Chương 178: Thế giới song song (9)

Edit: Tagoon

"Ngươi làm cái gì vậy?" Hùng Dã đột nhiên nổi bão, mày nhăn càng thêm chặt.

"Hôn ngươi một cái." Chu Tịch nói. Hắn cũng không phải người ngả ngớn, nhưng gần đây nằm mơ, mỗi ngày đều nhìn thấy Chu Tịch trong mộng đùa giỡn Hùng Dã đủ kiểu, không cẩn thận một cái đã làm ra chuyện như vậy.

Lúc này nhìn phản ứng của Hùng Dã, hắn còn cảm thấy mình có thể làm chuyện đó thêm mấy lần nữa......

"Ngươi về sau đừng có lại làm chuyện như vậy nữa!" Hùng Dã nói: "Còn nữa...... Ngươi vẫn nên về bộ lạc ở đi......"

"Ta không quay về." Chu Tịch cười rộ lên: "Hơn nữa nếu ta quay trở về, chỉ cần ta nói với Hổ Nguyệt là ta thích ngươi, muốn theo đuổi ngươi, Hổ Nguyệt hẳn là cũng sẽ ủng hộ ta."

Hùng Dã: "......" Chu Tịch lại là người không biết xấu hổ như thế sao?

"Hùng Dã, ngươi là Thú Vương, ta đánh không lại ngươi, căn bản không có khả năng làm gì ngươi cả...... Để ta ở lại thì có làm sao đâu?" Chu Tịch nói: "Hơn nữa, ngươi bây giờ độc thân, ta cũng độc thân, ngươi không cần thiết cự tuyệt ta theo đuổi."

Hùng Dã nhìn về phía Chu Tịch. Chu Tịch so với y còn lớn hơn một chút, nhưng bảo dưỡng rất tốt, cho dù nói hắn không đến 30 tuổi, e là cũng có người tin. Không chỉ thế, Chu Tịch còn rất đẹp.

Ánh mắt Chu Tịch chuyên chú nhìn y càng thêm khiến y cảm thấy, Chu Tịch nhất định rất thích y.

Nếu vẫn còn bạn lữ, y khẳng định sẽ không thể để Chu Tịch tiếp tục theo đuổi mình. Nhưng bây giờ y đã không có bạn lữ...... Hùng Dã nói: "Ngươi có thể ở lại, nhưng về sau không được làm loại chuyện này."

Nói xong, Hùng Dã nhanh chóng rời đi. Chu Tịch nhìn bóng dáng y lại thấy hơi buồn cười.

Hắn cảm thấy loại chuyện hôn người khác này về sau có thể làm nhiều hơn.

Hùng Dã cũng không biết suy nghĩ của Chu Tịch. Y vội vàng trở về phòng, theo bản năng sờ soạng lên mặt mình.

Tính y rất thô bạo, chuyện va chạm với người khác cũng thường xuyên xảy ra. Nhưng bị người hôn một cái như thế này thật đúng là chưa từng có.

Chu Tịch, vì sao phải làm loại động tác như vậy?

Hùng Dã vô cùng khó hiểu, nhưng không suy xét quá lâu —— Y lấy ra một viên tinh hạch, bắt đầu tu luyện.

Thú Thần Điện cho y rất nhiều tinh hạch, y nhất định phải chăm chỉ tu luyện!

Trong khi Hùng Dã tu luyện, chú ý tới cục bột trong lúc nhất thời chưa nở được, Chu Tịch bèn đi tìm Đại Tư Tế.

Đại Tư Tế đang kiểm kê một ít tinh hạch, cũng chuẩn bị đưa đám tinh hạch này đến cho Hùng Dã.

Đây là yêu cầu của Thần Thú.

Những tinh hạch này vốn dĩ sẽ phân một bộ phận cho các Thú Vương, phần còn lại sẽ được người Thú Thần Điện cất chứa.

