Chương 23: Công lược Học trưởng 3 (3)

Công lược bổn giáo học trưởng ( 3 )

Trong chuyên ngành của Đường Tửu từ trước đến nay ít người bạn bọn họ chỉ có tới 30 người, không tính có việc cả không đi được, cuối cùng tổng cộng đi không đến hai mươi người.

Lục Khiêm dành một căn phòng lớn để bọn họ nghỉ ngơi, mặt khác ăn nhậu chơi bời đều tính ở cho anh ta, xưng được với là danh.

Mười mấy người đến đông đủ lúc sau Lục Khiêm đứng ở giữa phòng nhìn mọi người cười nói: “Hôm nay mời các bạn học tới chơi kỳ thật còn có một việc muốn nói.”

Hai người bạn của Lục Khiêm nghe vậy đều mang theo biểu tình trêu ghẹo ồn ào hai tiếng, bọn họ sớm nhất biết Lục Khiêm yêu đương, cũng biết Lục Khiêm muốn nói gì.

Lục Khiêm nhìn Trần Đinh Tuệ ôn nhu cười cười, rồi sau nói với mọi người: "Tôi có bạn gái, cũng thích rất cô ấy .”

Lời này vừa nói ra, tất cả ồn ào nổi lên bốn phía, có ít người hoặc nhiều có thể nhìn ra một chút manh mối, trong lúc nhất thời không ít người tầm mắt đều dừng ở trên người Trần Đinh Tuệ.

Gương mặt Trần Đinh Tuệ ửng đỏ, Lục Khiêm nhìn cô ta thấp giọng nói: “Sao vậy bạn gái, em không đồng ý thừa nhận quan hệ với anh sao?”

Đường Tửu cùng Tô Ẩm Tuyết ngồi ở trong một góc nhìn, Tô Ẩm Tuyết cảm khái nói: “Thật đúng là công bố tình yêu, cũng không biết nhiều nữ sinh âm thầm thương tâm.”

Tầm mắt Đường Tửu dừng ở trên người nữ sinh kia, sắc mặt nữ sinh rất kém, nhưng chung quanh người đều vội vàng hoan hô ồn ào không có người chú ý tới cô ta.

Kha Thủy, trong kịch bản là nữ phụ, gây nam nữ chủ quá không ít phiền toái.

Lục Khiêm cùng Trần Đinh Tuệ hôn môi ngọt ngào trước mặt mọi người sau đó tất cả đều chúc phúc, ồn ào kết thúc Lục Khiêm mới bảo mọi người cứ chơi, Anh ta phụ trách thanh toán

Đường Tửu kéo cánh tay Tô Ẩm Tuyết nhẹ giọng nói: “Tuyết Tuyết tớ đi ra ngoài một chút.”

Tô Ẩm Tuyết gật gật đầu, Đường Tửu liền đứng lên đi khỏi ra phòng.

Ở buồng vệ sinh đơn giản tô lại son môi, Đường Tửu liền đi ra. Lúc bước ra, trong buồng vệ sinh năm cũng có người đi ra.

Đường Tửu theo bản năng ngẩng đầu liền nhìn đến một thấy một gương mặt thanh lãnh, hơi dừng một chút, Đường Tửu nở một nụ cười với đối, rồi sau đó lướt qua anh rời đi.

Cư nhiên lại ở chỗ này gặp được mục tiêu công lược của, thật là duyên phận.

Thẩm Từ nhìn thoáng qua bóng dáng Đường Tửu, xoay người hướng đi hướng khác

“Ký chủ, cô đối với mục tiêu công lược thật lãnh đạm.” S430 đột nhiên xuất hiện.

Đường Tửu khẽ cười một tiếng, hỏi lại: “Đối một với một người xa lạ chỉ gặp qua một lần, chẳng lẽ phản ứng bình thường của ta không nên như vậy sao?”

“Nói như thế cũng đúng, nhưng hắn không phải người xa lạ nha.” S430 mang theo nghi hoặc.

“430, ngươi không hiểu tình cảm phức tạp của con người đâu.” Đường Tửu mang hơi thần bí mở miệng nói, “Rất nhiều lúc, thể hiện ra ngoài chưa chắc đã là sự thật.”

S430 khó hiểu, có chút mờ mịt không lên tiếng.

Khóe miệng Đường Tửu nhếch lên cười, vừa vặn đẩy cửa vào phòng không cùng 430 đối thoại nữa.

Ngồi về vị trí bên cạnh Tô Ẩm Tuyết sau Đường Tửu mới thuận miệng hỏi: “Tuyết Tuyết muốn đi chơi cái gì sao?”

“Này không quan trọng,” Tô Ẩm Tuyết nhìn Đường Tửu nói, “Tửu Tửu, ,cậu vừa mới đi ra ngoài gặp được chuyện gì mà vui vẻ vậy?”

“Hả?” Đường Tửu có chút mờ mịt nhìn về phía Tô Ẩm Tuyết.

“Cậu vừa mới vào cửa đã tươi cười,” Tô Ẩm Tuyết thầnmở miệng nói, “Bên kia mấy nam sinh đã ngây người 3 giây rồi.”

Đường Tửu dở khóc dở cười nhìn Tô Ẩm Tuyết: “Không đi làm phóng viên thật uổng phí nha.”

“Cho nên cậu vừa mới là gặp chuyện gì tốt sao?” Tô Ẩm Tuyết như cũ không có từ bỏ.

“Không có gì,” Đường Tửu cười nói, “Vừa lúc thấy liền cười thôi, khó có được tới chơi cậu không muốn đi chơi chút gì sao?”

