Chương 13: Du thuyền dâʍ ɭσạи (7)

Nhưng quả thực trò chơi này đã cho cô sinh mạng thứ hai.

Kỷ Ninh khẽ hỏi Hình Dạ: "Qua cửa trò chơi như nào?"

Hình Dạ nhận ra vẻ mặt vốn bối rối của Kỷ Ninh đã trở nên bình tĩnh hơn rất nhiều, anh ta hơi kinh ngạc, sau đó nghiêm túc nói với cô: "Sống sót, chờ khi qua được thế giới này thì cô sẽ biết."

Cái chết của người quen, vận mệnh mờ mịt khiến Kỷ Ninh nhận thức sâu sắc đây không chỉ là một trò chơi đơn giản.

Cũng giống như lời Hình Dạ nói, sống sót trước đã, chỉ có sống sót mới gặp được nhiều kỳ ngộ hơn.

Kỷ Ninh hạ quyết tâm, cúi người xuống trước một bên cằm Hình Dạ, sau đó cầm tay anh ta đặt lên ngực cô.

Hình Dạ biết cô đã nghĩ thấu, đang sắm vai nhân vật của mình.

Vai của anh ta là "Khách làng chơi con nhà giàu", muốn không OOC thì chỉ cần hưởng thụ cô gái trước mặt là được.

Trên dòng bình luận trực tiếp:

"Số 6 không quá ngu xuẩn, thích ứng khá nhanh đó."

"Trò này khó nhất chính là người mới rồi, bởi vì hoàn toàn chẳng biết gì cả, cho nên trong mắt chúng ta rất nhiều người mới đều cực kỳ ngu ngốc!"

"Sắp tới phân đoạn làʍ t̠ìиɦ căng thẳng và kí©h thí©ɧ rồi, các vị còn có tâm tư tán dóc nhiều thế ư?"

"Đoạn diễn phấn khích đến rồi, oa ha ha."

Trên ghế sô pha của du thuyền, Hình Dạ vẫn ngồi ngay ngắn.

Kỷ Ninh ngồi lệch một bên đùi anh ta, đôi chân mảnh khảnh bắt chéo, che giấu sự hoảng loạn bối rối của cô.

Kỷ Ninh chỉ từng làm hai lần với bạn trai tình đầu.

Lần đầu tiên còn chưa coi là hoàn toàn thành công.

Lúc ấy cả hai đều căng thẳng, chẳng biết cách làm, nên không để lại cho Kỷ Ninh ấn tượng sâu sắc gì.

Cũng đồng thời khiến cô nghĩ chuyện thân mật giữa nam nữ chẳng có gì đặc biệt.

Mãi đến lúc này Kỷ Ninh mới biết là cô hiểu nhầm.

Bàn tay của Hình Dạ chỉ xoa bầu ngực cô cách một lớp áo tắm có đệm lót mà đã khiến toàn thân Kỷ Ninh mềm nhũn, hô hấp rối loạn.

Anh có vóc dáng cao lớn, bàn tay to, mười ngón tay thon dài với các khớp xương rõ ràng, lúc xoa ngực không quá mạnh, nhưng lại có lực vừa đủ khiến Kỷ Ninh thoải mái muốn chết.

Ngón tay cái của Hình Dạ còn tìm được đầu nhũ của Kỷ Ninh, xoa nhẹ hai vòng, khiến Kỷ Ninh không kìm được khẽ rên một tiếng, cũng ngừng động tác hôn cổ Hình Dạ lại.

Hơi thở của cô phả lên cổ anh, khiến Hình Dạ cảm giác có chút ngứa ngứa, bèn đưa một tay khác ra nắm lấy cằm kéo Kỷ Ninh tới, sau đó ôm lấy gáy cô, dán lên đôi môi đỏ mọng của cô.

Bị Hình Dạ ngậm môi rồi liếʍ mυ"ŧ, đầu Kỷ Ninh ong ong, cảm giác hôn nhau trước đây đúng là vô ích.

Miệng anh có vị bạc hà ngọt ngào nhàn nhạt, đôi môi vừa lạnh vừa mềm mềm, hôn đến lúc động tình, tiếng dính nhớp nho nhỏ khiến Kỷ Ninh không khỏi thở dốc.

Lúc này môi cô vô thức tách ra, Hình Dạ tìm đúng khoảng trống, đầu lưỡi mềm mại linh hoạt thăm dò vào trong, quấn lấy đầu lưỡi đinh hương của Kỷ Ninh dây dưa với anh, lại còn chuyên tìm vị trí nhạy cảm trong khoang miệng cô để liếʍ mυ"ŧ.