Chương 9: Cánh cửa thế giới mới

Tô Uyển chạy đến bệnh viện tìm Viên Lãng, trùng hợp anh cũng mới vừa kết thúc một ca phẫu thuật không bao lâu, đang ở phòng nghỉ nghỉ ngơi, vẻ mặt mệt mỏi, nhìn thấy cô tới, anh có chút kinh ngạc, Tô Uyển không thích bệnh viện, nên rất ít tới nơi này tìm anh.

“Như thế nào lại chạy đến đây?” Anh hỏi.

“Tới mời anh ăn cơm.” Cô cười hì hì nói, ở trên màn hình ấn vài cái, mở ra một giao diện cho anh xem.

“Phát tiền lương?”

“Lần đầu tiên trong cuộc đời em được phát tiền lương, thế nào? Có cho mặt mũi không?”

Anh ôm chặt cô: “Vợ của anh cũng có thể kiếm tiền nuôi anh rồi.”

“Anh hôm nay còn phải trực ban sao?”

“Không cần, đi thôi.”

Bọn họ đi đến nhà hàng mà vẫn thường đi, gọi xong đồ ăn, Tô Uyển vẫn lải nhải, cô nói cho anh, bản thân cũng bắt đầu được tham gia vào hạng mục, hơn nữa cái hạng mục này còn rất thú vị.

Viên Lãng vẫn luôn mang theo nụ cười, lẳng lặng nghe cô nói, anh không cần nhiều lời, chỉ cần ánh mắt dừng lại ở trên mặt cô, là cô có thể tiếp tục nói cho anh nghe.

“Nếu sự nghiệp của em cũng bắt đầu đi vào quỹ đạo, thì chúng ta có phải hẳn là suy xét một chút… vấn đề kết hôn không?.” Cho cô thêm chén nước trà, anh nói.

“Lúc này chỉ vừa mới bắt đầu thôi, chờ ổn định xuống dưới rồi nói sau?” Cô cảm thấy hiện tại kết hôn còn có chút sớm, dù sao bọn họ cũng bên nhau nhiều năm như vậy rồi, nên cũng không vội chuyện này, cho tới nay, cô đối tình cảm của bọn họ đều là tin tưởng mười phần.

Viên Lãng sợ hãi biến số, có lẽ là bản năng y học, nên cuộc sống của anh, khả năng mắc lỗi chỉ có thể là số 0. Vốn dĩ bọn họ cũng đã bàn bạc kĩ tốt nghiệp liền kết hôn, nhưng hiện giờ công việc của cô, người tiếp xúc cũng nhiều, khó tránh khỏi sẽ gặp được người mà so với anh tốt hơn.

“Anh không yên tâm về em a?” Tô Uyển tựa hồ nhìn thấu tâm tư của anh: “Hay vẫn là đối với bản thân không tin tưởng?”

Anh bất đắc dĩ mà lắc đầu: “Vậy chờ em chuẩn bị tốt rồi lại nói.”

**

Tô Uyển bắt đầu nghiêm túc đâm đầu vào công việc, công ty điều chế thuốc ở Ấn Độ, bên kia có chuyên gia phụ trách, nên không cần cô lo lắng, công việc của cô trước mắt chủ yếu là làm một phần bản kế hoạch về sản phẩm mới, liên quan đến đóng gói sản phẩm, điểm bán, con đường tiêu thụ ...

Đương nhiên, hạng mục này không phải một mình cô phụ trách, bao gồm cô thì tổng cộng có 4 người, tuy nói là cô khởi xướng, nhưng kỳ thật cô cũng chỉ là đi theo tiền bối học tập.

Hôm nay sau khi tan tầm, cô không vội vã về nhà, Viên Lãng mới vừa rồi đã gửi tin nhắn tới, đêm nay có lẽ khuya mới trở về, nên cô chán đến chết mà ở trung tâm thương mại dưới lầu đi dạo, dạo một hồi liền dạo đến một cửa tiệm đồ chơi tình thú.

Cửa hàng này ở cuối cùng, nhìn cách trang hoàng còn rất cao cấp, cũng tương đối chính quy, cô liền nhấc chân đi vào.

Không nghĩ tới sau khi tiến vào, đã trực tiếp mở ra cánh cửa của thế giới mới.

