Chương 1

Cô là Noãn Ly bị bắt phải gả cho một tên không quen không biết , cô đã có người mình yêu, cô không cam tâm , ba mẹ cô chỉ vì mê tiền mà bán cô cho một nhà giàu để làm con dâu .Nên cô đã quyết định bỏ trốn cùng người mình yêu, nhân lúc không ai để ý cô đã đi đến nhà người mình yêu để bỏ trốn mà chưa hề thông báo gì với hắn, đến nơi cô đã nhìn thấy thứ không nên nhìn thấy , thấy hắn đang rêи ɾỉ ở dưới thân cô em họ cô.

-" Ư...ưʍ...sướиɠ không"

-" S...sướиɠ "

-" Chị em với em ai sướиɠ hơn"

-" E...em ...cô ta sớm muộn cũng sẽ bị anh đá"

Tiếng rêи ɾỉ vang vọng cả căn phòng đó, cô đen mặt hóa ra bấy lâu nay cô đã bị hắn lừa, cắm một cái sừng dài thật dài chắc xuyên qua cả lớp trái đất không chừng. Cô quyết định sẽ trả thù đôi cẩu nam nữ đó nhưng cô là một người không có địa vị , quyền gì trong xã hội , cô nhớ ra nhà chồng tương lai của mình có địa vị rất cao nhưng chồng cô bị khuyết tật hay gì đó cô nghe đồn là vậy.

Nhưng vì trả thù đôi cẩu nam nữ đó , cô...quyết định lấy hắn , dù gì bây giờ cô chỉ có hai mốt tuổi thôi , cùng lắm ở bên hắn mấy năm rồi ly hôn , lúc đó cô còn trẻ vẫn còn có thể tái giá được, chịu thiệt thòi một chút vậy .

Sau đó cô về nhà yên phận , rồi đi đăng kí kết hôn nhưng là đi một mình , rồi cô được chuyển về nhà chồng sống , tuy sống chung với bố mẹ chồng nhưng họ thường xuyên đi du lịch yên tâm để anh ở nhà với một người vợ lạ như cô.

Lúc bước vào trong nhìn ngắm xung quanh biệt thự chút đột nhiên có một chàng trai cao ráo , đẹp trai phong độ luôn miệng gọi cô là vợ

-" Vợ , chào vợ"

Đây là chồng cô ư, không giống như mấy lời cô đã nghe từ họ. Không bị khuyết tật, xấu trai, đẹp trai như này ở với anh cũng không lỗ gì.

-"C..chào anh"

Anh mỉm cười tươi nói với cô, làm trái tim cô đập một hồi

-" Vợ phải gọi anh là chồng , mẹ anh bảo vậy á"

Cô ngây người sao anh lại nói chuyện ngây thơ như vậy, chả lẽ anh bị ngốc sao.

-" Anh tên gì"

-" Chồng tên Hùng Dương "

-" Ừm , tôi tên Noãn Ly "

-" Ừm hihi"

Anh cười típ mắt , cô nhìn sang bên trước cửa bếp có bác quản gia ở đó cô ra đó anh cũng đi theo ôm eo cô cằm anh tựa vào vai cô dai như đỉa , cô cũng không đẩy anh ra vì giờ anh là chồng cô rồi , tới đó cô hỏi bác quản gia một chút về anh

-" Chào bác , con tên là Noãn Ly"

-" Chào phu nhân , người có thể gọi tôi là quản gia"

-" Vâng! Bác cho cháu hỏi một chút về chồng con được chứ ạ"

-" Phu nhân cứ nói"

-" Từ nãy con vào nhà , con cảm thấy anh ấy có chút gì đó không ổn"

-" Vâng , thưa phu nhân không giấu gì người thật ra thiếu gia bị ngốc từ lúc mới sinh ra , ngày xưa cậu chủ bị ảnh hưởng bởi thuốc

tránh thai từ trong bụng mẹ dẫn đến khuyết tật , may mắn cậu chủ sinh ra hình dạng nguyên vẹn , không bị mất gì trên cơ thể nhưng lại bị ngốc"

-" À thì ra là vậy"

Trái tim cô xoẹt qua một dòng qua sự ấp áp với anh cô lấy tay mình xoa đầu anh mỉm cười dịu dàng, là một người vợ cô cũng nên bắt đầu từ từ tiếp nhận anh rồi. Bác quản gia thấy vậy vui mừng nhất định sẽ báo cho ông, bà chủ việc cô là một người đáng để cậu chủ dựa dẫm vào cả đời.