Chương 1

Đầu tháng mười, sáng sớm thời tiết hơi lạnh, sắc trời vẫn còn mịt mù, từng nhà lại đã có động tĩnh.

"Tranh thủ thời gian rời giường cho tôi, sau khi thu lương thực thì còn nhiều chuyện cần làm nữa.”

"Phi, bên kia nhấc quần lên cho tôi, từng người giữ lại mặt mũi cho tôi.”

"Đồ phá nhà này, ai bảo trộn lẫn bột mì trắng vào?”

....

Một trận cãi nhau bên trong, các nhà trong sân cũng bay lên khói trắng, người điều kiện tốt hơn còn có phòng bếp chuyên môn, kém hơn chút thì cũng không học người ta, trong sân bày tùy tiện một chiếc bếp lò, cũng xem như phòng bếp nhà mình..

Ở nông thôn rời giường sớm, làm việc cũng sớm, đợi đến lúc bên trong sân kia bốc lên khói trắng, sắc trời cũng mới hơi trong.

Sương trắng từ lòng đất bốc lên, từ nhà này bay vào nhà kia, cuối cùng cả làng tràn ngập tại trong sương mù trắng.

Nhưng đến cùng vẫn chưa tới lúc lạnh, sương trắng này tụ lại không bao lâu đã lặng yên tán đi.

Sương trắng tán đi, tựa như đại biểu cho tiêu chí gì đó, bên trong từng nhà binh binh bang lang mở ra cửa lớn, sau đó phía dưới lẩm bẩm, từng con dê bò gà vịt nện bước như có tính người, uốn éo mông từ trong sân đi ra.

Trong đó đi đầu là con heo đen to bự là rõ ràng nhất.

Con heo mập này chắc cũng gần hai trăm cân, tứ chi rắn chắc, trên bụng phình thịt lên, theo bước chân nó chậm rãi đi lại, mông heo vừa lớn vừa tròn uốn éo uốn éo, rất dễ thấy.



Khác biệt với khác súc vật vội vã lục soát đồ ăn, động tác nó không nhanh không chậm, góc tường bên này ủi ủi, lại xoa xoa mũi trong đất, lúc này mới chậm rãi đi ra phía ngoài.

Đợi đến nó đi lần này, lập tức, từng từng đứa nhỏ trong sân chạy ra, trên tay cầm lấy cái xẻng nhỏ, phía sau còn đeo giỏ.

Mặc kệ nam nữ, trên mặt của bọn nó đều có hưng phấn, còn có cả sự quyết tâm nhất định phải được.

Đáng tiếc súc vật phía ngoài nhiều, không ít oắt con dáng người nhỏ nhìn đứa nhỏ lớn hơn bên cạnh, lại nhìn về phía vua heo Tiểu Phương thoải mái nhàn nhã bên này.

Nhìn chiếc mông vểnh này, nhìn xem bụng căng phồng này, vừa nhìn đã biết bên trong chứa không ít nhóc con.

Mặc dù rất muốn có được, nhưng nghĩ thực lực cửa mình, đám oắt con vẫn do dự một lất, cuối cùng tự giác nhượng bộ, đi dọc theo sau lưng những con gà con vịt nhỏ và hình thể heo dê tiêu chuẩn.

Đợi đến khi những oắt con vừa chạy, mấy đứa nhỏ lớn hơn cùng nhìn nhau liếc mắt, trong mắt tràn đầy cảnh giác.

Mặc dù mọi người ngày thường đều là bạn bè tốt, nhưng là vào lúc "Đoạt sinh sản", kia cũng là kẻ địch.

"Đều bằng bản lĩnh" Sầm Mãn Phúc xoa xoa nước mũi, kiêu ngạo nói, "Hôm qua chính là tớ tìm được nhiều nhất, hôm nay khẳng định cũng thế.”

"Hôm nay khẳng định là tớ, mẹ tớ kể, chờ tớ tích lũy được hai mươi cân, sẽ mua dây đỏ cho tớ." Vóc dáng cao nhất là Sầm Diễm Hồng nắm chặt xẻng trong tay, thanh thúy nói.

"Khẳng định là tớ, tớ đã tìm được trụ sở bí mật." Sầm Cẩu Đản khuôn mặt đen nhánh, đắc ý nói.

Cậu cho là khi mình nói trụ sở bí mật, hai người bọn họ nhất định sẽ hiếu kì sùng bái mà nhìn cậu, chẳng qua không nghĩ tới hai người chỉ liếc mắt, không hề đón ý của cậu.



Cẩu Đản có hơi không vui, còn muốn nói gì, nhưng đã nhiều ngày không tắm rửa, mông có hơi ngứa, cậu như con khỉ nhỏ nơi này gãi gãi nơi đó gãi gãi, rồi lại vừa nói.

"Tớ nói với các cậu, các cậu đừng không tin, đồ tốt trong căn cứ bí mật kia rất nhiều, các cậu nếu nói lời dễ nghe, tớ miễn miễn cưỡng cưỡng cũng nói cho các cậu biết.”

Cẩu Đản nắm chắc lại ngẩng đầu, nhìn lại, bên cạnh nào còn thân ảnh hai người kia, đều đã đi theo con vua heo kia chạy xa.

Cũng không lo nói nữa, sợ mình bị rơi lại cuối cùng, cậu vội vàng vắt chân lên cổ chạy theo một phương hướng.

Cũng may bọn họ cũng đã có một đoạn thời gian đi theo vua heo Tiểu Phương, biết lộ tuyến hành động của nó, không bao lâu đã đuổi tới.

Chỉ có thể nói đến sớm không bằng đến đúng lúc, khi Sầm Cẩu Đản vội vàng chạy tới, thì thấy hai người Sầm Mãn Phúc và Sầm Diễm Hồng ở nơi không xa không gần nửa ngồi, con mắt thẳng vào nhìn về Tiểu Phương phía trước.

Chỉ thấy Tiểu Phương ở góc tường nhặt được một quả bí đỏ già bị ném đi, đang ở nơi đó gặm lại gặm, trong bụng xem như không giấu được.

Mông lớn cũng vểnh lên.

Ba cái con non con mắt đều là sáng lên, trên tay nắm chặt cái xẻng, trên chân làm đủ khởi thế tư thế, mắt thấy ba kít một lớn đống phân heo rơi xuống đất.

"Tránh ra, để tớ.”

"Tớ.”

"A a.”