ gia đại tiểu thư Vệ Huyên trọng sinh, cô ta giống Sở Ca, đều là thành viên của một gia tộc lớn, hai người cũng qua lại, quan hệ cũng không tồi. Trinh gia là gia tộc lớn nhất ở Hải Thị., hơn nữa Trinh Sanh có dáng người cao ráo, đẹp trai và lạnh lùng, giống như bạch mã vương tử vậy. Vệ Huyên đương nhiên là phải lòng, nhưng Trinh Sạnh hoàn toàn có quyền lựa chọn người mà anh ấy muốn kết thân. Con người có thể có tính khí kiêu ngạo , nhưng nếu quá kiêu ngạo thì sẽ không coi ai ra gì, anh từ trước đến nay chán ghét Vệ Huyên kiêu ngạo, cho nên tự nhiên giao tình giữa hai người cũng không sâu.

Sau đó, Vệ Huyên bị gia đình gả cho một tay ăn chơi, chồng vắng nhà suốt ngày, con cái không gần gũi với cô ta, Vệ Huyên buồn bực, tủi thân, trong một lần say rượu không cẩn thận ngã cầu thang, khi tỉnh dậy, cô thấy mình như mới Trở lại trường trung học. Sau khi trọng sinh, Vệ Huyên dùng trí nhớ kiếp trước của mình để cùng nam chính thi thành công vào một trường đại học hàng đầu trong nước, sau đó che giấu tính khí của mình để nam chính có cái nhìn tốt hơn về cô, nhưng Trịnh Thời Sanh vẫn luôn thờ ơ với cô, và chưa bao giờ thể hiện nửa phần tình yêu gì, cô ta càng cảm thấy ghen tị với những người xung quanh Trịnh Thời Sanh. Đầu tiên, chính là nữ chính, Vệ Huyên đã bôi xấu danh tiếng của Diệp Vân Vân, vì vậy Diệp Vân Vân phải ra nước ngoài sớm, và sau đó là Sở Ca, cô ta đem việc Sở Ca yêu thầm Trịnh Thời Sanh nói ra cho cả trường đều. Thời niên thiếu của đám học sinh, một chút vui đùa đều không giữ được nói cho đến lời đồn đãi lớn như vậy …

Thầy giáo thất vọng với Sở Ca, bản thân Sở Ca không còn mặt mũi nào gặp lại Trịnh Thời Sanh, bỏ học và trở nên trầm cảm, Sở gia không còn cách nào khác đành phải đưa Sở Ca rời xa Hải Thị. Cả đời cũng không quay về Hải thị, và cũng không gặp lại Trịnh Thời Sanh nữa.

Còn Trịnh Thời Sanh sau khi biết bạn mình vì mình mà gặp chuyện như vậy, trước sau cũng không có dũng khí gặp cô, hối hận cả đời ...