Thế giới 1 - Chương 1

Ngay khi Lộ Bạch cam đoan với cấp trên mình đủ tư cách đảm nhận nhiệm vụ thì giây tiếp theo, cậu đã bị kéo vào phó bản trong cơn choáng váng.

Các giả thiết của cốt truyện được nhồi nhét tất cả cùng một lúc.

《Vinh quang tinh tế》chủ yếu kể câu chuyện về Đan Lệ, một Alpha phẩm chất thấp sinh ra trong một khu ổ chuột, nhờ vào sự chăm chỉ của mình, hắn đã vượt qua kỳ thi vào trường quân sự bậc nhất đế quốc và trở nên nổi tiếng với phong cách chiến đấu tàn nhẫn trong kỳ thi tuyển sinh thực tế, thành công thu hút sự chú ý của Hoàng Thái Tử đã che giấu danh tính khi ghi danh nhập học.

Dưới sự thao túng bí mật của Hoàng Thái Tử Lục Khâm Ngôn, cả hai đã trở thành bạn cùng phòng, nhưng sau một thời gian dài ở bên nhau, mặc dù đều là Alpha nhưng họ lại lén lút có tình cảm với nhau.

Omega, vị hôn thê của Hoàng Thái tử Lục Khâm Ngôn, là người đầu tiên nhận ra có điều gì đó không ổn, thay vì làm ầm lên, cậu ấy lại thể hiện kỹ năng trà xanh của mình và khiến nhân vật thụ chính phải chịu rất nhiều đau khổ, cậu ấy thành công tạo thêm nhiều trở ngại trên con đường tình cảm của công chính và thụ chính. Nhưng dù sao vai phụ cũng chỉ là vai phụ, chẳng bao lâu Omega đã bị Lục Khâm Ngôn ghét bỏ, thậm chí còn bị gia tộc bỏ rơi, chết thảm trên đường phố. Mà Đan Lệ cũng đồng ý sự theo đuổi của Lục Khâm Ngôn. Nửa sau của câu chuyện kể về việc hai người chính thức ở bên nhau, sát cánh chiến đấu chống lại cuộc xâm lược của Trùng tộc và trở thành anh hùng của đế quốc.

Vai mà Lộ Bạch sẽ đóng là Omega - vị hôn thê trà xanh của Hoàng Thái tử, nhiệm vụ chính là tìm ra thụ chính Đan Lên, nhiệm vụ phụ là châm ngòi tình cảm của công chính và thụ chính.

Để khiến người làm nhiệm vụ cảm thấy có thể nhập tâm hơn, hệ thống phát ra đoạn kết về một Omega vô liêm sỉ bị người qua đường đè xuống, bị lăng nhục hết lần này đến lần khác cho đến chết.

Lộ Bạch vốn rất tự tin với nhiệm vụ, còn đang suy nghĩ làm sao để ức hϊếp thụ chính, bây giờ đã nhìn thấy kết cục, đôi má trắng nõn non nớt núng nính của cậu khẽ run lên, đôi mắt đỏ bừng, suýt chút nữa khóc lên vì sợ hãi.

Giọng nói máy móc lạnh lùng của hệ thống không chút dao động, nó nói: [Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ có thể lập tức rời đi.

Hàm ý là nếu hoàn thành tốt nhiệm vụ thì không cần phải trải qua cái kết này.]

Lộ Bạch nghe được phần nào an ủi, hai mắt của cậu khẽ chuyển động, khi ngẩng đầu lên lần nữa, đôi mắt ngọc lục bảo xinh đẹp nhanh chóng ngấn nước, giọng điệu mềm mại tràn ngập nước mắt: [Thật sao? Nhưng tôi rất sợ, tôi cũng chưa có điểm tích phân để mua đạo cụ.]

Vừa nói, ánh mắt của cậu vừa đảo về phía các đạo cụ trên bảng điều khiển trung tâm thương mại.

Lộ Bạch bình thường thích “lựa gió bẻ măng” rất điển hình, câu tự nhận mình là đang nghĩ kế, nhưng kỳ thực cậu chỉ muốn hệ thống trả tiền mua đạo cụ cho cậu, hơn nữa, trên mặt cậu cũng đang viết những lời như vậy.

Hệ thống tạm dừng một lát, sau đó phá lệ mua đạo cụ trị thương và trực tiếp đưa cho Lộ Bạch, sau đó nó liền offline.

Lộ Bạch được nhận đạo cụ miễn phí thì cực kỳ vui mừng, cảm thấy mình càng ngày càng thông minh, cậu rời khỏi giường ngâm nga một bài hát, khéo léo tiếp nhận sự phục vụ bận rộn của người hầu, còn thỉnh thoảng khoa tay múa chân: “Đổi đi, tôi muốn mặc cái này, cậu có gu thẩm mỹ gì không?"

Giọng điệu kiêu ngạo,vênh váo tự đắc, nhưng Lộ Bạch lại quá thanh tú xinh đẹp, mái tóc vàng hơi xoăn, môi đỏ răng trắng, eo thon chân dài, trong sáng và tao nhã như yêu tinh trong truyền thuyết Tinh Linh tộc, khiến người ta không thể có bất kỳ cảm xúc tiêu cực nào đối với cậu.

Hơn nữa, cậu là Omega, người được mệnh danh là Hoa hồng của đế quốc, cũng là Hoàng Thái tử phi tương lai, tính tình cậu không tốt, nhưng đám người hầu đều âm thầm chấp nhận, họ đỏ mặt đổi cho cậu chủ nhỏ một bộ quần áo lộng lẫy khác, họ ước gì mình có thể làm việc chậm hơn để ngửi được mùi pheromone ngọt ngào vô tình tiết lộ trên cơ thể cậu chủ nhỏ nhiều hơn.

Đợi đã, tại sao lại có mùi pheromone?