Chương 1: Tôi muốn làm em

Mọi người cmt ngày mình nhảy hố ở đây làm kỉ niệm nè:>>>>>

Edit: Du Di

'Tôi muốn làm em.'

Vào thời điểm lần đầu tiên nhận được tin nhắn này, Đào Nhuyễn không quan tâm lắm đến nó. Sau khi xóa tin nhắn quấy rối không quan trọng đi, cô liền lên lớp.

Nhưng vào ngày hôm sau, Đào Nhuyễn lại nhận được một tin nhắn khác:

'Thật muốn liếʍ cô bé non nớt hồng hào của em, cắn lấy âm mao lưa thưa, mở huyệt nhỏ xử nữ mà cắm gậy th*t dài vào bên trong.'

Làm thế nào lại có loại người nhàm chán và biếи ŧɦái như vậy?

Đào Nhuyễn có chút tức giận, nhưng cô vẫn chỉ là xóa tin nhắn quấy rối đi. Lúc này, Đào Nhuyễn vẫn nghĩ đối phương là kẻ quấy rối diện rộng trên mạng, không hề hay biết là người kia chỉ đang nhắm vào mình.

Cho đến ngày thứ ba, khi Đào Nhuyễn bước ra khỏi nhà tắm, cô liền nghe thấy âm báo tin nhắn vang lên. Mở tin nhắn ra, Đào Nhuyễn nhận thấy đây lại là một tin nhắn khiêu da^ʍ:

'Cục cưng, ngực của em cũng thật lớn, lại còn mềm mềm, tiểu anh đào cũng hồng hồng. Thật muốn liếʍ liếʍ, còn ngậm lấy hai vυ" của em.'

Đào Nhuyễn thật sự nổi giận.

Nhưng vào lúc cô đang tức giận, đối phương bên kia càng quá đáng hơn, nhắn tiếp một tin nhắn:

'Nhuyễn Nhuyễn vừa mới tắm xong phải không? Bên dưới có ngứa không? Có chảy nước không? Có muốn gậy lớn của ông xã chọc vào để giảm bớt ngứa ngáy hay không?'

Đào Nhuyễn giật thót lên.

Chuyện gì đang xảy ra? Tên biếи ŧɦái kia gọi cô là Nhuyễn Nhuyễn, không lẽ quen biết cô? Lẽ nào đây không phải là một vụ quấy rối trên diện rộng, mà là một vụ quấy rối có chủ đích?

Không đúng...

Lúc này, tiếng cười của bạn cùng phòng lại khiến Đào Nhuyễn cảnh giác. Không lẽ là trò đùa dai của họ?

Chính vì vậy, cô liền hỏi họ. Thế nhưng cả ba người bạn đều không biết đến chuyện này.

"Cậu thật sự không gửi tin nhắn đùa giỡn nào cho mình sao?"

Ba người bạn cùng phòng của cô đều lắc đầu. Một người bạn thấy vậy liền cười cười hỏi:

"Sao nào Đào Nhuyễn, chẳng lẽ có anh trai nào tỏ tình với cậu?"

Đào Nhuyễn lắc đầu.

Rõ ràng đây không phải là tỏ tình. Đây là hành vi quấy rối tìиɧ ɖu͙©.

Có điều nhìn biểu hiện không-hiểu-gì-cả của bạn cùng phòng, Đào Nhuyễn biết thật sự không phải là họ. Nhưng sẽ là ai?

Đào Nhuyễn cau mày, gõ tin nhắn 'Anh là ai' vào khung chat rồi gửi đi.

Đối phương ngay sau đó gửi cho cô một tấm hình.

Là tấm hình của một huyệt nhỏ phấn nộn mà hình dạng hay màu sắc đều là cực phẩm. Nhưng bức hình này lại đẩy Đào Nhuyễn đang nhìn chăm chú vào hầm băng.

Chính là huyệt nhỏ của cô!

Tin nhắn sắc tình lại được gửi đến:

'Động nhỏ mềm mại thật là đẹp. Thật muốn liếʍ liếʍ, cắm cắm.'

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đào Nhuyễn lập tức trắng bệch, cả người cô run lên.

Rốt cuộc là chuyện gì?

Mười chín năm, cô giữ mình trong sạch, còn chưa từng có bạn trai, càng không gửi ảnh của mình cho bất kỳ ai. Vậy tại sao người đó lại có ảnh của cô?

Đào Nhuyễn cảm thấy bất an, bạn cùng phòng thấy vậy liền đến hỏi cô liệu có phải lại bị hạ đường huyết hay không? Đào Nhuyễn lắc đầu, cảm ơn họ rồi ngồi vào chỗ.

