Chương 1: Thời hoàng kim của Lạc Thiên Hoàn

Lý Thấm biết rất rõ bố anh là một ông chủ lớn. Bản thân anh còn rất đẹp trai và thông minh, thế nên anh ấy rất được con gái mến mộ.

Thật ra mà nói, Thiên Hoàn cũng biết những lời đồn của mọi người về mình, anh không kể cả có chút thắc mắc nào với những lời nhận xét đó. Nhưng trong ngần ấy năm anh chưa từng nếm trải cảm giác chiến thắng trong những trận đấu đơn với cô gái này. Và bây giờ... thời khắc đó cũng đến.

Tại một sân thượng của trường Đại học, ánh nắng chang hoà của buổi sớm mai rất biết phối hợp với cơn gió nhè nhè của nơi cao , một chút âm thanh từ lũ chim trên hàng cây cổ thụ dưới sân trường. Tại lang can sân thượng một cặp đôi đang đứng nhìn khung cảnh nhộn nhịp của các sinh viên phía cổng, tuy nhiên tâm tư họ không đặt vào cảnh vật, thỉnh thoảng chàng trai khẽ đưa mặt mình cô bạn cạnh mình rồi lại nhanh chóng chuyển tầm mắt với khuôn mặt đỏ ửng khi vô tình ánh mắt cô ấy cũng nhìn anh. Cuối cùng, để phá vỡ sự yên tĩnh kì lạ này, cô gái nhẹ nói: " Hoàn Hoàn, cậu gọi mình đến đây có việc gì? Mình vẫn còn muốn xem thêm bài báo cáo của lớp Quan hệ xã hội"

Yên tĩnh trong giây lát, nhường như để lấy chút thời gian để đưa ra một quyết định quan trọng.

" Lý Thấm, cùng mình chơi một trò chơi nhé và lần này mình sẽ không thua cậu đâu"

Anh đưa mắt nhìn cô với khuôn mặt tư tin cùng nụ cười nửa mép quen thuộc. Nắng vàng và gió nhẹ làm anh càng toả ra sức hút khiến ai cũng muốn chiều theo mọi nguyện vọng của anh, ngay cả cô.

----Mười năm trước-----

" Chào buổi sáng, Lạc Thiên Hoàn"

Không khí nhộn nhịp tại hành lang trường tiểu học, các cô cậu học sinh mặt mài rạng rỡ đang vui vẻ chào buổi sáng với cậu nhóc 7 tuổi Lạc Thiên Hoàn. Mái tóc có mái không che mắt rất vừa vặn, câu mặt áo thun sọc ngang xanh dương trắng bên trong phối với áo sơ mi trắng tay lửng bên ngoài, quần short đen và balo nhỏ rất thời trang và đáng yêu.

Mọi câu trai và cô bé tại đây đều bị cậu thu hút, muốn thân thiết với cậu.

" Tụi tới có một trận bóng đá với đội Tiểu Hắc và đám bạn cậu ta từ bên lớp một sau giờ học đấy. Cậu sẽ đến chứ?"

Các cu cậu xung quanh phụ hoạ: " Chúng ta sẽ cầm chắc chiến thắng nếu cậu tham gia"

" Ỡm - đi với tụi tới đi"

Thiên Hoàn tuy còn nhỏ nhưng cậu biết rõ sự ưu tú của bản thân, câu nhếch mép vừa đi vào lớp học vừa nói rất thiếu đòn: "Xin lỗi nhé, tớ học thêm hôm nay rồi."

"À Mà các cậu cũng nên dành thời gian cho việc học đi"

Để các cậu bạn tội nghiệp phía sau ngơ ngác nhìn nhau.

Lạc Thiên Hoàn vừa kéo ghế rồi vào bàn thì hai cô bé một thắt tóc hai bên, một tóc ngắn ngang vai chạy đến chào cậu, miệng không ngừng nói.

" Thiên Hoàn, chào cậu, tớ vừa thấy bố cậu trên TV hôm qua."

" Đúng rồi, tớ cũng vậy. Ông ấy được mệnh danh là ông hoàng khách sạn đấy. Thật tuyệt với, ước gì tớ cũng được nghỉ ở một khách sạn đẹp như vậy!"

Thiên hoàn cũng quá quen với việc này, cậu cũng nhiệt tình đáp lại người hâm mộ.

" Đó là quảng bá cho một khách sạn mới mở ở Singapore"

" Wow, Singapore sao?" hai cô bé trầm trồ.

Đúng lúc đó, may thay cô giáo đã cắt ngang sự chích choè về đồ giàu có của Thiên Hoàn và sự ngưỡng mộ có phần ồn ào từ các bé gái.

"Cả lớp, về chỗ ngồi nào"

" Bây giờ cô sẽ trả lại bài kiểm tra cho các em. Các em lên đây nhận bài khi cô gọi tên"

Cô giáo đọc tên từng bạn và những lời khuyên nếu cần

" Chu Hạo cần cố gắng hơn nữa"

Cậu béo Chu Hạo thở dài: "60 điểm thôi sao?"

"Lạc Thiên Hoàn, của em đây , 100 điểm, rất tốt"

Thiên Hoàn quay về chỗ ngồi với sự ngạo nghễ và mưa lời khen từ bạn cũng lớp, cậu là người duy nhất được điểm tối đa. Đáp lại cậu bạn kế bên, cậu đáp: " Dĩ nhiên, cậu nghĩ tớ là ai chứ?"

Lạc Thiên Hoàn: "Bây giờ nghĩ lại, tiểu học đúng là thời hoàng kim của tôi. Tôi lúc nào cũng đứng đầu lớp, và quán quân trong các kì thi đấu thể thao. Chưa kể đến rất nhiều lần được những người chiêu mộ tài năng mời"

[ -Có muốn thành ngôi sao không, cool boy?

- Tôi không có ý định bán mình với cái giá rẻ tiền đâu.]

" Tôi chỉ thích làm một vị vua trong thể giới của tôi thôi. Vậy mà, cô ta xuất hiện ..."

Một cô bé có mái tóc đen óng thắt bím hai bên, kế bên là lời của cô giáo trên bục.

" Đây là học sinh mới chuyển đến, các em hãy chào bạn mới nào!"

Thời khắc đó , Lạc Thiên Hoàn không biết rằng thời hoàng kim của cậu đã hết.