Chương 1: Kết thúc hợp đồng (1)

“Tô Triết, ngày mai tới công ty, chuẩn bị kết thúc hợp đồng đi.”

“……”

Tay Tô Triết nắm điện thoại thật chặt, không có trả lời.

Đầu điện thoại bên kia, người đại diện của Tô Triết Trần Chanh mang theo bất đắc dĩ.

Tô Triết là nàng từ trong một biển người tham gia tuyển tú chọn ra, đối với cậu nàng cũng trút xuống không ít tâm huyết, nhưng rốt cuộc đừng nhìn Tô Triết lớn lên thật soái, có thể bạo hồng hay không vẫn là phải xem mệnh.

Tô Triết là thần tượng, ở giới giải trí cơ bản là chìm đến độ không ai hay.

Hai năm trước, đài Quất Tử và Giải trí Nịnh Mông hợp tác tạo ra chương trình tuyển tú “Thiếu niên thần tượng” mùa thứ ba, Tô Triết tham gia cái show tuyển tú này, bị Trần Chanh nhìn trúng.

Toàn bộ show chỉ có mỗi mình cậu là một tuyển thủ nghiệp dư thứ thiệt, và lý do tham gia cũng là “môn đăng hộ đối” giống như vô số ngôi sao ra mắt. Đó là cùng bạn bè đăng ký tham gia trong khoảng thời gian tốt nghiệp trung học phổ thông.

So với những tuyển thủ khác đã được đào tạo bài bản, Tô Triết quả thật chỉ thắng ở mỗi khuôn mặt vượt trội. Khuôn mặt đẹp trai và lãnh đạm của cậu rất phù hợp với tính khí hơi lạnh lùng và xa lạ. Nói một cách đơn giản, cậu là hình mẫu lí tưởng về người trong mộng của các cô gái. Hoàng tử băng giá.

Nhưng vũ đạo, hát, rap, kinh nghiệm sân khấu, cảm nhận máy quay ... đây mới là những kỹ năng cơ bản quan trọng hơn cả đối với thần tượng, thì cậu vẫn còn kém xa những tuyển thủ khác. Tính cậu cũng hơi bướng bỉnh. Trong đợt thử nghiệm, cậu đã luôn ở trong tình trạng đuối hơn và phải bắt kịp các thành viên khác không ngừng, nhưng cho dù đã nỗ lực rất nhiều thì tài năng của cậu thực sự chỉ ở mức trung bình ... Nếu không nhờ gương mặt xuất sắc kia, cậu làm sao có thể kí hợp đồng với Trần Chanh, chưa nói đến việc ra mắt ở vị trí cuối cùng?

Sau màn debut thành công của nhóm nhạc, Trần Chanh vừa là người đại diện cho nhóm vừa là người đại diện riêng của Tô Triết. Trong giai đoạn này, Trần Chanh đã làm việc rất nghiêm túc cho cậu, và đã từng lăng xê cậu như một tuyển thủ nghiệp dư thành công. Cũng nhờ thế, cậu cũng đã thu hút một làn sóng hâm mộ không nhỏ.

Nhưng khoảng thời gian tốt đẹp không dài.

Vào thời điểm đó, các công ty lớn, các nền tảng trực tuyến và đài truyền hình gần như tung ra các nhóm nhạc và các chương trình sống còn kiểu mới. “Thiếu niên thần tượng” thậm chí còn không lọt vào top ba trong các chương trình tạp kỹ lớn vào cùng thời điểm.

Nhóm nhạc debut trong hai mùa trước vẫn còn đang loay hoay vùng vẫy để tìm cơ hội nổi tiếng. Đến mùa thứ ba, trong một biển các show giải trí đặc sắc, thực sự không gây nên được tiếng vang lớn.

Nhóm nhạc mùa thứ ba được gọi là The Third có 13 thành viên, và chỉ có vị trí C gây được danh tiếng ngoài vòng, chứ chưa nói đến Tô Triết, người chỉ vừa mới dành được suất cuối cùng để ra mắt.

