Chương 493: Noãn noãn bị bắt

Chương 493: Noãn Noãn bị bắt

Làm ông ta tới tiếp thu lửa giận của Queen. Như vậy, tiền cũng đã trở lại, kẻ thù cũng diệt trừ.

"Vậy khi nào em gái tôi phát tiết xong, trong lòng vui vẻ, khi đó tôi sẽ chuyển tiền cho ông."

Đằng Nguyên phun máu: "Phoenix, lời này của cậu quá không phụ trách đi? Nếu cô ấy không phát tiết xong thì sao?"

"Vậy ông liền nghĩ cách tiếp tục cho cô ấy phát tiết."

"Cậu.."

"So với việc sơn khẩu tổ bị hoàn toàn tiêu diệt, ông cảm thấy ông còn có lựa chọn?"

Đằng Nguyên: "..."

"Được rồi, cùng lắm thì đến lúc đó chuyển cho ông thêm 100 trăm triệu Mỹ kim."

Vừa nghe là 100 trăm triệu Mỹ kim, Đằng Nguyên lập tức đáp ứng rồi.

* * *

Sau khi Chung Noãn Noãn tắt điện thoại lại nhìn TV một lúc, cơm hộp Xích Dương đặt cho cô liền đến.

Mở túi ra, nhìn bên trong có bốn món ăn mặn, hai thức ăn chay, một cái bạch quả hầm canh gà, còn có một bát cơm lớn, Chung Noãn Noãn: "..."

Cho nên cô ở trong lòng anh Xích Dương đã hoàn toàn biến thành một con heo sao?

Này hoàn toàn là đặt theo lượng cơm ăn của hai người! Trong lòng Chung Noãn Noãn buồn rầu mà chửi thầm.

Nhưng kỳ thật cô không biết, Xích Dương hoàn toàn là đặt theo lượng cơm ăn của bốn người. Rốt cuộc cô vợ nhỏ nhà anh quá có thể ăn.

Chung Noãn Noãn tuy rằng buồn rầu, nhưng mà đối mặt bữa tối tình yêu anh Xích Dương chuyên môn đặt cho cô, cô vẫn là xuất phát từ góc độ không cần lãng phí, ăn sạch sẽ đồ ăn cùng cơm, ngay cả canh đều uống hết.

Sờ sờ cái bụng nhỏ phồng lên của chính mình, Chung Noãn Noãn quyết định nghỉ ngơi một chút đi ra ngoài chạy bộ.

Mẹ nó!

Về sau cô phải đề ý kiến với anh Xích Dương, không thể lại đặt theo lượng cơm của hai người cho cô, sẽ béo!

Sau khi nghỉ ngơi nửa giờ, Chung Noãn Noãn thay đổi một bộ quần áo liền đi ra ngoài.

Dương Nghị đang nghiêm túc viết kiểm điểm, viết đến thanh âm và tình cảm phong phú, ở Chung Noãn Noãn ra cửa thật lâu mới phản ứng lại đây.

Tao!

Tất cả suy nghĩ đều suy nghĩ chuyện ngày hôm qua bị cứu, đã quên bản chức công tác của anh là bảo hộ tiểu thư Noãn Noãn.

Nghĩ đến đây, Dương Nghị cầm di động lên, nhanh chóng ra cửa.

Chung Noãn Noãn mới ra cửa liền cảm giác được cô bị người theo dõi.

Vì đối phương có thể dễ xuống tay, cô chuyên môn chạy hướng địa phương ít người.

Lúc Dương Nghị ra cửa, vừa lúc nhìn đến Chung Noãn Noãn vòng cái cong, chạy đến bên trong hẻm nhỏ.

Khẽ cau mày, lập tức theo sau.

Không chạy vài bước, liền phát hiện một chiếc Minibus lấy tốc độ vô cùng mau quẹo vào ngõ nhỏ kia.

Đôi mắt Dương Nghị trừng lớn.

Mẹ nó!

Không thể nào!

Chờ anh lấy tốc độ trăm mét lao tới chạy đến nơi quẹo vào, vừa lúc nhìn đến cảnh Chung Noãn Noãn bị nhét vào Minibus.

Dương Nghị nhanh chóng ghi nhớ biển số xe của Minibus, hack vào mạng lưới giao thông tra xét, vậy mà là một chiếc xe bị mạo danh.

Vì thế anh chỉ có thể lập tức hack camera của phụ cận ngõ nhỏ.

Bởi vì từ lúc bắt đầu liền biết Minibus là chạy hướng nơi nào, cho nên tuy rằng phí công phu một phen, nhưng vẫn là làm anh tìm được tung tích của Minibus kia.

Dương Nghị nhanh chóng ngăn lại một chiếc taxi, móc ra điện thoại gọi cho Xích Dương.

Nhưng mà di động của Xích Dương đang trong trạng thái tắt máy, mà đồng hồ bọn họ chuyên môn dùng để liên hệ lại bị Rắn Độc cầm đi.

Dương Nghị không có biện pháp, chỉ có thể chính mình qua đi trước.

Kinh nghiệm ngày hôm qua nói cho anh, không thể xem thường kẻ thù, không thể rút dây động rừng lung tung.

Hiện tại anh đã truy tung tới chiếc Minibus kia, tiểu thư Noãn Noãn liền sẽ không có việc gì.

Cho nên anh không thể theo thân cận quá khiến cho hoài nghi, chờ tới nơi nhìn xem là tình huống như thế nào lại nói. Đến lúc đó cho dù anh một người không có biện pháp cứu người, cũng không liên hệ được cho lão đại, ít nhất anh có thể liên hệ cảnh sát.

Dương Nghị phân tích tình huống một chút, trong lòng cũng yên ổn xuống dưới.