Cô vừa mới tiến vào lúc này nhìn thoáng qua, Kha Thủy đã không ở phòng, nếu cô đoán không sai thì cô ta đã chuẩn bị kế hoạch đi gây phiền toán cho nam nữ chủ rồi.

“Nói thật, tớ thật không muốn chơi gì, thậm chí còn muốn đọc sách để ngày mai còn đi học.” Tô Ẩm Tuyết trả lời.

“Kia đi thôi, tớ mang cậu đến một.” Đường Tửu cười cười, kéo Tô Ẩm Tuyết đi ra ngoài

Cô không có ý quấy nhiễu nam nữ chủ, nhưng vẫn nên tới xem kịch

Kéo Tô Ẩm Tuyết đến một nơi uống cà phê, Đường Tửu cùng Tô Ẩm Tuyết một người gọi một ly cà phê ngồi xuống.

“Tửu Tửu, nơi này cà phê uống ngon sao?” Tô Ẩm Tuyết ngồi xuống sau thuận miệng hỏi.

“ n, hương vị không tồi.” Đường Tửu tùy ý trả lời, tầm mắt nhìn lướt qua bốn phía, vị trí này có chút ẩn nấp rồi không dễ nhìn thấy, vô cùng thích hợp xem kịch.

Sau đó không lâu Kha Thủy cũng lại đây tìm vị trí ngồi xuống, Lục Khiêm cùng Trần Đinh Tuệ không bao lâu cũng đi đây.

Đường Tửu rất có hứng thú xem ba người nói hai câu, theo sau là Kha Thủy bưng cà phê “Không cẩn thận” một cái lảo đảo, ly cà phê hất về phía Trần Đinh Tuệ, còn mình thì ngã trên người Lục Khiêm.

Chỉ là tất cả tâm tư của Lục Khiêm đều đặt trên người Trần Đinh Tuệ, trước tiên đi giúp cô ta lau cà phê trên người, Kha Thủy chỉ cọ tới Lục Khiêm.

Nhưng trong nháy mắt Kha Thủy liền trực tiếp vươn tay bắt được cánh tay Lục Khiêm tới ổn định chính mình, rồi sau đó liền vẻ mặt hoảng loạn cùng tự trách xin lỗi, chỉ là bắt lấy Lục Khiêm cánh tay tay lại “Quên” buông ra.

Lục Khiêm chịu đựng rút cánh tay của mình ra, không để ý tới Kha Thủy xin lỗi trực tiếp mang Trần Đinh Tuệ rời đi.

Thấy hết thảy Đường Tửu có chút kinh ngạc thu hồi tầm mắt, Kha Thủy không hổ là nữ phụ nhảy nhót đến cuối cùng a, cái kỹ thuật diễn quả không có bất cứ tật xấu gì!

Mặc cho ai xem đây đều đơn giản là ngoài ý muốn, nếu không phải là cô biết kịch bản cũng sẽ bị kỹ thuật diễn của Kha Thủy lừa gạt.

Tô Ẩm Tuyết vừa vặn đưa lưng về phía bên kia, nhìn thấy Đường Tửu nhìn chằm chằm vào bên kia cũng không khỏi tò mò quay ra xem, nhìn thấy Kha Tủy sau quay đầu thấp giọng nói: “Tửu Tửu, Kha Thủy thích Lục Khiêm cậu biết không?”

Đường Tửu thu hồi tầm mắt, gật đầu.

“Không biết cô ấy có thể chấp nhận chuyện này hay không,” Tô Ẩm Tuyết nói, “Từ trước đến nay cậu ấy đều tùy hứng, nếu là khó có thể tiếp thu còn không biết sẽ làm chuyện gì đâu.”

Đường Tửu nhìn Tô Ẩm Tuyết, nghiêm trang nói: “Tuyết Tuyết, cậu thật sự thực thích hợp đi làm phóng viên.”

Đáy mắt Tô Ẩm Tuyết mang theo ý cười trừng mắt nhìn Đường Tửu một cái: “Liền biết trêu ghẹo tớ.”

Vừa lúc uống cà phê xong, Đường Tửu nhìn Kha Thủy hình như không tính rời đi, liền chuẩn bị cùng Tô Ẩm Tuyết cùng nhau rời khỏi.

Không nghĩ tới…

“Đường Tửu.” Kha Thủy mở miệng gọi Đường Tửu lại.

Đường Tửu nhìn về phía nàng: “Hả?”

Kha Thủy đứng lên đi đến bên người cô mở miệng nói: “Đường Tửu, cậu cũng thích Lục Khiêm đi? Nhìn thấy cậu ấy cùng Trần Đinh Tuệ ở bên nhau cậu cam tâm sao?”

Đường Tửu không thể hiểu được nhìn Kha Thủy: “Cậu đang nói cái gì?”

Thấy vẻ mặt Kha Thủy hơi mờ mịt, Đường Tửu tiếp tục nói: “ Tôi không thích Lục Khiêm a, câu ta với ai ở bên nhau cùng tôi có liên quan gì?”

Nói xong lại nhìn Kha Thủy liếc mắt một cái kéo Tô Ẩm Tuyết đi khỏi.

Kha Thủy có chút khó thở trừng mắt nhìn bóng dáng Đường Tửu, lại ngồi trở lại về vị trí.

Lúc này ở góc khác đi ra một bóng người quen thuộc, nhìn thoáng qua cửa theo bản năng ở mặc niệm trong lòng hai chữ:

Đường Tửu.

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง