Chương 40: Con Rể Đưa Thịt Tới (2)

Triệu Văn Thao vừa đi, đội sản xuất nhà họ Diệp liền nghị luận ầm ỉ.

"Lão Diệp à, chàng rể này của ông cũng không tệ, một con thỏ mập như vậy cũng không tiếc mà đem tới cho ông!"

"Cũng không phải sao, trước đó vài ngày tôi mới nhìn thấy hắn xách một con cá to qua đó, hôm nay lại là một con thỏ xám mập như vậy, lột lông ra cũng ít nhất hai ba cân thịt, mập như vậy sợ là năm cân ấy chứ!"

"Chàng rể này của ông so với rể nhà tôi đúng là một trời một vực, thật khiến người ta tức chết!"

". . ."

Tâm tình của cha Diệp cũng tốt hơn nhiều, chuyện thỏ mập là thỏ mập, con rể tặng quà mới là điểm chính.

Vì vậy buổi tối con thỏ này liền bị mẹ Diệp làm một nồi thỏ kho.

Giống như mẹ Triệu, sau khi mẹ Diệp kho thịt thỏ xong cũng không ăn một mình, mà chia ra mấy chén đem cho, thuận tiện tăng thêm ấn tượng cho con rể mình

Sau đó mới trở lại ăn cơm, cả gia đình quây quần dùng bữa.

Ăn xong liền kêu con dâu dọn dẹp, mẹ Diệp liền vào trong nhà tìm cha Diệp, cha Diệp đang bện l*иg gà.

"Tối nay ăn thịt thỏ ngon không?" Mẹ Diệp cầm kim mài lên đá, sau đó bắt đầu may đế giày, hỏi chồng mình.

"Cũng không tệ lắm." Cha Diệp nói.

Tối nay, thịt thỏ kho đúng là không có chỗ chê, rất thơm ngon.

"Chàng rể này của tôi có được hay không?" Mẹ Diệp hừ hừ nói.

Lúc này cha Diệp mới hiểu bà đang muốn nói cái gì, nói: "Sở Sở gả qua cũng không ít lần gây gỗ với nó!"



Mẹ Diệp căn bản không thèm để ý, nói: "Sở Sở tính tình như thế nào, bị chúng ta chìu hư, tính khí quá lớn, hai vợ chồng mới bắt đầu sống chung, chuyện gây gỗ không phải quá bình thường hay sao?"

Cha Diệp nói: "Tính tình của Sở Sở cũng không tệ."

Mẹ Diệp nói: "Con gái của tôi tôi hiểu rõ, ông đừng có tâng bốc nó với tôi." Con gái nhỏ của bà tính tình thế nào thì bà cũng lười nói. Trước kia bà còn lo lắng cuộc hôn nhân này không thành được, dẫu sao tiểu tử Văn Thao này anh tuân như vậy, không chỉ cao ráo đẹp trai mà còn biết nói chuyện, thật sự không có gì tốt hơn.

Cha Diệp nhướng mắt, cũng lười trả lời vợ, đây chính là mẹ vợ nhìn con rể điển hình, càng nhìn càng hài lòng.

Nếu không thì sao ngay cả con gái mình cũng chê.

"Ban đầu tôi đã nói cuộc hôn nhân này tốt mà ông còn không tin, nhìn bây giờ mà xem, vẫn là ánh mắt của tôi tốt đúng không?" Mẹ Diệp đắc ý nói.

Lúc trước bà không phải chỉ nhìn mỗi Văn Thao không, mua heo nhìn chuồng, dĩ nhiên cũng phải xem gia đình nhà lão Triệu nữa.

Biết được hai vợ chồng lão Triệu thiên vị đứa con trai nhỏ này, bà lại biết tính tình của con gái mình, gả qua có người lớn chỉ bảo chắc chắn sẽ không làm cuộc sống quá rối tinh rối mù.

Bà liền vỗ đùi quyết định gả con gái qua, không phải lúc này vô cùng tốt hay sao?

"Gia đình nhà lão Triệu đoán chừng là sắp muốn tách ra rồi." Cha Diệp chậm rãi nói.

"Tách ra tốt hơn, tôi thấy Văn Thao là một đứa trẻ có lý tưởng, tách ra chỉ cần Sở Sở chịu cố gắng thì cái nhà này khẳng định không tệ đâu!" Mẹ Diệp nghe vậy nói.

Cha Diệp cũng hết ý kiến, đây là mẹ ruột đó, vậy mà toàn thiên vị con rể, có người chê con gái ruột mình như vậy sao?

"Hôm nay ăn thịt rồi, con gà trống kia cứ giữ lại đã, chờ hết bận hai vợ chồng chúng nó về, đến lúc đó nấu cho chúng nó ăn." Mẹ Diệp lại hài lòng nói.

Vốn dĩ trong nhà có con gà trống nhỏ định hôm nay ăn, nhưng mới ăn thịt thỏ nên bà quyết định giữ lại chờ hai vợ chồng con gái về rồi ăn sau!