Triệu Tiểu Nhị cảm thấy thấy ngộ lắm. Dưới lầu của toà nhà này mới mở một cái siêu thị, nhìn bên ngoài không thấy khách thì không nói, vào bên trong cũng chẳng thấy ma nào. Đưa mắt về phía bên tay trá …
Triệu Tiểu Nhị cảm thấy thấy ngộ lắm. Dưới lầu của toà nhà này mới mở một cái siêu thị, nhìn bên ngoài không thấy khách thì không nói, vào bên trong cũng chẳng thấy ma nào. Đưa mắt về phía bên tay trái là bốn chữ to tướng: “Tự động thanh toán”, Triệu Tiểu Nhị cầm lấy giỏ mua sắm, đi thẳng đến quầy nước uống mình yêu thích nhất. Lần nào đi mua Coca cũng sẽ đối mặt với một vấn đề: chai nhỏ thì uống không đã mà chai to thì mở nắp uống không hết sẽ bay gas. Chẳng biết phải làm sao… Đứng trước quầy hàng, cậu suy xét việc này, thôi thì lấy hai chai nhỏ là vấn đề này sẽ được giải quyết! Tự cảm thấy bản thân mình thật là thông minh! Triệu Tiểu Nhị vừa mới đem Coca ném vào giỏ, còn chưa kịp vui bỗng nhiên cảm giác được nửa người dưới lành lạnh…