Chương 11: Nhất Định Diệp Cô Thâm Nghe Thấy Được

Trên màn hình máy vi tính một chuỗi ký tự không ngừng chuyển động, cô tức giận thu tầm mắt lại.

“Tê”

Cô cảm thấy hai cánh tay của mình đau, trước kia cánh tay nhỏ trắng nõn, bây giờ đen mấy phần.

Huấn luyện quân sự đáng chết, Diệp Cô Thâm đáng chết.

Cô đứng dậy, vừa đi đến phòng tắm vừa cởϊ áσ, rất nhanh liền để cơ thể trần, ngâm mình trong bồn tắm.

Chỉ chốc lát sau, ngoài cửa phòng truyền đến tiếng mẹ Đường.

“Tuế Tuế, mẹ có thể vào không?”

“Không thể! Lúc các người cấu kết với nhau làm chuyện xấu đem bán con đi, sao không suy nghĩ cho con một chút!” Cả người cô ngâm trong nước ấm, cánh tay vẫn đau rát.

Không bôi kem chống nắng, thật là quyết định sai lầm.

Mẹ Đường ngoài cửa bất đắc dĩ cười “Cô Thâm nói con bị bỏng nắng, mẹ cầm thuốc đến cho con, nếu không mẹ để cậu ấy lên bôi thuốc giúp con.”

“Mẹ để Diệp Cô Thâm bôi thuốc giúp con, sao không để Diệp Cô Thâm thượng con.” Đường Tuế Như lớn tiếng quát chói tai.

Nói xong, cô vùi đầu mình trong bồn tắm.

Ý đồ ở trong bồn tắm ngạt thở chết, hoặc là sặc chết cũng được, nếu không uống nước vỡ bụng mà chết?

Mà ngoài cửa phòng, mẹ Đường cầm thuốc mỡ trong tay, ánh mắt kinh ngạc nhìn nam nhân đẹp trai đi tới bên cạnh.

Lời Đường Tuế Như vừa nói, nhất định Diệp Cô Thâm nghe thấy được.

Mẹ Đường vô cùng kính trọng quân nhân, cộng thêm bản thân Diệp Cô Thâm nổi bật, cho nên vẫn rất xem trọng hôn sự này, rất thích Tuế Tuế có thể ở chung với anh.

Do đó, bà thay Đường Tuế Như giải thích, nói “Cô Thâm, bình thường Tuế Tuế rất điềm đạm, loại lời này, cũng là lần đầu bác nghe thấy..”

Diệp Cô Thâm cầm thuốc mỡ trong tay mẹ Đường, mắt lạnh nhìn cái cầu vồng treo ở cửa phòng trước mắt, nhàn nhạt nói “Cháu tin là lần đầu tiên, rốt cuộc chúng cháu mới quen.”

Trước kia cô tuyệt đối không có khả năng nói ra để Diệp Cô Thâm thượng cô.

Mẹ Đường hậm hực cười một tiếng, cầm chìa khóa phòng, mở cửa “Các người nói chuyện.”

“Ào..”

Đường Tuế Như nhô đầu nhỏ ra khỏi bồn tắm, cứ thế mà chết đi, chẳng phải tiện nghi Diệp Cô Thâm.

Muốn cô gả, cô cũng không phải dễ trêu.

Cô kéo một cái khăn tắm qua, cái đầu nhỏ vẩy tóc ngắn hơi cuộn, giọt nước lạnh buốt bắn trong không khí.

Cảm giác trước mặt có hơi thở lạnh lùng, cô nâng cằm nhỏ lên, con ngươi trong veo liền đối mặt với cặp mắt thâm thúy đạm mạc của Diệp Cô Thâm “A…”

Theo bản năng, Diệp Cô Thâm che miệng cô lại, một tay khác ôm eo cô “Xuỵt…”

Động tác của anh nhanh chóng, đại não Đường Tuế Như còn đang chập mạch, khuôn mặt lạnh lẽo của anh đã dựa vào gương mặt cô “Ngô ngô ngô..”

Anh đang làm cái gì?

Mẹ thật muốn bán con gái sao?

Chẳng lẽ Đường gia xảy ra chuyện, cho nên tìm Diệp Cô Thâm để cầu cứu?

Đầu cô nhanh chóng chuyển động, nhưng không có xem nhẹ tình cảnh của mình bây giờ, cô bỗng nhiên nhấc chân, đầu gối hướng lên một cái.

Cô đỉnh một cái không, Diệp Cô Thâm buông lỏng eo cô, đứng thẳng tắp bên cạnh cô.

Khăn tắm từ trên người cô rơi xuống, lập tức cô cảm thấy thân thể mình lạnh “A…”

Lại là một tiếng thét chói tai.

Diệp Cô Thâm nhìn chằm chằm thân thể cô: phía trước lả lướt, sau xinh đẹp, màu sắc trắng nõn, trên da thịt còn mấy giọt nước, cô gái nhỏ xinh xắn, thân thể lả lướt để hô hấp anh đình trị.

“Nhìn cái gì vậy! Nhắm mắt.” Đường Tuế Như cúi người, nhặt khăn tắm quấn lên người, tức giận đến bộ ngực không ngừng phập phồng.

Cô bị trâu già Diệp Cô Thâm thấy hết!