Mặc dù Trần Chanh đã ký hợp đồng với Tô Triết, nhưng rất khó để kiếm cho cậu bất kỳ nguồn lực xuất sắc nào khi thứ hạng ra mắt ở cuối bảng và mức độ nổi tiếng cũng chỉ là trung bình. Xét về thực lực, sau khi Tô Triết làm việc chăm chỉ thì kỹ năng ca hát và nhảy của cậu chỉ có thể được coi là bình thường trong giới thần tượng.

Chưa đủ độ nổi tiếng và thực lực, Tô Triết còn hơi cứng đầu, không muốn lợi dụng fan và kiếm tiền theo kế hoạch do công ty sắp đặt. Thậm chí, cậu rất ít khi đăng ảnh để cho các fan tương tác chứ đừng nói là hợp tác với những kế hoạch media play của công ty.

Thời gian trôi qua hai năm, nhóm nhạc hạn định thứ ba cũng sắp tan rã, Tô Triết càng ngày càng chìm xuống.

Thành thật mà nói, ngay cả chính Tô Triết cũng không hiểu nổi tại sao mình phải rời khỏi làng giải trí.

Cuối cùng, cậu chỉ có thể quy kết là không cam lòng, nhưng thực lực của cậu rõ ràng là không bao giờ có thể đứng vững trong vòng này.

Sau khi kết thúc cuộc gọi với Trần Chanh, Tô Triết đứng trên ban công của căn hộ cho thuê và ngẩn người vài phút. Cuối cùng, với chiếc điện thoại di động của mình, anh ấy đã chụp ảnh ánh hoàng hôn trên các tòa nhà trong thành phố và đăng nó lên Weibo với dòng chữ: Có duyên gặp lại.

Việc này có thể nói là Weibo tạm biệt của nghệ sĩ trong showbiz, thậm chí không lên được hot search, mà chỉ thấy mấy người hâm mộ còn lại của cậu là đang khóc.

"Uuuu, nhãi con, cậu định chấm dứt hợp đồng với công ty sao?"

"Nhãi con, hãy nói cho chúng tôi biết điều này là không đúng sự thật! QAQ"

"Nhãi con, đừng đi, được không? Chúng tôi sẽ luôn ở bên bạn ..."

"Cho dù hủy hợp đồng với công ty, hãy nhớ cập nhật Weibo này! Đây là suy nghĩ cuối cùng của chúng ta..."

Hàng trăm bình luận đã là cao nhất về lưu lượng truy cập Weibo của cậu, nhưng chúng không gây ra bất kỳ sóng gió nào. Thậm chí, có những người đi đường hoang mang, thắc mắc không biết chủ nhân của Weibo này là ai.

Tô Triết xem các câu trả lời trên Weibo bằng điện thoại di động của mình. Sau một lúc lâu, cuối cùng cậu cũng thoát khỏi Weibo và bấm một số trong sổ địa chỉ.

Bíp……

Bíp……

Âm báo bận rộn của điện thoại kéo dài đến mười lần trước khi có người trả lời cuộc gọi, nhưng cả người ở đầu dây bên kia và Tô Triết đều không lên tiếng trước, và dường như chìm vào im lặng không hiểu.

Mãi đến hơn mười giây sau, người bên kia mới tức giận nói.

"Chuyện gì? Hả?"

"Tao không muốn gọi cho mày chỉ để chào hỏi!"

"Mày học cái tính khí chó này ở đâu ra? Làm sao có thể tự tiện đi lăn lộn trong làng giải trí?"

"Công ty của mày đã thực sự mù quáng khi họ ký hợp đồng với mày!"

Sau khi nhận được cuộc gọi từ con trai Tô Triết, bụng của Tô Dần Sinh như bốc hỏa. Sau khi điên cuồng phun chữ vào đầu bên kia của điện thoại, không có động tĩnh gì ở đầu bên kia. Điều này càng làm cho Tô Dần Sinh tức giận đến đỏ cả mắt.

Ông đang định thở gấp và tiếp tục phun tào tên bất lương này, cái đứa con trai nói là muốn làm thần tượng và bỏ nhà ra đi, nhưng đột nhiên có một giọng nói bên kia

"Tôi đã kết thúc hợp đồng."

Gì?

Tô Dần Sinh cho rằng mình đã nghe nhầm.