Chương 13: Công lược Ma Vương điện hạ (13)

Công lược Ma Vương điện hạ ( 13 )

Hiên Viên Tuyệt cười như không cười nhìn về phía Yêu Ám: “Không bằng mời Tiêu công tử?”

Yêu Ám nhàn nhạt nhìn thoáng qua Hiên Viên Tuyệt, ngữ khí bình đạm: “Không có hứng thú, Hiên Viên công tử mời đi.” Hắn là thật sự không có hứng thú, yêu vật tinh hạch với hắn mà nói không có tác dụng gì.

Nhưng lời Yêu Ám nói tai vào Hiên Viên Tuyệt chính là trần trụi khıêυ khí©h.

Yêu thú cấp sáu còn không có ai mạnh thế đến nói không có hứng thú, trong lúc nhất thời mọi người nhìn Yêu Ám ánh mắt đều có chút phức tạp.

Đường Tửu nhìn lướt qua bốn phía liền biết ý mọi người, vì thế cười nói: “Nếu ai đều không có ý chủ động, không bằng Hiên Viên công tử cùng Tiêu Ám luận bàn một chút? Ai thắng thì mang yêu thú cấp sáu về?”

Với thân phận của Đường Tửu ngay lúc này đề nghị này thực có ý sâu xa, nhưng cô biết dưới loại tình huống này, Hiên Viên Tuyệt tuyệt đối sẽ không cự tuyệt.

Quả nhiên, Hiên Viên Tuyệt trực tiếp đứng dậy vào sân, dựng thân giữa sân xa xa đối với Yêu Ám vừa chắp tay, lãng thịnh nói: “Hiên Viên Tuyệt, mong chỉ giáo.”

Yêu Ám nhìn thoáng qua Đường Tửu, Đường Tửu cười nhẹ giọng nói: “Cố lên.”

Yêu Ám nhìn Đường Tửu tươi cười, đứng dậy đi vào sân.

Hiên Viên Tuyệt mặc y phục trắng trăng non, Yêu Ám một thân hắc y, hai người mặt đối mặt có loại trời sinh không dung hoà.

Đường Cẩm có chút khẩn trương nhìn hai người, nhìn một lát sau lại đột nhiên xoay người nhìn về phía Đường Tửu.

Ở Đường Tửu không hề phát hiện có bất luận phản ứng khẩn trương gì ngược lại thản nhiên ăn mâm đựng trái cây, âm thầm cắn chặt răng, vì sao Đường Tử tự tin như vậy?

Lúc này Đường Tửu đang cùng hệ thống S430 nói chuyện phiếm, nàng thậm chí rất có hứng thú ở cùng 430 đoán Yêu Ám sẽ dùng bao lâu kết thúc chiến đấu.

Nhận thấy được tầm mắt Đường Cẩm nhìn qua đây Đường Tửu đột nhiên quay đầu ra, hai người hai tầm mắt nhìn nhau Đường Tửu cong cong môi với Đường Cẩm, lộ ra một nụ cười khıêυ khí©h.

Nhưng mà Đường Tửu tươi cười tới cũng nhanh đi cũng mau, Đường Cẩm phản ứng lại đây thì Đường Tửu đã thu hồi tầm mắt nhìn về phía sân.

Yêu Ám cùng Hiên Viên Tuyệt ra lệnh một tiếng lúc sau đồng thời bắt đầu rồi động tác, một đen một trắng hai cái thân ảnh nháy mắt dây dưa với nhau, động tác mau làm người thấy không rõ.

Mọi người âm thầm kinh ngạc cảm thán với võ công hai người, tuy rằng thấy không rõ chiêu thức cùng động tác nhưng đều xem thực nghiêm túc.

Cao thủ so chiêu quan chiến cơ hội cũng không phải dễ dàng có.

Mọi người đều ở suy đoán trận chiến đấu này ai sẽ thắng, đa số người đều vẫn là có khuynh hướng Hiên Viên Tuyệt. Yêu Ám chỉ là đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mọi người chiến tích cũng chỉ là gϊếŧ chết một yêu thú cấp bốn, rốt cuộc vẫn kém Hiên Viên Tuyệt.

Chiến đấu bắt đầu mau kết thúc cũng mau, Đường Tửu suy đoán chính là một khắc kết thúc chiến đấu, không nghĩ tới Yêu Ám cũng không có dùng một khắc lâu như vậy.

Chờ hai người tách ra sau nhìn sắc mặt vẫn như cũ một thân hắc y đứng ở trong sân Yêu Ám cùng người ngã bên cạnh là Hiên Viên Tuyệt, khắp nơi kinh ngạc.

Hiên Viên Tuyệt cư nhiên thua!

Yêu Ám lại trực tiếp đem yêu thú cấp 6 trong l*иg sắt phóng ra thuận tay giải quyết nột, theo sau trở lại bên người Đường Tửu đem tinh hạch ném cho cô.

Đường Tửu cười tủm tỉm nhìn Yêu Ám, khích lệ nói: “So với ta tưởng tượng thời gian ngắn một chút.”

Yêu Ám ừ một tiếng, thuận tay đút cho Đường Tửu một quả mận giải thích: “Không nghĩ rời nàng lâu thế.”

Hai người nói chuyện thanh âm cũng không có cố tình đè thấp, ở đây lại đều là võ công cao cường người, cho nên có không ít người đều nghe được hai người đối thoại.

Này rõ ràng căn bản không đem Hiên Viên Tuyệt để ở trong lòng a! Bọn họ còn ở nơi này rối rắm ai sẽ thắng, Đường Tửu cùng Yêu Ám lại căn bản không nghĩ tới sẽ thua.

