Chương 1.1: Thầy giáo x Học Sinh (H)

Thời Sơ Hạ thấp thỏm đi vào văn phòng, thầy giáo chuyên môn phụ đạo của cô là người rất tuấn tú, dáng dấp rất tuyệt, tên là Lăng Ngạo Thiên.

“Em xem thành tích tháng này của mình đi, toàn bộ đều không đạt yêu cầu, em nói xem tôi nên trừng phạt em như thế nào đây?” Lăng Ngạo Thiên ném phiếu điểm lên bàn, lạnh lùng nhìn Thời Sơ Hạ.

Thân thể Thời Sơ Hạ run lên, cô sợ hãi nhìn anh: “Em…”

“Cởi qυầи ɭót ra.” Lăng Ngạo Thiên trầm giọng ra lệnh.

Thời Sơ Hạ cố nhịn cảm giác ngượng ngùng xuống, khom lưng cởi qυầи ɭót bên trong váy ra, hạ thể lập tức lành lạnh, cô ngơ ngác nhìn anh.

“Xoay người, dựa vào cửa sổ.”

Rốt cuộc anh muốn làm gì? Thời Sơ Hạ xoay nửa vòng, ghé người vào cửa sổ, bộ ngực to tròn, phát triển hơn cả nữ sinh trong giai đoạn dậy thì, hai con thỏ trắng bị ép lên mặt kính của cửa sổ.

Người đàn ông phía sau vô cùng nguy hiểm, anh vén váy cô lên, bàn tay thô ráp của đàn ông cho vào trong váy cô, thô bạo bao lấy âʍ ɦộ bại lộ trong không khí của cô, ngón tay thô ráp đè lên âm hạch, không ngừng xoa nắn.

“Ưm…” Kɧօáϊ cảm mãnh liệt truyền đến, Thời Sơ Hạ không nhịn được rêи rỉ một tiếng, từ chỗ này nhìn ra, có thể nhìn thấy sân thể ɖu͙ƈ còn có học sinh đang chơi đùa. Trời ạ, cô sẽ bị phát hiện mất! Cô giãy giụa, “Đừng mà… Sẽ bị người khác nhìn thấy đó… A…”

Người đàn ông dùng một tay ấn lên lưng cô, một tay khác dùng sức xoa xoa âm hạch cô, một ngón tay vuốt ve cọ xát nơi huyệt khẩu, rất nhanh, từ huyệt động chảy ra ɖâʍ dịch ngọt ngào, ngón tay anh theo ɖâʍ thủy trượt vào trong tiểu huyệt, tốc độ xoa âm hạch ngày càng nhanh.

“A…” Kɧօáϊ cảm tê dại như bị điện giật từ tiểu huyệt lan truyền khắp cơ thể Thời Sơ Hạ, ɖâʍ dịch tiết ra ngày càng nhiều.

Hai chân Thời Sơ Hạ nhũn ra, chỉ có thể dùng đôi tay chống trêи cửa sổ, bên ngoài học sinh đi tới đi lui, cô lại vô lực giãy giụa, chỉ có thể quên đi bản thân mà rêи rỉ ɖâʍ đãng.

“Thấy không? Phía dưới của em ướt đẫm, ɖâʍ thủy chảy ra nhiều như vậy, để mọi người nhìn xem bộ dạng ɖâʍ đãng của em.”

Người đàn ông kϊƈɦ thích cô bằng những lời nói ɖâʍ loạn, hai ngón tay thô dài cắm thẳng vào âm huyệt, không ngừng thọc vào rút ra, dùng ngón tay đè vào âm hạch, liên tục vuốt ve, khiến cô dâng lên kɧօáϊ cảm mãnh liệt, cả cơ thể nhỏ nhắn run rẩy.

“A… Chậm một chút... Thầy…. Em không được... A a a….. Em muốn ra….” Hạ thể Thời Sơ Hạ lầy lội ướt đẫm, cô nắm chặt tay, ngẩng đầu, tiểu huyệt co rút, theo đó là một cổ ɖâʍ dịch không ngừng tiết ra, cô cao trào.

“Bé con ɖâʍ đãng, nhanh như vậy đã lêи đỉиɦ rồi, tôi còn chưa cắm vào mà.”

Lăng Ngạo Thiên cười gian, nhanh chóng tháo thắt lưng, thả côn ŧᏂịŧ thô to tráng kiện màu đỏ thẫm ra, đôi tay bóp chặt ʍôиɠ cô, dùng sức bẻ hai chân nhỏ ra, hung hăng cắm vào.

“A…” Theo một tiếng phụt, côn ŧᏂịŧ của Lăng Ngạo Thiên nhanh chóng cắm vào tiểu huyệt của Thời Sơ Hạ, cô mới cao trào nên huyệt động co rút lại, lập tức khiến anh cảm thấy giống như có vô số cái miệng nhỏ đang hôn, đè ép côn ŧᏂịŧ anh, làm anh không nhịn được thỏa mãn kêu lên một tiếng.

Lăng Ngạo Thiên vỗ mạnh vào cái ʍôиɠ nhỏ, cắn răng, hung hăng dùng sức xỏ xuyên, “Tiểu ɖâʍ đãng này, kẹp chặt như vậy, khiến tôi suýt nữa bắn rồi.”

Trêи ʍôиɠ đau nhói lên, làm tiểu huyệt Thời Sơ Hạ càng kẹp chặt, cô vô lực rêи rỉ: “Ưm… A… Côn ŧᏂịŧ của thầy lớn quá… mạnh quá… Ưm… A a……”