Thú nhân bình thường không thể trực tiếp hấp thu năng lượng trong tinh hạch, nhưng sau khi thực lực cường đại thì sẽ có thể hấp thu một phần năng lượng trong đó, chỉ là cực kỳ chậm mà thôi. Bởi vậy, những tinh hạch này cũng liền có vẻ rất trân quý.

Chẳng qua năm nay...... Tinh hạch Thú Thần Điện thu được trong năm, tất cả đều đưa đến cho Hùng Dã.

Đang kiểm kê, Chu Tịch lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở trước mặt Đại Tư Tế.

"Điện hạ!" Đại Tư Tế thấy Chu Tịch, vẻ mặt hơi kích động, ngay lập tức định quỳ xuống.

Nhưng Chu Tịch ngăn cản lão: "Không cần quỳ...... Ta lần này tới đây là có việc tìm ngươi."

"Điện hạ tìm ta có chuyện gì?" Đại Tư Tế hỏi.

Chu Tịch nói: "Ta tới để nói với ngươi một câu...... Ta muốn rời đi cùng với bộ lạc Đại Hùng."

Đại Tư Tế: "......"

Chu Tịch xác thật chỉ nói đúng một câu, hắn nhanh chóng biến mất.

Đại Tư Tế nhìn hắn rời khỏi, khóc không ra nước mắt, sau đó lập tức bắt đầu tìm người thương lượng, quyết định dạy cho các bộ lạc khác thêm một ít tri thức về gieo trồng.

Bọn họ nhất định phải giữ người bộ lạc Đại Hùng lại, tốt nhất giữ đến Thần Thú tế sang năm.

Thần Thú Điện hạ làm sao có thể tới bộ lạc Đại Hùng chịu khổ? Người bộ lạc Đại Hùng biết phải làm thế nào để chiếu cố hắn thật tốt sao?

Đại Tư Tế lập tức bắt đầu hành động.

Cùng thời gian, Chu Tịch làm rất nhiều bánh bao cho Hùng Dã, còn chuẩn bị sữa đậu nành.

Hắn cho rất nhiều đường vào sữa đậu nành. Hùng Dã trong mộng của hắn thích, Hùng Dã bây giờ khẳng định cũng thích!

Chu Tịch vừa làm bánh bao xong thì Hùng Dã đã tới, trên mặt không nhìn ra cái gì khác thường.

Chu Tịch cười cười, bưng sữa đậu nành tới cho Hùng Dã: "Hùng Dã, đây là sữa đậu nành, ta thả rất nhiều đường, ngươi nếm thử."

"Ngươi thả đường?" Hùng Dã hơi giật mình. Y cũng biết đường, vô cùng trân quý. Thú Thần Điện lúc trước chiêu đãi bọn họ cũng từng pha nước đường cho bọn họ, nhưng sau lại không hề cho bọn họ ăn nữa.

"Nguyên liệu nấu ăn đưa tới hôm nay có đường." Chu Tịch nói.

Hùng Dã xác thật ngửi thấy được một làn hương thơm ngọt. Y cảm thấy có chút kỳ quái, kỳ quái chuyện người Thú Thần Điện đưa đường cho y, nhưng vẫn uống một ngụm sữa đậu nành.

Hương vị ngọt ngào kia lập tức khiến y yêu thích.

Sau đó, Chu Tịch đột nhiên cầm lấy tay y, dịu dàng hỏi: "Thích không?"

Nếu như là ở trên địa cầu, Chu Tịch đột nhiên làm như vậy với người khác thì ai cũng biết mình đang bị đùa giỡn.

Nhưng Hùng Dã không biết.

Ở nơi này mọi người đều tùy tiện, chuyện nắm tay hay hôn môi rất ít có người nào làm.

Đặc biệt là Hùng Dã.

Y và Sư Lệ niên thiếu quen biết, ngay từ đầu cũng ở chung giống như huynh đệ bình thường, sau khi trở thành bạn lữ mới càng thêm thân mật. Nhưng lúc ấy bộ lạc Đại Hùng rất nghèo, mỗi ngày đều phải bôn ba vì cái ăn, đương nhiên không có khả năng nhàn hạ thoải mái làm cái gì lãng mạn.