Yên lặng Hiên Viên Tuyệt trở về vị trí, nội tâm mọi người trong khoảng thời gian ngắn ý tưởng khác nhau.

Khác không nói, tiếp theo giới Võ lâm minh chủ tuyển cử lại sắp bắt đầu rồi, vốn dĩ tất cả mọi người biết tiếp theo giới Võ lâm minh chủ khẳng định là Hiên Viên Tuyệt, nhưng hiện tại…

“Phụ thân, ta mang Tiêu Ám đi xuống nghỉ ngơi trước.” Đường Tửu đem một quả nhớ cuối cùng ăn nốt, nhìn Đường Lâm bên cạnh nói.

Đường Lâm cùng Đường Tửu liếc nhau gật gật đầu cười nói: “Đi đi.”

Hiện tại nếu là không đi đợi lát nữa yến hội kết thúc Yêu Ám khẳng định sẽ bị những người khác dùng hết các loại lấy cớ vây quanh, Đường Lâm cơ hồ là nháy mắt liền đã hiểu ý Đường Tửu.

Đường Tửu mang theo Yêu Ám trực tiếp rời khỏi yến hội, hai người về tới viện của Đường Tửu.

Đường Tửu lôi kéo Yêu Ám vào phòng, Yêu Ám tùy tay đóng cửa lại.

Mang theo Yêu Ám ngồi ở đầu giường, Đường Tửu có chút tò mò hỏi: “Hiên Viên Tuyệt võ công thế nào?”

Nghe được Đường Tửu câu đầu tiên lời nói là nhắc tới nam nhân kia Yêu Ám có chút không vui bĩu môi, nhưng mà vẫn đúng sự thật trả lời: “Không tồi, danh hiện võ công cao nhất vô lâm quả danh bất hư truyền.”

Trong nhân loại Hiên Viên Tuyệt võ công có thể nói là cao nhất, chỉ là ở trong mắt hắn vẫn là kém xa.

Đường Tửu để sát vào Yêu Ám, mặt mày mỉm cười: “Hôm nay vất vả, khen thưởng cho chàng.”

“Cái gì, ngô…” Yêu Ám muốn hỏi khen thưởng gì, nhưng lời nói còn chưa nói xong đã bị đổ trở về.

Yêu Ám lại một lần nữa ngây dại.

Đường Tửu ôn nhu hôn môi Yêu Ám, môi hắn lạnh, nhưng thực mềm mại, hôn lên vô cùng thoải mái.

Đường Tửu nửa người trên cơ hồ dán ở trên người Yêu Ám, hai vυ" cọ xát ngực hắn, trong khoảng thời gian ngắn Yêu Ám thậm chí không biết nên phản ứng gì.

Đường Tửu nhắm mắt lại liếʍ láp cánh môi hắn, một lát sau lại dò đầu lưỡi cạy ra môi lưỡi hắn đi vào.

Yêu Ám không tự chủ được ôm chặt Đường Tửu, theo bản năng hôn trả cô.

Ngây ngô hôn lại làm Đường Tửu ngoài ý muốn hưởng thụ, theo nụ hôn này dần dần gia tăng làm hô hấp Đường Tửu cũng bị rút ra, hồi lâu sau cô sắp không thở nổi lúc đó Yêu Ám mới buông cô ra.

Đường Tửu lấy lại tinh thần liền phát hiện không biết khi nào cô đã bị Yêu Ám đè ở dưới thân, hai người một trên một dưới nằm ở trên giường thấy thế nào đều thấy phát sinh gì đó.

Yêu Ám nhìn đôi mắt đầy nước của Đường Tửu thở phì phò vùi đầu ở hõm vai cô cọ cọ nhẹ giọng nói: “Đường Đường, ta khen thưởng nayd.”

Đơn thuần như Yêu Ám, trước nay đều là đúng sự thật nói ra ý nghĩ của chính mình, không có chút nào che dấu.

Đường Tửu thưởng thức ý muốn một chút Yêu Ám, cười hỏi: “Còn muốn sao?”

“…Muốn.” Một lát sau, thanh ân Yêu Ám rầu rĩ truyền ra tới.

Vì thế Đường Tửu tiến đến bên tai Yêu Ám nhẹ giọng nói: “Loại chuyện này không thể luôn là con gái chủ động.”

Yêu Ám bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Đường Tửu, nhìn cô mỉm cười con ngươi khi tựa hồ đột nhiên đã hiểu ý Đường Tửu.

Cúi đầu nghiêm túc lại ôn nhu hôn lên môi Đường Tửu, Yêu Ám học Đường Tửu phía trước động tác thăm lưỡi đi vào dây dưa đối phương.

Nước bọt giao triền môi lưỡi quấy, Đường Tửu hưởng thụ Yêu Ám rất có tiến bộ, thân thể không tự giác cọ cọ Yêu Ám.

Yêu Ám kêu rên một tiếng, buông Đường Tửu ra đột nhiên ngồi dậy.

Đường Tửu nhìn thoáng qua Yêu Ám mặt đỏ bừng dáng vẻ khác lại, cũng ngồi dậy theo hỏi: “Làm sao vậy?”

“Không, không có việc gì, Đường Đường nàng nghỉ ngơi thật tốt, ta vừa thấy quần áo không đổi, ta đi đổi quần áo.” Yêu Ám nói xong liền đứng lên nhanh chóng rời khỏi phòng Đường Tửu, bóng dáng có chút chạy trối chết vị.

Đường Tửu nhìn Yêu Ám rời đi bật cười, Yêu Ám đơn thuần lại đáng yêu, lấy cớ đều tìm sơ hở chồng chất.

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง