Chương 3: Cháo Hoa 3

Quyển tiểu thuyết này nói về câu chuyện tình yêu tuyệt vời của nam nữ chính ở thập niên 80, nhưng tiểu thuyết cũng tất nhiên cần có vai phụ để làm nổi bật vai chính. Trong cuốn tiểu thuyết này tình cờ có một nữ phụ có kết quả vô cùng thê thảm trùng tên trùng họ với cô cho nên được người cố ý đưa tới cho cô "Giải buồn".

Mà cảnh tượng Lục Lâm Lâm bị mẹ dẫn đến xin lỗi Hứa Cẩm Vi chính là tình tiết mấy chương đầu của cuốn sách.

Cô bị giam ở trong sở nghiên cứu suốt hơn hai trăm ngày, thứ duy nhất có thể coi như là giải trí chính là quyển tiểu thuyết này nên mức độ quen thuộc của cô đối với cuốn tiểu thuyết này có thể nói là đọc thuộc làu làu.

Trịnh Châu và Trịnh Bình là chị em ruột, tuổi tác chênh nhau năm tuổi, nhưng bởi vì người lên núi người xuống thôn quê nên số phận của hai chị em này xảy ra thay đổi to lớn. Em gái Trịnh Châu bởi vì nhỏ tuổi nên không xuống thôn quê, sau khi tốt nghiệp đại học thì gả cho bạn học Lục Cao Hoa có cha mẹ đều làm cơ quan đơn vị ở đây, sau đó sinh ra Lục Lâm Lâm.

Lúc chị Trịnh Bình trở về thành phố cũng đã gần ba mươi, ở thời đại bọn họ có thể coi là gái già, bà cũng chưa tốt nghiệp cấp hai nên rất khó tìm được công việc tốt, chỉ có thể vào công xưởng làm một công nhân bình thường, sau khi được người giới thiệu thì gả cho giáo sư đại học Hứa Quân lớn hơn bà gần mười tuổi, sinh ra Hứa Cẩm Vi.

Mặc dù đều là con gái nhưng Lục Lâm Lâm và Hứa Cẩm Vi ở nhà được đối xử hoàn toàn khác nhau.

Nhà họ Lục đều là người có ăn học, tư tưởng sáng suốt, bất kể là con trai hay là con gái đều thích như nahu, Lục Lâm Lâm được xem như là viên ngọc trong lòng bàn tay của nhà họ Lục, được cưng chiều mà lớn lên.

Hứa Cẩm Vi thì khác, với điều kiện của nhà họ Hứa, Trịnh Bình mang thai còn phải tiếp tục đi làm, bởi vì động thai nên sinh sớm, lúc sinh Hứa Cẩm Vi ra còn chưa đủ năm cân ( 2,5 kg), gầy ốm tong teo, thiếu chút nữa không nuôi được. Hứa Quân là con trai út nhà họ Hứa, trên ông có ba người chị, từ khi nghe nói Trịnh Bình sinh ra một cô con gái thì nhà họ Hứa liền không xuất hiện ở bệnh viện. Nếu không phải mẹ của Trịnh Bình từ nông thôn chạy đến bệnh viện chăm lo cho hai mẹ con cô thì sợ rằng Trịnh Bình cũng không ở cữ được.



Thật vất vả mới xuất viện, đứa trẻ quá yếu ớt nên nhất định phải chăm sóc cẩn thận, Trịnh Bình liền bỏ công việc ở nhà chăm con, cuối cùng cũng nuôi Hứa Cẩm Vi lớn lên khỏe mạnh, nhưng lại cũng không khỏi bị người nhà họ Hứa nói, nói bà ham ăn lười làm, nói Hứa Cẩm Vi là đồ tốn tiền cơm gạo nuôi lớn xong chẳng được cái gì.

Nhà họ Hứa không hề có ý định gặp Hứa Cẩm Vi, nếu không phải kế hoạch sinh sản được quản lý chặt chẽ, Hứa Quân lại là giáo sư đại học, sinh xong thì tuyệt đối không thể sinh tiếp, nếu không nhất định sẽ để cho Trịnh Bình sinh thêm đứa nữa. Mặc dù không thể sinh nữa nhưng bọn họ cũng không yêu thương gì Hứa Cẩm Vi, mấy thứ như thức ăn, quà cáp, tiền mừng tuổi cho tới bây giờ chỉ có cho anh em họ, Hứa Cẩm Vi nhiều nhất cũng chỉ có được chút đồ thừa.

Hơn nữa có thể là khi còn bé uốn quá nhiều thuốc nên từ khi Hứa Cẩm Vi lên năm thì bắt đầu phát phì, rõ ràng ăn rất ít nhưng người vẫn trở nên càng ngày càng nặng, cho dù ai nhìn cũng cho rằng cô ngày thường ăn rất nhiều—— cái này dĩ nhiên cũng là "chứng cứ" quan trọng để người nhà họ Hứa chê và trách mắng cô.

Trịnh Bình dù như thế nào cũng sẽ không muốn để cho con gái chịu uất ức như vậy, rất ít khi mang dẫn cô trở về nhà họ Hứa, chỉ cùng nhà mẹ qua lại thật nhiều.

Hứa Cẩm Vi và Lục Lâm Lâm là chị em họ nhưng không lớn bao nhiêu, cho nên tiểu học và trung học đều học cùng nhau, quan hệ vô cùng thân thiết. Lần này Hứa Cẩm Vi lên cơn sốt là bởi vì tan học cùng Lục Lâm Lâm đi bờ sông chơi, Lục Lâm Lâm muốn xem cá trong sông, kết quả lỡ chân trợt rơi vào trong nước, còn không cẩn thận kéo Hứa Cẩm Vi ở bên cạnh xuống theo.

Lục Lâm Lâm nhìn gầy nhưng thân thể rất khỏe mạnh, sau khi được vớt lên thì không có chuyện gì nhưng Hứa Cẩm Vi nhìn thì mập mạp, sau khi được vớt lên thì phát sốt cao, ngủ mê man suốt hai ngày.

Mà khi cô tỉnh lại, cô lại thành "Hứa Cẩm Vi".