Đối Hùng Dã mà nói, điều lãng mạn nhất chẳng qua cũng chỉ là Sư Lệ để dành phần thịt ngon cho y ăn.

Tiếp sau đó, bộ lạc Đại Hùng bị bộ lạc Cự Hổ tấn công, bọn họ phiêu bạt khắp nơi, càng không rảnh nói chuyện yêu đương. Còn sau này, Sư Lệ lại có tâm tư khác.

Nói ngắn lại, Hùng Dã trước kia chưa bao giờ bị người khác "đùa giỡn" như vậy cả.

Nhưng này cũng không trở ngại y cảm thấy quái quái...... Hùng Dã không chút nghĩ ngợi lập tức rút tay mình về, mày lại một lần nữa nhăn lại.

Chu Tịch cười cười, cầm cái bánh bao nhét vào tay y: "Ngươi nếm thử bánh bao ta làm."

Hùng Dã theo bản năng tiếp nhận bánh bao cắn một miếng.

Mấy ngày kế tiếp, Hùng Dã luôn cảm thấy không thích hợp —— Chu Tịch đặc biệt dính lấy y......

Sáng sớm, Chu Tịch đã hái được một bó hoa tặng cho y.

"Cái này ăn rất ngon?" Hùng Dã hỏi. Hoa này hẳn là có thể ăn? Bằng không Chu Tịch vì sao phải đưa hoa cho y?

Chu Tịch cười rộ lên: "Hoa này không thể ăn. Bởi vì nó đẹp nên ta mới tặng cho ngươi."

Hùng Dã: "......" Đẹp có ích lợi gì?

Nhưng không thể phủ nhận, y rất vui vẻ.

Giữa trưa, Chu Tịch làm một bàn đồ ăn cho y.

Đây là chuyện bình thường, nhưng Chu Tịch ngồi dính sát vào y, dùng vỏ bánh gói các loại đồ ăn rồi đưa cho y ăn......

Buổi tối, Chu Tịch lại cầm một ít thuốc mỡ đi vào trong phòng y.

"Đây là cái gì?" Hùng Dã nhịn không được hỏi.

"Đây là thuốc có chỗ lợi với thân thể, ta bôi cho ngươi." Chu Tịch nói.

"Ta không cần......"

"Ngươi thử xem, dược hiệu quả thật rất tốt." Chu Tịch nói.

"Ta thân thể khoẻ mạnh, cũng không có thương tổn......"

"Loại thuốc mỡ này có thể giúp thân thể của ngươi càng tốt hơn." Chu Tịch thực kiên trì: "Ta giúp ngươi bôi."

"Ta tự làm là được."

"Có mẫy chỗ ngươi không với tới."

......

Hùng Dã cũng không biết rốt cuộc là chuyện như thế nào, chỉ biết trong lúc bất tri bất giác, y và Chu Tịch ngày càng thân mật...... Ví dụ như, Chu Tịch mỗi ngày đều sẽ bôi cao thuốc lên trên mặt, trên lưng y.

Y cảm thấy có chút phiền toái, nhưng không thể phủ nhận, thuốc mỡ này bôi lên người còn rất thoải mái.

Mấy ngày nay, người bộ lạc Đại Hùng vẫn luôn ở cùng người Thú Thần Điện học tập các loại tri thức. Hùng Dã rất coi trọng điều này, đương nhiên cũng sẽ đi xem.

Sau đó, người bộ lạc Đại Hùng cũng đều được chứng kiến bộ dạng Chu Tịch xum xoe với Hùng Dã.

Hổ Nguyệt nhìn chằm chằm Chu Tịch hai ngày, không hề ngăn trở, thậm chí không có tìm Chu Tịch nói chuyện, chỉ yên lặng cản lại một số người muốn nhào vào trong ngực Hùng Dã.

