Thư Ký Không Lên Giường

5.06/10 trên tổng số 16 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Nhắc đến hai chữ thư ký ta thường nghĩ ngay đến những cô nàng giỏi giang, xinh đẹp, làm việc bên cạnh tổng giám đốc. Là người lên lịch làm việc cho tổng giám đốc và còn kiêm luôn lịch …
Xem Thêm

Tập đoàn tài chính Bắc Phong, chi nhánh công ty ở Đài Bắc, trong phòng làm việc tầng hai mươi chín toàn những người mưu trí. Hôm nay ồn ào khác hẳn với ngày thường, mỗi người đều nhìn ngó vào phòng tiếp khách bởi vì những người này không ngờ thư kí tổng giám đốc mà bên Mĩ điều sang đây là người đẹp phương Đông một trăm phần trăm, không chỉ có khí chất thanh lịch cao quý, đồ công sở màu đen càng tôn thêm dáng người xinh đẹp có lồi có lõm, thoạt nhìn không giống như một thư kí, ngược lại trông giống như một vị phu nhân.

Chỉ là kiểu tóc trên đầu cô làm mất đi vẻ mỹ lệ vốn có trên gương mặt mang cho người khác cảm giác ôn nhu, làm tăng thêm mấy phần người phụ nữ giỏi giang.

“Cô ấy chính là Money?” Người vừa hỏi là Tom đang ở bên ngoài phòng, trước đó hắn vẫn nghĩ thư kí mà tổng công ty bên Mĩ phái tới là mỹ nữ tóc vàng mắt xanh hấp dẫn, hại hắn rất chờ mong nha.

“Vừa rồi không phải cô ấy đã nói mình được Tổng công ty bên Mĩ phái tới đây để giúp đỡ? Vậy kia hẳn là thư kí của tổng giám đốc rồi! Chỉ là không nghĩ tới cô ấy còn trẻ như vậy mà lại khó tính, thoạt nhìn rất khó ở chung”

“Khó tính?”

“Đúng vậy a, nghe nói bên Tổng công ty ba thúc giục, bốn thỉnh cầu, thật vất vả Money mới đồng ý, đáp ứng đến chi nhánh công ty tại Đài Loan giúp một tay, mà còn đưa ra nhiều điều kiện thái quá.” Người hiểu rõ sự tình bên trong chính là cô trợ lý Tiểu Đan ở phòng nhân sự - đã tạm giữ chức vụ thư kí trước khi tổng công ty cử người sang đây.

“Ví dụ như?” Một người thường ngày trầm mặc ít nói như kỹ sư máy vi tính Mã Ân cũng không nhịn được vừa đánh máy vi tính vừa hỏi.

Chuyện liên quan đến quyền lợi bản thân, không hỏi nhiều một chút được sao? Nói gì thì giá trị của bản thân mình cũng không nên so với một thư kí thấp kém, cho dù là tổng công ty cử tới thì cũng thế.

Bị hỏi như thế, Tiểu Đan lén lút nhìn bốn phía một chút, xác định không có người ngoài, lúc sau mới nhỏ giọng nói: “Trang bị một xe ferrari màu đỏ thay cho đi bộ…..”

“Cái gì?” Mọi người kêu lên, toàn bộ trừng lớn mắt nhìn về phía người đang nói chuyện đâu còn tâm tư làm chuyện của mình? Vừa ngừng lại toàn bộ công việc đem ghế dựa dịch chuyển về phía người nói . “Không có lầm chứ? Xe ferrari màu đỏ? Cô ấy rõ ràng muốn một căn nhà ở!”

Chẳng qua chỉ là một thư kí, đến tột cùng có cái bản lĩnh to lớn gì mà làm cho Tổng công ty bên kia ưu đãi như thế?

“Cũng không có nghe nói là muốn một căn nhà, chỉ là lúc cô ấy tới Đài Bắc tạm thời sẽ vào ở nhà tổng giám đốc….”

“Cái gì?” Lúc này phát ra tiếng thét chói tai chính là người phụ nữ duy nhất trong đoàn cố vấn Tiểu Kiều, với một mái tóc dài xoăn Tiểu Kiều trong công ty được công nhận là đại mĩ nữ, không chỉ phong tình vạn chủng, đầu óc cũng tốt số một, ăn mặc lại càng đẹp mắt, xem như là mang lại lợi ích lớn nhất cho phòng làm việc của đoàn cố vấn.

“Nhỏ giọng một chút, chị tiểu Kiều, chị nói như sẽ bị nghe được a.” Này, muốn nghe bí mật cũng không biết nhỏ giọng một chút, cô còn muốn sống a. Nghĩ tới, bả vai Tiểu Đan co rụt đầu lại sau cái bàn.

Tiểu Kiều túm lấy cô lôi ra ngoài: “Cô không nói bậy chứ? Người phụ nữ kia thật muốn vào ở trong nhà tổng giám đốc? Tại sao? Cô ta dựa vào cái gì?”

“Nhà tổng giám đốc so với khách sạn năm sao còn thoải mái hơn a, hơn nữa bên tổng công ty cũng không cần tốn tiền, lại nói, cô ấy phải làm công việc của thư kí tổng giám đốc, ở cùng một chỗ sẽ thuận tiện hơn….”

“Thuận tiện cái đầu cô! Cô nam quả nữa sống cùng một nhà, chuyện gì đều có thể xảy ra, điều này sao có thể? Người phụ nữ kia nhất định sẽ nghĩ mọi biện pháp quyến rũ tổng giám đốc của chúng ta, tổng giám đốc của chúng ta đối với mọi người luôn dịu dàng như vậy, cô ta nhất định sẽ lầm tưởng tổng giám đốc thích mình, sau đó liền cái này, cái kia, tuyệt đối không được! Tôi phản đối!”

