Chương 1: Đánh nhau

Cố Liên cũng có chút bối rối không biết tại sao đám người lại đánh nhau, trong buổi tụ họp cô uống hơi nhiều, có chút men say nên đi đường đều hơi lảo đảo.

Cô nhớ mơ hồ là có một người đàn ông không quen biết tới đỡ cô, sau đó động tay động chân sờ ngực cô, bị cô tát cho một cái, ngay sau đó một đám bạn ma men của cô lao tới.

Hai đám người đánh đến trời đất tối tăm, quần ma loạn vũ ở đường to, ngay cửa quán bar.

Sau đó bọn họ bị dẫn đến đồn công an.

Khi trợ lý Nhan tới nơi, Cố Liên đã gần như tỉnh rượu, ngồi dựa vào chiếc ghế có chất liệu rất cứng, hơi lạnh, cô ôm cánh tay hơi phát run.

Xử lý thủ tục xong, trợ lý Nhan đẹp trai văn nhã đeo kính đi tới trước mặt cô, cười nói với cô:

“Cố tiểu thư, chúng ta có thể đi rồi.”

Cố Liên chà xát cánh tay, cô mặc một chiếc váy lộ vai bó sát người bao lấy mông, ngồi hơn nửa ngày ở đại sảnh điều hòa mát lạnh nên tay chân hơi lạnh lẽo.

Cô ngẩng đầu hỏi trợ lý Nhan: “Những người khác đâu?”

“Không có việc gì, đợi lát nữa đều có thể đi.” Trợ lý Nhan nói.

Lúc này Cố Liên mới đứng dậy, bước chân phiêu phiêu đi ra ngoài.

Mới vừa đi ra ngoài mấy bước, cô lại dừng bước lại, quay đầu hỏi: “Trợ lý Nhan, anh tới đây… Một mình sao?”

Trợ lý Nhan vẫn tươi cười, nhưng những lời nói ra vô cùng tàn nhẫn: “Không phải, tôi tới cùng với tổng giám đốc Cố, ngài ấy đang ở trong xe.”

Hai chân của Cố Liên đột nhiên mềm nhũn, cô nhẹ giọng nói với trợ lý Nhan: “Tôi… Có thể tự trở về.”

Trợ lý Nhan nói: “Đi nhanh thôi Cố tiểu thư, đừng để tổng giám đốc Cố đợi lâu.”

Cố Liên không có biện pháp, đành phải đi theo sau trợ lý Nhan, căng ra đầu đi ra khỏi đồn công an.

Ven đường có một chiếc xe Rolls-Royce Phantom màu xám bạc, thoạt nhìn cao ngạo sang trọng, là tiêu điểm của ánh mắt người qua đường, nhưng tiêu điểm này lại khiến Cố Liên cảm thấy lo âu.

Nếu có thể, Cố Liên muốn ngồi ở ghế phụ, nhưng mà trợ lý Nhan phục vụ vô cùng chu đáo, đã mở cửa ghế sau cho cô.

Cố Liên chỉ cười với anh ta, nhưng trong lòng thăm hỏi cả nhà anh ta một lần.

Nếu nói ngoài xe là ban ngày nắng hè chói chang, vậy thì bên trong xe là giá lạnh vào đông, cách một cánh cửa xe, Cố Liên đã cảm nhận được hai vùng băng hỏa.

Bên trong khoang xe, người đàn ông cơ thể vạm vỡ mặc âu phục thủ công phẳng phiu, hai chân chồng lên nhau, đôi giày da màu đen trên chân được lau sáng bóng, trên đùi hắn đặt một tập tài liệu, đang cúi đầu đọc chuyên chú.