Quyển 2 - Chương 4: Lén lút lên giường.

Edit : Hannah

Ngay cả hệ thống nhịn không được phun tào, " Vai chính công có vẻ khó chơi a!"

Mục Tinh Thần khẩn trương đến không dám cùng Phó Tẫn đối diện, giọng nói rất nhỏ nói: "Em, em còn không có nghĩ đến, anh có thể yêu cầu đối với em , nếu là em có thể làm được em đều sẽ làm."

Cậu cần thiết ôm chặt đùi Phó Tẫn , bằng không cậu một người qua đường giáp tại thế giới mạt thế , thật sự sẽ một giây đi lãnh cơm hộp ngay!

Phó Tẫn nâng mắt nhìn Mục Tinh Thần lộ một đoạn cổ trắng nõn ra bên ngoài , không có đáp ứng cũng không có cự tuyệt, nhưng Mục Tinh Thần cảm thấy lấy chính hiểu biết của cậu đối với Phó Tẫn , anh chỉ cần là không cự tuyệt, chính là đáp ứng rồi.

"Em đi --" thu thập giường đệm mấy chữ nghẹn ở trong cổ họng, Mục Tinh Thần rối rắm lặng lẽ nhìn Phó Tẫn liếc mắt một cái.

Nếu không phải không có biện pháp, cậu thật sự muốn buộc mình lên người Phó Tấn ,chỉ có như vậy mới là an toàn nhất.

Mạt thế đã bắt đầu, suốt một buổi tối vô số người thường bỏ mạng ở trong miệng tang thi , lại bị cảm nhiễm thành tân tang thi, mà may mắn người thường giờ phút này đều trốn ở trong nhà , ngay cả những người thức tỉnh dị năng cũng không dám ở lúc đầu mạt thế hành động thiếu suy nghĩ, toàn bộ thế giới ở trong một đêm đều thay đổi.

Ngày hôm sau mạt thế bùng nổ , toàn cầu nhiệt độ không khí từng bước giảm xuống, thành thị bắt đầu cắt điện nước, nước sông hồ cũng không thể uống, bởi vì bên trong cũng có virus tang thi , muốn uống nước, chỉ có thể dựa vào dị năng giả hệ thủy cùng dị năng giả hệ băng .

Phó Tẫn không chỉ thức tỉnh dị năng tinh thần , còn thức tỉnh dị năng hệ băng.

Hai người ở trong phòng vượt qua một tuần, bởi vì Mục Tinh Thần đã tích không ít đồ ăn, không thiếu nước cũng không thiếu đồ ăn, trừ bỏ ngẫu nhiên sẽ có tang thi bên ngoài bang bang phá cửa , còn xem như thư thái.

"...... Còn may mắn tồn tại người dân còn sống, mọi người mau chóng đuổi tới Z thị tránh nạn, nơi này có vô số dị năng giả, đủ để bảo vệ chúng ta an toàn, sinh tồn nhu cầu, chúng ta đem nơi đây một lần nữa thành lập trật tự cùng thành thị!"

Di động cuối cùng cũng hết pin, nằm trong chăn bông chui đầu ra, nhỏ giọng hỏi, "Phó ca, chúng ta có đi Z thị không?"

Sớm chiều ở chung trong khoảng thời gian này, đủ để Phó Tẫn cho Mục Tinh Thần càng nhiều kiên nhẫn, dĩ vãng cũng không để ý tới vấn đề trả lời, " Tính sau."

Mục Tinh Thần nhẹ nhàng đáp ứng, chui vào chăn nằm im không có lên tiếng nữa, hiện tại nhiệt độ không khí rất thấp, cậu lại là người thường ,không như dị năng giả đã cải tạo cơ thể , hiện tại lạnh như vậy khó có thể chịu lạnh được.

Trằn trọc, lạnh khó có thể đi vào giấc ngủ.

Mục Tinh Thần ha khí lạnh, nằm trên mặt đất vẫn duy trì cái tư thế nằm co người hơn nửa giờ , cậu ngẩng đầu, nhẹ nhàng kêu gọi, "Phó ca?"

Trong bóng đêm cũng không có nghe được tiếng trả lời, Mục Tinh Thần vẫn là nằm không nhúc nhích, lại qua hơn mười phút, lại lần nữa gọi, "Phó ca anh ngủ rồi sao?"

Đáp lại cậu là tiếng hít thở vững vàng .

Mục Tinh Thần nhẹ nhàng thở ra, lạnh run thật cẩn thận xốc chăn dịch đến mép giường, ngón tay vén chăn,, rồi sau đó chạy nhanh khom lưng chui vào.

Trong chăn nhiệt độ so với cậu ngủ dưới đất ấm hơn rất nhiều, nằm trong chăn, Mục Tinh Thần liền thoải mái híp híp mắt, nhỏ giọng thở dài, "Hảo ấm áp thật thoải mái a......"

Cậu không dám tới quá gần Phó Tẫn , chỉ ở mép giường nằm, tránh cho không cẩn thận đánh thức Phó Tẫn . Trong chăn ấm áp như thôi miên, Mục Tinh Thần chỉ nằm không đến hai phút liền mơ màng ngủ, lại hai phút sau liền hoàn toàn ngủ say cái gì cũng không biết.

Bên này Mục Tinh Thần mới vừa ngủ say, Phó Tẫn liền mở mắt, anh thị lực trong đêm cũng không bị ảnh hưởng, nhấp môi mỏng trầm mặc nhìn người ngủ ở mép giường .

Mục Tinh Thần ngủ mơ màng lăn vào trong ngực Phó Tẫn ấm áp ôm ấp, thậm chí còn tìm tư thế thoải mái , ôm ngực anh cọ cọ , khẽ nhếch môi đỏ, ngủ đến đáng yêu mềm mại.

Cậu như vậy lén lún lên giường Phó Tẫn ngủ chung ba ngày , vô tư tưởng mình làm thần không hay quỷ không biết.

Mới đầu Phó Tẫn lạnh mặt đem người đẩy ra, nhưng không đến vài phút Mục Tinh Thần liền bị lạnh tỉnh, rồi sau đó tưởng chính mình rơi xuống, lại run run rẩy rẩy thật cẩn thận bò lên .

Phó Tẫn thấy cậu xác thật bị lạnh, hơn nữa mấy ngày cũng dùng nhiều đồ của cậu cũng liền nhẫn nại tính tình, dần dần liền phát hiện cùng tiểu quấn người ôm ôm ấp ấp thoải mái lại ngủ phi thường ngón.

Phó Tẫn rũ mắt nhìn người trong lòng mùi hương ngọt ngào , thực thôi miên, cũng rất dễ ngửi.

Một lát sau, bàn tay Phó Tẫn di chuyển đến vòng ép mềm mại của Mục Tinh Thần , ôm người vào lòng ,nhắm hai mắt lại.