Chương 496: Người không bằng chó

Chương 496: Người không bằng chó

Lúc này, mấy người đi dắt tàng ngao ở mặt sau cũng ra tới. Nhìn thấy thi thể đầy đất, dọa choáng váng, ngay cả dây thừng cầm trong tay cũng không biết bị thả rơi khi nào.

Trong cổ họng tàng ngao phát ra một thanh âm gầm nhẹ phẫn nộ, một bộ dáng phải phác Chung Noãn Noãn lại đây.

Chung Noãn Noãn gϊếŧ người, nhưng mà không gϊếŧ chó.

Rốt cuộc những người này chẳng những muốn luân cô, còn muốn gϊếŧ cô. Nhưng chó lại là vô tội. Hơn nữa cô thích động vật.

Mắt thấy tàng ngao đã gầm rú phác hướng cô, trong nháy mắt này, sát khí của Chung Noãn Noãn toàn bộ mở ra, mắt thấy tàng ngao đã muốn bổ nhào vào trước mặt cô, đột nhiên "Phụt" một tiếng, móng chân vẽ ra một dấu vết thật dài trên mặt đất xi măng, toàn bộ thân thể dừng lại ở nơi cách Chung Noãn Noãn không đến 1 mét.

Mắt tàng ngao lộ ra hoảng sợ mà nhìn đôi mắt Chung Noãn Noãn, động vật, đối kẻ thù mạnh mẽ đều có một loại giác quan thứ sáu sinh ra đã có sẵn.

Tuy rằng thân hình Chung Noãn Noãn còn không cường tráng bằng một nửa những người mà bình thường chúng nó đối mặt, nhưng mà trên người cô lại tản ra sự sợ hãi làm chúng nó khó có thể chịu đựng.

Tàng ngao bị dọa đến, tiếng gầm nhẹ mạnh mẽ phát ra từ trong cổ họng biến thành thanh âm rầm rì như là bị ức hϊếp.

Có một con tàng ngao thậm chí bị khí thế phát ra trong nháy mắt này làm cho sợ tới mức kéo ngâm nướ© ŧıểυ.

Sau đó hai con tàng ngao vô cùng ăn ý, sau khi đi tiểu xong xoay người kẹp chặt cái đuôi liền chạy.

Chung Noãn Noãn nhìn về phía Lôi Bằng, bộ dáng nữ học sinh vô cùng đơn thuần mới vừa rồi bị một mạt thành thục quyến rũ hoàn toàn thay thế được, cô hơi hơi mỉm cười, dung mạo vô cùng có lực công kích phối hợp khí chất âm lệ như la sát, làm Lôi Bằng sợ tới mức không nhịn được kinh hô ra tiếng, ngay cả đau đều quên lại bò về phía sau hai bước, thẳng đến không sức lực hư thoát trên mặt đất.

"Lời nói đổi chung cư gì đó, đều là lừa các người. Lừa các người, các người cũng tin, thật khờ."

Lôi Bằng: "..."

Những người còn lại của bang Thanh Long: "..."

Giờ phút này, trong lòng bọn họ đều có một loại cảm giác, đó chính là --

Thấy được yêu quái phiên bản hiện thực.

"Cái này của anh là phát sóng trực tiếp?" Chung Noãn Noãn nhìn thoáng qua camera hỏi Lôi Bằng.

Lôi Bằng đã bị dọa nướ© ŧıểυ, báo thù gì đó, gϊếŧ người giúp Âu Minh Tịch gì đó, anh đều đã quên tới trên chín tầng mây. Tước thằng em của anh cũng không sao, hiện tại anh chỉ muốn rời đi.

Lôi Bằng nhanh chóng lắc đầu: "Không.. Không.. Không phải! Chỉ là quay video, mà.. Lại còn chưa bắt đầu quay."

Chung Noãn Noãn gật đầu: "Không phải là tốt rồi."

Cô cũng cảm thấy không phải phát sóng trực tiếp. Nếu không cô còn phải gϊếŧ người diệt khẩu đối với người nhìn video. Miễn cho bị anh Xích Dương phát hiện.

Mọi người còn tưởng rằng cứ như vậy là xong, cho rằng nữ ma đầu này sẽ bởi vì bọn họ chưa quay liền buông tha bọn họ.

Ai ngờ, đây mới là tín hiệu bắt đầu tàn sát.

Dám đến gϊếŧ cô! Còn ý đồ luân cô! Còn phải dùng chó! Quan trọng là thảm như vậy, bọn họ còn muốn quay video!

Quả thực chính là một đám cặn bã chết không đáng tiếc!

Thời gian chỉ bằng hai cái hô hấp, trừ bỏ Lôi Bằng, mười mấy người còn lại cũng đã bị giải quyết toàn bộ. Một cái người sống đều không giữ lại.

Lôi Bằng chỉ cảm thấy một bóng dáng lung lay vài cái ở trước mặt anh, sau đó cấp dưới của anh cũng đã toàn bộ chết sạch.

Mẹ nó..

Anh đây là trêu chọc một quái vật như thế nào?

Giờ phút này, Lôi Bằng thật là vô cùng hối hận khi nhận nhiệm vụ này của Âu Minh Tịch.

Anh biết, tính mạng của anh cũng đến cùng.

Khi Chung Noãn Noãn giải quyết xong một chúng cấp dưới của anh, ngay khi xoay người lại, Lôi Bằng thét to: "Không phải tôi! Không phải tôi! Không liên quan đến tôi! Chúng tôi chỉ là bắt người tiền tài thay người tiêu tai!"