Chương 1.2

Edit: Dĩm

À đó là tờ rơi mà cậu vừa nhận được ở ga tàu điện ngầm. Vì vội về nhà nên cậu mới nhét vào cặp.

Liễu Hiền nhặt tờ rơi lên, đang nghĩ tìm một thùng rác rồi vứt nó đi, nhưng khi cúi đầu xuống, cậu đột nhiên bị dòng chữ trong tờ rơi thu hút.

"Muốn trở nên chọc người trìu mến? Muốn trở thành vạn nhân mê không?"

"Muốn nắm giữ trái tim người mình yêu?"

"Muốn toàn thân tản mát ra mị lực mê người không?"

"Muốn làm cho đàn ông trên thế giới này đều mê muội bạn? "

"Nếu bạn muốn thay đổi, xin vui lòng đến tầng hai của 801 đường 108. "

" Chúng tôi sẽ cho bạn thấy một thế giới hoàn toàn mới. "

Nồng nặc mùi lừa bịp.

Không ai tin vì nó được viết một cách quá trắng trợn như vậy?

Liễu Hiền cảm thấy hơi buồn cười. Tờ rơi vui nhộn này đã giải tỏa một chút uẩn khúc trong lòng cậu.

Hơn nữa, "Muốn để cho đàn ông trên thế giới này mê muội ban?" là không thể nào, Đàm ông thích dễ thương, có người thích gợi cảm, một số người đàn ông thích đàn ông (chẳng hạn như chính cậu), làm sao để những điểm này chỉ tập trung ở một người ...

Nhưng ...

"Muốn giữ chắc trái tim người mình yêu?"

Nếu có thể làm được bước này ...

Thực ra cậu cũng không ham muốn cái gì mà trở thành vạn nhân mê, không bằng cho cậu thuốc chữa căn bệnh chướng ngại giao tiếp xã hội đi.

Chỉ cần ... những người cậu thích cũng thích cậu ...

Thời điểm hồi phục lại tinh thần, Liễu Hiền đã đứng ở tầng dưới ở "phố 108 đường 801".

Uh, chỉ là bây giờ cậu không có nơi nào để đi. Trùng hợp phố 108 cũng khá gần. Chỉ mất 20 phút để đi bộ. Vì vậy, cậu chỉ đến để xem. Cậu chắc chắn không muốn ... Nhân tiện, đã là 1 giờ đêm, ngay cả khi có là nơi thần bí thì cũng nên đóng cửa vào giờ này chứ.

Liễu Hiền nhìn lên, chỉ thấy rằng đèn trên tầng hai vẫn còn sáng. Ngoài ra còn có một dãy đèn đủ màu sắc trên tấm biển của "Viện nghiên cứu Love Power" treo bên ngoài.

...

Quả nhiên, vẫn là nên quay trở về.

Love Power là cái quái gì! ! !

Liễu Hiền khinh bỉ hành vi của mình khi đến nơi này.

Tỉnh táo lên, Liễu Hiền, trên đời này không có cách nào có thể khiến một người thay đổi, cho dù có, cũng không đến lượt cậu.

Ngay khi Lưu Hiền định quay người rời đi, một giọng nói đột nhiên vang lên từ phía trên.

"Này, người ở đằng kia, xin dừng bước !!"

Liễu Hiền nhìn nơi phát ra âm thanh, một người xuất hiện ở cửa sổ phía trên tấm biển trang trí bằng đèn l*иg nhỏ, người đó đang vẫy tay với cậu.

"Có lẽ, là bởi vì tờ quảng cáo mà đến sao? Hiện tại vẫn chưa đóng cửa , mời cậu lên xem."

...

Nếu ... đã bị phát hiện ...

Vậy thì ...

Thực ra, đáy lòng cậu vẫn có một hút chờ mong.

Cậu nắm chặt tay, bước vào hành lang.

——Nếu muốn hỏi Lưu Hiền không giỏi đối phó với người như thế nào, có lẽ là người như Thời Phong.

Đúng vậy, người thanh niên lạ mặt mặc áo khoác trắng, đeo kính gọng vàng với phần tóc mái nhuộm đỏ là chủ nhân của "Viện nghiên cứu Love Power", tên anh ta là Thời Phong.

"Các người, thật sự..."

"Thật! Không sai! Cam đoan không lừa bịp! Không lừa già dối trẻ! Đối với tôi, sắp sửa mang đến cho thời đại này một nghiên cứu vĩ đại, Thời Phong, người nghiên cứu ra thuốc vạn nhân mê, sẽ được người đời kính nể!" Thời Phong thản nhiên lay động vạt áo dài màu trắng, hai sợi tóc đỏ rũ trên trán cũng lay động.

"..." Liễu Hiền cũng không hiểu anh nói cái gì, không biết nên nói cái gì.

"Nhưng thật sự rất kỳ lạ." Thời Phong đưa tay chống cằm trầm ngâm, ba chiếc nhẫn bạc trên ngón tay khẽ rung động hai lần. "Tôi còn tưởng rằng sẽ là loại tiểu thư nhà giàu hoảng sợ vu vơ. Không nghĩ tới..."

"À, vâng, tôi xin lỗi ..." Liễu Hiền ấp úng xin lỗi.

"Không cần xin lỗi!" Thời Phong vẫy vẫy tay: "Dù là ai,

nói không chừng là nam nhân sẽ còn tốt hơn. Rốt cuộc nó đòi hỏi rất nhiều thể lực..."

"Thể, thể lực là ý gì…?" Liễu Hiền có chứng rối loạn xã hội nhẹ, tất nhiên cũng là một trạch nam. Thể lực của cậu … chỉ dưới mức trung bình.

"Không có chuyện gì, để tôi giải thích với cậu trước." Thời Phong ngồi đối diện với Liễu Hiền, đưa hai cốc nước: "Tôi xin lỗi, bởi vì trợ lý không có ở đây, nên tôi chỉ có thể mời cậu uống nước lọc."

"Không sao. ..… " Liễu Hiền bắt lấy chăn bông, nhiệt độ ấm áp làm cậu bình tĩnh lại một chút.

"Trong thực tế, viện nghiên cứu của chúng tôi đang chiêu mộ nhân viên thử nghiệm thuốc mới." Thời Phong nói: "Thông qua một loạt thử nghiệm, chúng tôi sẽ phát triển ra loại thuốc có thể biến cậu thành vạn nhân mê. Cậu có sẵn sàng giúp chúng tôi? Tất nhiên, sẽ có thù lao."

"Vạn nhân mê...? "Liễu Hiền cảm thấy thật bất ngờ, trên đời này thực sự có loại thuốc có thể biến người ta thành vạn nhân mê?