Chương 1

"Bảo Châu, bài đăng tối qua của cậu kí©h thí©ɧ vãi luôn..."

Bạn cùng phòng Dư Tú Tú nhìn tôi với ánh mắt ngưỡng mộ, còn giơ cả ngón cái lên để tán thưởng tôi.

Tôi là biên tập của chuyên mục Chuyện Kỳ Quái diễn đàn trường, thường đăng một số truyện dân gian, truyện lạ.

Bình thường không có nhiều người xem mấy, hiếm có khoảnh khắc mà mọi người lại khen nhiệt tình như vậy.

Khi tôi cầm theo một chiếc bình giữ nhiệt đi trên đường, có rất nhiều bạn cùng lớp đã đánh tiếng chào hỏi.

Các bạn nữ cùng lớp đều là vẻ mặt cười mờ ám:

"Bài viết về Cửu vĩ hồ viết hay quá!"

"Bảo Châu, cậu thật là dũng cảm!"

Tôi gãi gãi đầu ngượng ngùng:

"Thật á, không có đâu, viết bình thường thôi mà, hahahaha ~"

Sự nhiệt tình của mọi người dành cho Cửu Vĩ Hồ cao đến mức khiến tôi cảm thấy hãnh diện.

Trước đây khi tôi viết về những hồn m.a và yêu quái khác, chưa bao giờ được mọi người phản hồi nhiệt tình như vậy!

Phải chăng khả năng viết lách của tôi đã tiến bộ thần tốc mà tôi không hề nhận ra?

Đây hẳn là truyền thuyết về sự chăm chỉ tích luỹ dần dần sẽ được ông trời thương xót đây.

Để có thể viết bài về Cửu vĩ hồ, tôi đã đi tìm đọc rất nhiều thông tin.

Tôi vui vẻ lấy điện thoại ra, vốn dĩ muốn kiểm tra xem tình hình mình viết như nào, nhưng mà tên đầu gấu Châu Mãnh lại ngăn tôi lại.

Anh ta đỏ mặt, lắp bắp:

"Lạc Bảo Châu, Cửu vĩ hồ thật sự có chín cái…ấy hả?"

Câu này hỏi, tên gọi là Cáo chín đuôi thì tất nhiên nó có chín cái đuôi còn gì.

“Vậy lúc mà đứt, bị đứt ấy, chắc… chắc đau lắm hả?”

"Chắc chắn là rất đau rồi. Anh nghĩ coi thứ đó to như vậy, “khực” một cái đứt phựt, đổi là anh thì có thấy đau không?!"

"Hítttttt~"

Châu Mãnh hít một hơi lạnh, sau đó vẻ mặt ngưỡng mộ rồi kẹp chân hai chân rời đi.

Châu Mãnh thật kỳ quái, hỏi những câu ngớ ngẩn đâu không.

Tôi vừa đi lấy đầy bình nước nóng trở về ký túc xá, liền bị bạn cùng phòng kéo lên lớp học.

"Nhìn kìa, là Tần Hạo!"

Một bóng dáng cao lớn xuất hiện đã thu hút sự chú ý của tất cả các cô gái xung quanh.

Tần Hạo là hot boy trường tôi, da trắng lại còn điển trai.

Đặc biệt là đôi mắt đào hoa kia, khóe mắt còn hơi xếch lên trên.

Khi nhìn vào người khác luôn toả ra một sức hấp dẫn khó tả, mười phần thu hút người khác.

Tôi cùng với mọi người xung quanh đều bắt đầu kích động.

Tần Hạo thực sự, quá tuyệt!

Nhưng hôm nay trông anh ấy có vẻ không vui lắm, từ trên người toát ra một khí chất người lạ chớ gần.

"Tần Hạo có chuyện gì vậy?"

“Trông anh ấy có vẻ giận dữ?”