Chương 1: Vua Tang Thi và Lương Thực Dự Trữ của hắn

Dưới bầu trời đầy mây, hàng đống tang thi xiêu vẹo đi trên đường phố, nhưng chúng dường như đều cố tình tránh né một nơi.

Ở con phố đó, có một thiếu niên đang nằm trong vũng máu. Bỗng nhiên, đầu ngón tay của hắn khẽ nhúc nhích, đôi mắt đang nhắm chặt cũng từ từ mở, lộ ra tròng mắt đỏ dị thường như màu máu.

【Nhiệm vụ của ngài là thu thập được càng nhiêu tinh hạch càng tốt.】Hệ thống thấy hắn đã tỉnh, liền cung kính nói.

Cơ Thanh chầm chậm từ trên mặt đất ngồi dậy, cơ thể hắn vì lâu ngày không cử động mà phát ra tiếng răng rắc trầm đυ.c, giống như một cỗ máy móc bị gỉ sét.

Đói khát.

Là loại đói khát khắc sâu vào xương tuỷ.

Cơ Thanh lung lay đứng lên, ánh mắt nhìn về tang thi ở bốn phía, đầu lưỡi không tự chủ mà liếʍ môi.

Hắn chậm chạp tiến đến đằng sau một con tang thi, ngón tay mảnh khảnh có vẻ yếu ớt đặt lên cổ nó, thời điểm tang thi quay đầu thì tay hắn nháy mắt dùng sức.

Đầu tang thi lăn lốc trên mặt đường.

Cơ Thanh móc ra tinh hạch trong người nó, dùng lòng bàn tay lau đi máu đen rồi cho vào miệng, tinh hạch hoá thành chất lỏng ấm áp giúp dạ dày hắn không còn co thắt.

Làn da hắn dần trở thành màu trắng ngà, đôi môi tái nhợt đã có huyết sắc, cặp mắt đỏ tựa như máu cũng chuyển biến lại thành mắt đen tĩnh lặng.

Đại não bị cơn đói khát lấp đầy rốt cuộc cũng tỉnh táo, Cơ Thanh hỏi: “Vị diện mạt thế sao?”

Hệ thống cẩn thận trả lời:【Đúng vậy, thân phận của ngài trong thế giới này là Vua Tang Thi, nhưng hiện tại ngài vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành, chỉ khi nào ngài thu thập được càng nhiều năng lượng thì mới trở nên cường đại hơn.】

Cơ Thanh hít hít cái mũi, bất mãn làm nũng với hệ thống: “Thật phiền toái~”

“Ta ghét nhất mấy cái vị diện có điều kiện sống gian khổ đó!”

Hệ thống nghe vậy nhịn không được run rẩy cuộn tròn trốn vào một góc, nỗ lực không phát ra tiếng động. Vị tiểu tổ tông nhìn có vẻ vô hại này, trước đây chính là thanh đao sắc bén không ngại chém gϊếŧ ma quỷ của Chủ Thần Đại Nhân!

Cho đến khi cây đao này thực hiện xong chức trách của hắn, thành công lui về ở ẩn thì lựa chọn ngao du trong các vị diện cấp thấp để dưỡng lão.

Sự sợ hãi đối với đại lão phát ra từ nội tâm của hệ thống, nó nhịn không được mà thắc mắc, Chủ Thần ba ba vì sao lại ném nó cho vị tiểu tổ tông này kia chứ. T-T

Cái mũi nhỏ của Cơ Thanh dường như phát giác ra điều gì đó, hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phương xa, chắc chắn nói: “Phía trước có người.”

Hệ thống liền dùng vận tốc ánh sáng mở bản đồ, nhanh chóng xem xét rồi báo cáo vị trí, sợ bản thân sẽ chọc cho vị đại lão này không vui.

Cơ Thanh dựa theo vị trí hệ thống đưa ra cùng với mùi vị thoáng qua trong không khí, từ tốn bước đi.

Dọc đường đi, tang thi cấp thấp thấy hắn đều như phụ nữ nhà lành gặp phải thổ phỉ mà chạy mất hút.

Tiến đến càng gần, Cơ Thanh càng có thể ngửi thấy mùi vị hút hồn đó. Hắn nhảy lên bức tường cao quan sát, cuối cùng cũng thấy cảnh tượng máu tươi lẫn với băng tuyết ở phía xa.

Một người đang nửa quỳ trong vũng máu, bốn phía xung quanh anh ta là băng tinh đang chống chọi với vô số tang thi đói khát, còn có hai con tang thi trung cấp chắn một trước một sau.

Khoảnh khắc cảm nhận được hơi thở của Cơ Thanh, bọn nó liền ngẩng đầu nhìn về phía hắn.

Mà Cơ Thanh đối với ánh mắt chăm chú này làm như không thấy. Hắn tựa như linh miêu thấy con mồi, nhìn chăm chú vào người ở trung tâm cuộc hỗn loạn.

Khuôn mặt vô hại dần trở nên yêu dị, Cơ Thanh theo thói quen mà liếʍ môi, khoé miệng hắn cong lên.

“Là hương vị kem dâu~”

Hệ thống... nó hoàn toàn không dám nói câu nào, thật đáng sợ, oaa huhuhu. T-T

Nó run bần bật nhìn đại lão giống như thỏ con nhảy nhót lao về phía con tang thi trung cấp gần nhất, nhanh tay móc tinh hạch rồi hung hăng cho vào miệng. Mục tiêu sau đó là con tang thi trung cấp còn lại.

Nắm tay nhỏ của Cơ Thanh liên tiếp đánh vào người của chúng, đem đối phương đạp xuống đất không chút lưu tình lấy tinh hạch.

Sau khi giải quyết xong hai con tang thi trung cấp, Cơ Thanh phóng ra uy áp của Vua Tang Thi, doạ cho những con tang thi cấp thấp chạy tán loạn.

Khu vực xung quanh nhanh chóng trở nên trống trải, chỉ còn lại hắn và dị năng giả bị thương ở đó.

Cơ Thanh tò mò cách một lớp băng đánh giá anh ta. Đây là một nam nhân mày kiếm mắt sáng, có sóng mũi cao và đôi môi mỏng bạc tình. Trên người anh ta đang bị Ma Tinh Đằng bám lấy.

Ma Tinh Đằng là loại thực vật biến dị có thể gây tổn hại đến tinh hạch. Chậc chậc, như này đành phải chờ cho đến khi tinh hạch tốt lên thì mới ăn được, tạm thời để anh ta làm Lương Thực Dự Trữ đi.

Bàn phím tính toán trong đầu Cơ Thanh không ngừng nhảy số.