Cửa hàng không tính là lớn, có lẽ rộng khoảng 30 mét vuông, các món đồ chơi tình thú màu sắc rực rỡ được bày trên kệ, trong tiệm chỉ có một người phụ nữ, người phụ kia thấy cô liền đi tới: “Cô cần gì ạ?”

Tô Uyển thử hỏi: “Có loại thuốc nào dành cho phụ nữ không?”

Người phụ nữ sửng sốt: “Chúng tôi đây là cửa hàng chính quy, nên đồ cô muốn chúng tôi không có.”

“Những loại thuốc đó… thuộc vật phẩm không chính quy sao?”

“Cô đang nói là thôi tình dược hay là mê hồn dược? Mấy cái này đều là thuốc cấm a, cô mua để bản thân dùng sao?”

“Không phải.” Cô lắc đầu, cô chỉ là tò mò hiện tại trên thị trường có loại thuốc này hay không thôi.

“Không bằng cô thử nhìn xem mấy món đồ chơi? Uống thuốc nhiều không tốt cho cơ thể a.” Cô ấy nói xong, liền tùy tay cầm mấy món đồ cho Tô Uyển xem.

Thiết kế độc lạ, lấy màu hồng nhạt làm chủ đạo, cô cùng Viên Lãng chưa bao giờ cần mấy thứ này, nên bởi vậy cũng chưa bao giờ mua qua.

Món đồ chơi so với đàn ông thoải mái hơn, lời này vẫn là Bội Linh lúc trước ở trong ký túc xá nói.

Là mấy thứ này sao? Thật có thể so với đàn ông thoải mái hơn sao?

**

Buổi tối Viên Lãng về nhà, thấy cô ngồi ở trên sô pha, trong tay đang nhéo một thứ màu hồng nhạt hình bầu dục, đến gần anh mới phát hiện ra đó là trứng rung.

“Em như thế nào lại mua cái này?” Anh cả kinh nói.

“Gần đây không phải em đang nghiên cứu hạng mục thuốc làm cho phụ nữ cao trào sao, sau khi tan tầm em liền đi cửa hàng đồ dùng tình thú, anh xem, mấy cái này đều là bà chủ đề cử.”

Cô từ phía sau móc ra cái túi, túi vừa mở ra, liền có tới 10 món đồ chơi tình thú rơi rụng ở trên sô pha.

Viên Lãng cảm giác huyệt thái dương nhảy thình thịch, lúc trước sợ dọa đến cô, anh vẫn luôn không dám đề nghị dùng đồ chơi, không nghĩ tới cô lại chủ động mua nhiều như vậy.

“Em biết dùng như thế nào sao?” Thanh âm của anh bắt đầu trở nên khàn khàn.

“Không biết.” Cô mờ mịt mà lắc đầu: “Có thể học a, mỗi một cái đều có bản hướng dẫn.”

Chưa chú ý tới dị thường của anh, cô tiếp tục nói: “Em vốn đang muốn đi mua thuốc, bất quá bà chủ nói những cái thuốc đó đều là thuốc cấm, ở chợ đen mới có, anh có thể giúp em mua một ít không?”

Viên Lãng ở bên cạnh cô ngồi xuống, hoa cả mắt nhìn đống đồ chơi tình thú mới bị cô bóc ra 4 cái kia, trong đó có trứng rung, kẹp âm đế, kẹp nhũ,…

Thấy anh không nói lời nào, cô nghiêng đầu đi nhìn anh: “Ân?”

Viên Lãng ngửi được mùi hương sữa tắm trên người cô truyền đến: “Tắm rửa rồi sao?”

Cô gật gật đầu.

Anh liền lấy trứng rung trên tay cô qua: “Có muốn biết cái này chơi như thế nào không?”

Hơi thở nóng rực phun ở trên mặt, Tô Uyển câu môi cười, vươn đầu lưỡi ở trên môi anh liếʍ một chút.

Đây là cô đáp lại.

Viên Lãng nhanh chóng rút đi qυầи ɭóŧ của cô, để cô nằm xuống.

“Có đau không a?” Cô nhẹ giọng hỏi.

“Lát nữa em sẽ biết.”