Chương 27: Cấp B 2

Hai nhiệm vụ phụ của cô là nấu ăn và may quần áo, trong đó cột nhiệm vụ nấu ăn hiển thị đang tiến hành, nhưng phía sau xuất hiện hai chữ là cấp B, cũng chính là nói, cô đã bước vào giai đoạn khảo sát đánh giá cấp B rồi.

Và bên trong cột điểm kỹ năng cũng có sự thay đổi.

Mặc: 0, Ăn (cấp B), Ở: 0, Đi lại: 0.

Điểm kỹ năng nấu nướng bởi vì lý do nâng cấp nên xóa về 0 rồi. Đồng thời Tô Thanh Hòa cảm giác được rất rõ, sau khi tài nghệ nấu nướng của mình nâng cấp thì kỹ năng vẫn còn tồn tại, cô cũng có thể nấu một bữa cơm thuần thục.

Cho nên sau khi nâng cấp, số liệu quy về 0 là bình thường.

Sau khi nhìn xong những thứ này, cô đi xem phần thưởng trong không gian chứa đồ của mình.

Vừa mới mở ra, Tô Thanh Hòa đã nhìn thấy hình ảnh của một cái chảo sắt lớn, hệ thống còn hiện ra giới thiệu: “Chảo sắt lớn inox chống dính. Thân là quân tẩu có thành tựu trong kỹ năng nấu nướng, sao có thể thiếu một cái chảo sắt được chứ? Hy vọng ký chủ có thể tận tình sử dụng, dùng chảo sắt nấu ra những món ăn tràn đầy tình yêu.”

Nhìn thấy là cái chảo sắt, trong lòng Tô Thanh Hòa vẫn có chút mất mát, cô còn tưởng là phần thưởng sau khi nâng cấp sẽ toàn là vật phẩm thần kì gì đó, không ngờ lại là một cái chảo sắt lớn… dường như cũng không có gì.

Được thôi, chảo sắt thì chảo sắt vậy. Tô Thanh Hòa cảm thấy trái tim thủy tinh của mình đang củng cố trở lại, cô nói: “Đây là sản phẩm của Tinh Tế các người sao, có sức mạnh thần kì gì không? Có khi nào nấu nước sôi cũng có thể nấu ra mùi vị của sơn hào hải vị không?”

“Ký chủ hãy chú ý, giai đoạn cấp đầu, sản phẩm mà ký chủ đạt được là sản phẩm của thời đại này. Nếu như ký chủ muốn nhận được sản phẩm cao cấp hơn thì ký chủ hãy tiếp tục cố gắng hoàn thành nhiệm vụ.”

Sản phẩm cao cấp khác? Trong lòng Tô Thanh Hòa bèn sốt ruột: “Vẫn còn thứ gì thế?”

“Ký chủ hãy tiếp tục cố gắng, sau khi hoàn thành nhiệm vụ cấp B thì sẽ nhận được phần thưởng của sản phẩm cao cấp hơn. Hệ thống nhắc nhở, khảo sát đánh giá cấp B có tiêu chuẩn như sau, thân là người có kỹ năng nấu nướng cấp B, sao có thể không biết nấu món ăn nổi tiếng chứ? Ký chủ hãy học cách nấu mười món ăn nổi tiếng, hệ thống tiến hành đánh giá, mỗi một món đạt tiêu chuẩn thì ký chủ sẽ nhận được một điểm kỹ năng. Sau khi đạt được mười điểm kỹ năng nhiệm vụ thì cấp bậc tài nghệ nấu nướng của ký chủ sẽ tự động nâng cấp. Ký chủ sẽ nhận được phần thưởng của nhiệm vụ.”



Tô Thanh Hòa cảm thấy thất vọng: “Tôi đi đâu học mười món ăn nổi tiếng đây, niên đại này như thế nào thì mi cũng biết rồi đó.” Người đầu bếp lớn nhất bây giờ, đoán chừng chính là đầu bếp trong căn tin của chính phủ, cũng chính là nấu cơm tập thể, còn nói món ăn nổi tiếng gì chứ, cơm còn chẳng đủ no, còn ăn món nổi tiếng cái gì?

“Xin ký chủ yên tâm, hệ thống sẽ cung cấp sách dạy nấu ăn. Ký chủ hãy đến không gian chứa đồ tra xem.”

“…” Tô Thanh Hòa lập tức đi đến không gian chứa đồ, quả nhiên là có một cuốn sách dạy nấu ăn, bên trong không chỉ có mười món ăn nổi tiếng, mà quả thực là tất cả các món ăn nổi tiếng khắp Trung Quốc đều có, cách làm được ghi rất chi tiết, chỉ cần luyện tập vài lần thì sẽ không còn vấn đề gì nữa. Thế nhưng có một điểm rất quan trọng: “Nguyên liệu ở đâu?”

“Ký chủ hãy chú ý, có hai cách để nhận được nguyên liệu: Một, ký chủ có thể tự đi chợ để mua. Hai, thông qua nhiệm vụ nấu ăn, nhận được từ trong hệ thống.”

Ừm, có lựa chọn, cái này cũng không có gì. Vấn đề là trong thời đại này thì không còn lựa chọn rồi. Cô ngoài việc nấu ăn để nhận được nguyên liệu thì còn có thể đi đâu tìm những thứ này chứ?!

Tô Thanh Hòa âm thầm đóng hệ thống lại, hệ thống lại muốn cô đi nấu ăn nữa, còn lâu cô mới bị lừa đấy. Dù sao bây giờ cũng vừa mới lấy đồ ra rồi, cô phải nghỉ ngơi hai ngày.

Tô Thanh Hòa vừa mới mở mắt ra thì nghe thấy tiếng gõ cửa của Cao Tú Lan: “Thanh Miêu Nhi, con ngủ chưa, ăn cơm thôi.”

Cô vội vàng dậy mở cửa, nhìn cái bát Cao Tú Lan bưng trong tay toàn là bánh canh với thịt sợi.

Phía sau Cao Tú Lan là mấy đứa nhỏ đang giương mắt nhìn họ. Cao Tú Lan quay đầu lại nhìn một cái, mấy đứa nhỏ lập tức chạy mất.

Bà ấy quay đầu lại, nhìn Tô Thanh Hòa với vẻ mặt ôn hòa: “Mau vào trong phòng ăn. Lâu rồi con chưa được ăn bánh canh nhỉ. Là bột mì lần trước đấy. Con nếm thử đi.”

Tô Thanh Hòa đón lấy bát đũa rồi quay người đi vào phòng, Cao Tú Lan cũng đi theo sau vào trong phòng.