“Cô phản đối thì có ích lợi gì? Tổng giám đốc sẽ nghe cô hay sao?” Mã Ân lạnh lùng cười một tiếng, di chuyển cái ghế trở về trước máy vi tính. “Tôi thấy lần này tổng công ty điều sang không phải thư ký, mà là người có thể cho tổng giám đốc thuận tiện dùng làʍ t̠ìиɦ nhân….”

Chưa nói hết lời, đột nhiên dừng lại, bởi vì ông chủ Tần Hạo Đông chẳng biết đi tới từ lúc nào, lại đứng ở phía sau bọn họ bao lâu. Quả nhiên là xấu hổ tới cực điểm mà.

“Tổng giám đốc….”

Mã Ân vừa lên tiếng chào tổng giám đốc, mọi người ở xung quanh không dám quay lại nhìn cửa ra vào, trong nháy mắt toàn bộ mọi người lập tức về chỗ ngồi của mình, nếu không sờ sờ mũi mình thì cũng vuốt tóc, trợ lý Tiểu Đan càng tuyệt, trực tiếp trốn dưới gầm bàn, giả bộ mình không có mặt ở đây.

Mặc dù tính tình tổng giám đốc cũng dễ gần, là người không quá câu nệ tiểu tiết, thường hay cùng bọn họ nói về việc nhà giống như bạn bè, nhưng tổng giám đốc có một cấm kỵ không được phạm vào, đó chính là không được bàn tán đến chuyện riêng của tổng giám đốc, nhất là trong giờ làm việc.

Tiêu rồi ~~ Bị Mã Ân hại chết rồi, cái gì mà tình nhân a? Tình nhân của tổng giám đốc còn ít sao?

A, không phải, là phụ nữ mới đúng, là những vị thiên kim tiểu thư luôn có ý định bám dính, nhưng tổng giám đốc cũng không có cự tuyệt những người đó, a, lại sai lầm rồi, người đàn bà nào cũng rất tốt, làm cho người khác không thể biết tình nhân của tổng giám đốc là ai? Chính xác là thích người phụ nữ nào nhất?

Dù sao thì cũng động vào cấm kỵ chết người!

Tần Hạo Đông nghiêm mặt con mắt thản nhiên quét qua bọn họ, sau đó, ánh mắt tiếp tục rơi vào trên cơ thể của người phụ nữ trong phòng tiếp khách, giờ phút này, khuôn mặt của cô lạnh lùng nhìn hắn, tay vòng trước ngực, nhướng mày, giống như là làm khách, tuyệt đối không giống người tới làm công việc thư ký cho người khác.

Hắn đã sớm biết người phụ nữ này rất khó tính, nhưng không ngờ tới cô có dáng vẻ xinh đẹp như vậy, làm cho người khác vui vẻ như đứng trước cảnh đẹp mỹ lệ - nhưng đầu tiên, phải tháo cây trâm trên đầu cô xuống, thay bộ đồ công sở màu đen bảo thủ, truyền thống đi, còn nữa, nếu cô gỡ bỏ biểu cảm lạnh lùng thay bằng dáng vẻ tươi cười.

Tần Hạo Đông nhếch môi, ánh mắt không e dè trên người cô, cứ như vậy nhìn thẳng vào mắt cô một hồi lâu.

Quái lạ, hắn phát hiện thấy khí thế người phụ nữ này dường như thu lại chỉ trong nháy mắt, mặc dù chỉ trong một giây ngắn ngủi, nhưng hắn có thể cảm nhận được sự xấu hổ của cô…….

Đúng là xấu hổ? Mặc dù hiện tại hắn rất khó liên tưởng hai chữ này có thể xuất hiện trên một người khôn khéo, giỏi giang lại nghiêm túc như cô, chỉ có điều, hắn luôn tin tưởng vào trực giác cực kỳ nhạy bén của mình.

Hạ Mạn Nghê vẫn cố gắng mở to mắt, không muốn bị ánh mắt của người đàn ông này bức lui, nhưng mà ai tới cứu cô a? Vì sao không ai nói với cô, người đàn ông vừa ly dị lại có con trai năm tuổi này lại đẹp trai như thế này a!!!

Người đàn ông này mặc trên người một cái áo màu xanh vừa vặn của một nhãn hiệu nổi tiếng V, áo khoác nhiều túi màu đen như cao bồi, phía dưới là quần Tây màu đen được là phẳng phiu, thoạt nhìn vừa nhàn nhã lại không mất đi vẻ chững chạc, cũng chỉ là đứng ở đó nhìn cô, đã khiến cho hai chân cô như mềm nhũn.

Vấn đề nảy sinh chính là hắn là người thất lễ nhưng ánh mắt lại có ý cười, mặc dù thoạt nhìn ôn hòa vô hại, nhưng liếc mắt một cái lại có thể nhìn thấu tâm tư người khác, hơn nữa, tuyệt đối không phải là ảo giác, đôi mắt người đàn ông này căn bản chính là đào hoa, chỉ cần hắn muốn, có thể làm phụ nữ say mê đến chết.

Đàn ông trong tập đoàn Bắc Phong đều thích nói dối người khác sao? Không phải nói là người đàn ông trung niên hói đầu sao? Mà còn hòa nhã dễ gần giống như một người cha? Thế nhưng, cô rõ ràng vừa nghe thấy người kia gọi hắn là “Tổng giám đốc”, không sai chính là tổng giám đốc của công ty chi nhánh ở Đài Bắc , tai cô rất tốt, chắc chắn không có nghe nhầm.

Thêm Bình Luận