Rèm châu nhẹ nhàng vén lên, mùi hương mạn đà trắng tràn ngập… Tiếng bước chân càng ngày càng gần. Trái tim Minh Nhược đập càng lúc càng nhanh. Mùi hoa mạn đà càng ngày càng đậm… Ngón tay thon dài đẹp …
Rèm châu nhẹ nhàng vén lên, mùi hương mạn đà trắng tràn ngập…
Tiếng bước chân càng ngày càng gần.
Trái tim Minh Nhược đập càng lúc càng nhanh.
Mùi hoa mạn đà càng ngày càng đậm…
Ngón tay thon dài đẹp mắt nhẹ nhàng nhấc vạt áo mỏng manh, lần lượt đem từng thứ cởi bỏ, áo gấm tinh xảo, áo tơ mềm trong suốt,...
Đầu ngón tay không dừng lại phút giây nào
Hai lớp áo khoác, hai lớp áo mỏng,...
Giờ phút này, trên người nàng đã chỉ còn lại duy nhất chiếc yếm đỏ thẫm che lấy thân thể yêu kiều.
Minh Nhược mãnh liệt lắc đầu, bàn tay nhỏ bé vung loạn khắp nơi, muốn chạy trốn.
“Không cần!"
Ngón tay thon dài si mê vuốt ve cánh môi non mềm của nàng, chậm rãi ghé sát vào miệng nhỏ, thấp thoáng đầu lưỡi hồng non mịn.
Ngón tay ở trong miệng nàng quấy đảo một hồi mới cúi đầu hôn xuống.
Đầu lưỡi ấm áp giống như con rắn trơn trượt tham lam tiến của khoang miệng của nàng, không ngừng cuốn lấy lưỡi nhỏ của đối phương mà đùa nghịch
Hắn cuốn lấy đầu lưỡi non mịn của Minh Nhược, môi nhỏ quấn quýt triền miên.
Tu Ly Đế nhẹ giọng mà thở dốc, khuôn mặt tuấn mỹ tuyệt thế tràn đầy ham muốn chiếm hữu.
“Ngươi muốn Đoan Mộc Vân tới cứu ngươi? Hắn không cứu được ngươi, trên đời này ai cũng không thể nào cứu được!”
….Sẽ không có người tới cứu nàng, vĩnh viễn.
-----
* Nam nữ 9 là nguỵ cha con nhé
*Đừng để văn án đánh lừa mn ơi, truyện khúc sau ngọt sâu răng nhé, truyện thịt thà có nội dung nhen*
*Mình sẽ cố gắng đăng 2-3 chương 1 ngày, độc giả nào yêu thích bộ truyện tâm huyết của mình thì có thể bình luận/đề cử/donate để mình có động lực hoàn thành sớm hơn nhé*
*Cảm ơn vì đã theo dõi bộ truyện của mình*
hay quá ạ!! Hóng hóng