Chờ một chút.

Hạ đường huyết?

Nói đến hạ đường huyết, Đào Nhuyễn liền nhớ đến một tháng trước, cô cũng bị hạ đường huyết rồi ngất xỉu trên đường đến lớp học. Lúc ấy, là đàn anh năm cuối Cố Chi Châu cứu cô, đưa một người đang bất tỉnh đến phòng y tế.

Có phải là lúc đó hay không?

Có phải là Cố Chi Châu không?

Nhưng nghĩ đến gương mặt điển trai cùng dáng vẻ dịu dàng kia, Đào Nhuyễn lập tức đánh bay ý nghĩ trong đầu.

Không thể nào là anh ấy được.

Lúc Đào Nhuyễn biết Cố Chi Châu cứu mình, cô còn rất vui vẻ đi tìm anh cảm ơn. Nhưng đàn anh lúc đó đối với cô điềm đạm, lại có chút hời hợt, không khác gì lúc đối xử với người khác, hoàn toàn không có chút biểu hiện có cảm giác với cô.

Hơn nữa, hôm đó Cố Chi Châu còn từ chối lời mời ăn tối của Đào Nhuyễn.

Sau này, cô mới biết được Cố Chi Châu hóa ra đã có bạn gái. Dù đang trong tình trạng yêu xa, nhưng tình cảm của hai người họ rất ổn định. Cố Chi Châu từ đầu đến cuối đều một lòng một dạ, vì người yêu mà giữ khoảng cách với những người con gái khác.

Chẳng trách từ chối lời mời của mình.

Nói không mất mác thì là giả. Cố Chi Châu với khuôn mặt và dáng người đó, rất dễ làm người khác động tâm, chưa nói đến anh đối với cô còn có một màn "anh hùng cứu mỹ nhân".

Nhưng Đào Nhuyễn cũng chỉ mất mác mà thôi.

Từ khi biết Cố Chi Châu đã có bạn gái, Đào Nhuyễn liền điều khiển con tim của mình, từ bỏ mối tình đơn phương ngắn ngủi mà đau khổ này.

Tóm lại không thể là Cố Chi Châu.

Nhưng mà có thể là ai được?

Theo lời của Cố Chi Châu, ngày đó anh rất bận, sau khi đưa cô đến phòng y tế liền rời đi. Nói cách khác, những người đã từng vào phòng y tế hay nhân viên y tế đều có thể chụp ảnh?

Ai thế này?

Tin nhắn quấy rối tìиɧ ɖu͙© không tiếp tục gửi nữa, Đào Nhuyễn trằn trọc trở mình nửa ngày, cuối cùng cũng tiến vào giấc ngủ.

Có điều vừa ngủ say, cô liền cảm giác được thân thể có điều bất thường.

Là bên dưới của cô.

Tại sao bên dưới lại có cảm giác mềm mại ướŧ áŧ?

"Ưʍ."

"Tỉnh rồi?"

Một giọng nói trầm ấm vang lên, có chút giống thanh âm của Cố Chi Châu, nhưng lại khác hoàn toàn giọng nói dịu dàng của anh.

Cực kỳ kiêu ngạo và chuyên quyền.

Cho nên rốt cuộc là ai?

Và giờ còn đang xảy ra chuyện gì nữa?

Tại sao hai mắt cô giống như bị vải đen che lại, tay chân lại còn bị trói? Cuối cùng thì là chuyện gì? Không phải cô đang ngủ trong ký túc xá ở trường sao?

"Bảo bối nhỏ này quả nhiên vô cùng mềm mại ngọt ngào."

Vừa nói xong, đầu lưỡi to dày kia lại đi vào trong hoa môi của Đào Nhuyễn hung hăng quét một đường.

"Ưm ~" Đào Nhuyễn không tự chủ rên lên một tiếng.

"Anh rốt cuộc là ai?"

<<>>

Lời tác giả:

Truyện này vẫn là 1v1! Nam chính là Cố Chi Châu! Truyện tiếp đến có một bối cảnh viễn tưởng. Nam chính đang tham gia nghiên cứu khoa học, anh phát minh ra một thiết bị trải nghiệm tìиɧ ɖu͙© được kết nối thông qua sóng não. Với thiết bị này, anh có thể quan hệ với nữ chính trong mơ!

Ps: Quy mô trong mơ hơi lớn, có nhiều màn play lạ mắt, ngoài bị vây xem, nam chính còn tự nhân bản chính mình để chơi 3p với nữ chính, thay phiên cưỡиɠ ɠiαи,...

Lời editor:

Tin nhắn là 'một nháy', lời thoại là "hai nháy", thiệt là dễ phân biệt.