Chương 1

Nhân vật chính của chúng ta là một nam sinh tên Hàn Thiên năm nay 21 tuổi, là một người đen đủi có một số phận thiếu may mắn. Từ nhỏ là cô nhi cho đến lớn lên đều không có một người bạn. Họ cho rằng nếu cứ chơi với hắn sẽ bị sự đen đủi cửa hắn đeo bám, điều đó làm hắn cứ lủi thủi một mình trong 21 năm nay. Hiện tại hắn đang đứng trên một đỉnh núi cao nhìn trời nhìn đất mà ngẫm lại số phận của mình. " Bao nhiêu năm nay mình đã làm những gì mà thượng đế lại ruồng bỏ mình như thế " và rồi hắn khóc. Hắn khóc cho số phận của mình, hắn khóc cho sự tuyệt tình của con người. Hắn nghĩ: " Làm người mà chịu đựng những khổ cực này thì ta thà làm ma có lẽ sẽ tốt hơn". Sao đó hắn nhắm mắt lại không chút do dự nhảy xuống.

Tại một không gian hỗn loạn, nơi thông đạo của những linh hồn. Hàn Thiên trong trạng thái linh hồn không có thực thể đang phiêu lãng trong thông đạo luân hồi. Thông đạo dẫn hắn theo một lối đi riêng tách biệt với những linh hồn khác. Đột nhiên trong thông đạo xuất hiện vết nứt đang từ từ nới rộng ra, từ vết nứt phát ra một lực hút mãnh liệt hút linh hồn của Hàn Thiên vào. Tại một vùng không gian khác, có một người đàn ông đang ngồi trên chiếc ngai vàng từ từ mở mắt ra, ánh mắt ra vẻ ngưng trọng. Hư ảnh của người đàn ông biến mất lập tức xuất hiện bên cạnh vết nứt không gian. Hắn đưa tay ra trước lỗ hổng, có một ánh sáng nhè nhẹ tụ lại trong lòng bàn tay. Lỗ hổng dần khép lại, trong tay hắn xuất hiện một linh hồn, là Hàn Thiên. Trên linh hồn Hàn Thiên có thể thấy rõ từng đường văn màu tím kì dị, người đàn ông nhìn hắn mà thở dài. "Độc tố không gian đã ngấm vào linh hồn có lẽ thiếu niên này không thể nào luân hồi nữa rồi". Người đàn ông nhìn hắn, dùng thần thức xem thử kí ức của hắn". Nói thầm:" Thật tội nghiệp, haizzz... Thôi cứ coi là để bù đắp cho hắn vậy". Sau đó người đàn ông dùng năng lực đặc thù của mình tạo ra một cơ thể mới cho hắn cho hắn sống lại một lần nữa ở một thế giới khác.