Chương 10:

Hôm nay vẫn như mọi ngày, sau khi chuyển hết sổ sách cho Trúc Vân. Nàng lại rãnh rỗi hơn nữa, nàng nhớ lại hình như trong mười môn khách ở lại là tiểu đệ Liễu Sơn a. Lâu nay trong viện có hơi chán, nên hôm nay nàng có thể dẫn Liễu Sơn ra ngoài đi chơi và dạo một chút vì thế nàng chạy đi tìm Liễu Sơn. Vì Liễu Sơn còn khá nhỏ nên ở chung viện với Nhật Triều, khi đi đến Triều Viên nàng thấy không gian nơi đây thật yên tĩnh và phù hợp với Nhật Triều.Đi vào trong nàng thấy được một cảnh rất đẹp đó là Liễu Sơn ngồi một bên bàn sách viết chữ, một bên Nhật Triều đang đọc sách. Thấy nàng đi đến hai người họ liền đứng dậy cuối chào.

"Liễu Sơn, nay đệ rãnh không, cùng tỷ tỷ đi chơi đi." nàng vui vẻ nói.

Liễu Sơn khá bất ngờ với cách nói chuyện hôm nay của nàng, nàng xưng tỷ tỷ với hắn a. Nhìn nàng cũng thân thiết hơn mọi ngày. Hắn muốn đi theo nàng nhưng còn có Nhật Triều ở đây, hắn quay lại nhìn Nhật Triều. Nhật Triều gật đầu xem như là đồng ý. Nên hắn liền vui vẻ "Được, công chúa ta đi chơi với người"

"Ây nha, đệ cứ gọi ta là tỷ tỷ nha." Nàng véo má hắn, thật ra khi xem sổ lục ký của hắn thì rất thương hắn nha, xem hắn như đệ đệ của mình. Thật ra hắn được nàng nhặt từ bên đường, hắn không có cha me, không có người thân, nên nàng mang hắn về phủ.

Nhật Triều khi thấy nàng nắm tay Liễu Sơn định rời đi thì hắn gọi lại "Công chúa, người định ra ngoài như vậy sao?" Hắn thấy nàng dạo này rất thích ăn mặc mát mẻ hơn lúc trước. Viện của hắn cách rất xa viện của nàng mà nàng vẫn ung dung mặc chiếc áo uốn quanh ngước không có tay và chiếc váy màu xanh đi từ viện của nàng sang viện của hắn.

"Ta thì sao?" Nàng nhìn lại mình nàng thấy mình rất ổn mà.

"Công chúa người chờ ta một chút." Hắn nói rồi bước vào tẩm phòng của mình.

Nàng nhìn xuống Liễu Sơn "Liễu Sơn, người thấy ta ăn mặc như thế nào?"

Liễu Sơn nhìn nàng từ trên xuống dưới "Hôm nay công chúa rất đẹp, nhưng công chúa mặc như thế ày ra phố không hợp lễ nghĩa"

"À" nàng gật gật đầu. Cùng lúc đó Nhật Triều bước từ trong phòng ra trên tay mang theo một chiếc áo choàng của nữ. Hắn đi tới nàng, sau đó khoác len cho nàng cột dây lại cho nàng trước ánh mắt ngỡ ngàng của nàng. "Trong phòng ngươi cũng có đồ của nữ nhân ư?"

"Là đồ của công chúa, lúc trước để lại chỗ ta vài bộ." Hắn vừa chỉnh trang cho nàng vừa nói.

Sau khi thấy hắn đã chỉnh xong "Xong rồi, bọn ta đi được chưa?"

"Đi được rồi, nhưng ta đi cùng hai người" Hắn nói

"Được đi thôi" Nàng nói rồi nắm tay Liễu Sơn bước đi, để Nhật Triều đi theo sau.

Đi ra tới cổng thì gặp Sử Hiên đang đi vào, khi hắn thấy nàng liền lật đật chạy tới "Công chúa, người đang đi đâu vậy?" Không đợi nàng trả lời, Liễu Sơn đã trả lời trước "Sử Hiên ca ca chúng ta đang ra ngoài chơi"

"Công chúa, ta cũng muốn đi nữa" Hắn nắm tay nàng nói

"Được, đi thôi" Nàng cũng không ngại có thêm người đi cùng, càng đông càng vui thôi. Sau đó một đám người cùng nhau rời khỏi phủ.

Đi trên đường nàng không khỏi trố mắt nhìn xung quanh nha, xuyên không đến nay đã lâu nhưng ra ngoài chơi thì chưa có. Nàng đi trên đường thu hút rất nhiều ánh nhìn của mọi người, vi sao lại xuất hiện một người xinh đẹp đến vậy, xung quanh còn có nhiều nam nhân tuấn mỹ như thế.

Nàng thấy có một tửu lâu rất đông khách, nàng hớn hở kéo tay Liễu Sơn chạy vào, sau đó chọn một cái bàn gần ban công trên lầu có thể nhìn xuống đường mà ngồi xuống, bọn người Nhật Triều cũng theo sau mà ngồi xuống.

Một người phục vụ thấy đám ngươi tuấn nam, mỹ nhân còn ăn mặc sang trọng ngồi xuống thì liền chạy tới "Không biết các vị khách quan muốn dùng gì ạ"

"Ở đây có gì ngon vậy tiểu nhị?" nàng hỏi hắn

"Ở đây có rất nhiều món ngon như Gà hầm, vịt quay,....." Tiểu nhị đứng kể một loạt món ăn.

"Cho ta 2 con vịt quay, các ngươi muốn ăn gì thì gọi đi" Đã rất lâu rồi nàng chưa được ăn vịt quay nên nghe có món này nàng liền kêu hai con. "Tiểu đệ, đệ muốn ăn gì?" Nàng ân cần hỏi Liễu Sơn, Liễu Sơn thấy nàng tốt như mình như vậy liền mỉm cười với nàng nói "Tỷ ăn gì đệ ăn đó ạ" nàng lấy tay vuốt vuốt đầu hắn" Đệ đệ ngoan"

Nhìn thấy cảnh này hai vị nam nhân kia khó hiểu nha. Từ khi nào mà nàng đối xử với người khác ân cần vui vẻ như vậy nha. Còn thường xuyên nở nụ cười vui vẻ nữa.

Sau khi thức ăn đã dọn lên bàn đầy đủ, với hai đãi thị quay thơm lừng nàng nhịn không được mà nuốt nước miếng. Nàng gắp cho Liễu Sơn một cái đùi, sau đó nàng cũng cho Lan Chi 1 cái đùi mặc dù Lan Chi không ngồi chung bàn với mình. Nàng gắp một cái đùi vào chén của mình mà không ngừng cười như đó giờ chưa từng được ăn vậy, mặc dù thèm ăn là thế nhưng nàng vẫn giữ dáng ăn thoát tục, không một chút thô lỗ làm hai nam nhân kia lại mở mang tầm mắt, hóa ra nàng còn có một mặt như vậy.