Thậm chí, nàng còn khuyên Hùng Dã vài câu: "Nếu Chu Tịch thích ngươi, không bằng người cứ cùng Chu Tịch ở bên nhau...... Hắn đối với ngươi so với Sư Lệ khá hơn nhiều!"

Hùng Dã không nói chuyện.

Hổ Nguyệt lại nói: "Tuổi tác hắn không nhỏ, nhưng lớn lên đẹp. Thực lực hắn rất kém cỏi, nhưng nấu cơm ăn ngon, kỳ thật cũng khá tốt. Ta cảm thấy ngươi nên tìm một người như vậy."

Hổ Nguyệt ngầm tìm Hùng Dã nói chuyện, nhưng những lời này, Chu Tịch dựa vào tinh thần lực nghe được hết toàn bộ.

Hùng Dã tuy rằng tuổi không nhỏ, nhưng ở phương diện cảm tình rất đơn thuần, lại có người như Hổ Nguyệt giúp đỡ mình, Chu Tịch cảm thấy chuyện mình theo đuổi được Hùng Dã đã nắm chắc.

Hảo cảm của Hùng Dã với Chu Tịch xác thật càng ngày càng nhiều.

Y lớn tới ngần này còn chưa từng được người khác săn sóc như vậy bao giờ, đối với Chu Tịch đương nhiên là thích, càng đừng nói Chu Tịch còn lớn lên đẹp, toàn tâm toàn ý thích mình......

Khuyết điểm duy nhất của Chu Tịch chính là luôn thích làm mấy thứ kỳ quái với y, lúc nào cũng kéo tay y thì thôi đi, còn suốt ngày hôn y.

Hùng Dã tổng cảm thấy có chút không quen.

Chu Tịch: "......" Hùng Dã của hắn quá đơn thuần, bị hắn đùa giỡn mà còn không biết.

Cảm tình giữa Hùng Dã và Chu Tịch tiến triển vô cùng khả quan.

Mặc kệ là Chu Tịch hay Hùng Dã đều rất thích ứng với chuyện "lâu ngày sinh tình", giữa hai người không khỏi càng thêm thân mật. Cùng lúc đó, khí sắc của Hùng Dã cũng ngày càng tốt hơn.

Thuốc mỡ Chu Tịch cho Hùng Dã dùng xác thật có chỗ tốt rất lớn với thân thể, không chỉ có thể trừ sẹo, còn có thể khiến cho làn da đẹp lên.

Đương nhiên, thuốc mỡ có tốt đến mấy cũng không thể giúp làn da Hùng Dã trở nên đẹp giống như Chu Tịch, nhưng ít nhiều cũng có thể khiến y nhìn trẻ ra một ít.

Vì thế, khi Hùng Dã và Sư Lệ trong lúc vô ý đυ.ng mặt ở Thú Thần Điện, Sư Lệ bị kinh ngạc.

Người bộ lạc Đại Hùng vẫn luôn ở lại không đi là để học tập các loại tri thức của Thú Thần Điện. Sư Lệ vẫn luôn không đi, lại là bởi vì cuộc sống ở Thú Thần Điện bên này quá khiến người thoải mái.

Gã không có tộc nhân của mình, tới lãnh địa nói không chừng sẽ không được sống một cuộc sống áo tới duỗi tay, cơm tới há miệng như ở đây.

Chỉ là...... Gã cho rằng Hùng Dã sau khi tách ra khỏi gã sẽ rất thương tâm, thậm chí vô cùng tiều tụy, kết quả...... Hùng Dã nhìn thế nhưng béo, khí sắc còn tốt hơn?

Này là sao?

Sư Lệ trong lòng bỗng có chút không vui. Khiến gã càng thêm không cao hứng chính là gã nhìn thấy một nam nhân trẻ tuổi đi đến bên cạnh Hùng Dã, vô cùng thân mật dựa lên người Hùng Dã.

Sư Lệ trong lúc nhất thời ngây ngẩn.

Hùng Dã...... Thế nhưng tìm người khác?