Chương 1: Phòng của tôi bị ai hủy đi?

Dưới bầu trời đen của ngân hà, một yến tiệc xa hoa vừa mới bắt đầu, đĩa nhạc sang trọng mà cổ điển đang phát những bản nhạc đã biến mất, âm sắc tuyệt đẹp che lấp góc phòng u ám, một âm thanh đột ngột vang lên.

"Tướng quân............... tướng quân?"

Mọi người xung quanh không ngừng gọi, người thanh niên từ từ mở mắt, ánh mắt cậu có màu đồng tử tuyệt đẹp rất đặc biệt, lãnh đạm và mơ hồ như sương mù, ánh sáng từ đó xuyên qua, phảng phất như có màu vàng của lưu sa chảy trong đó, cậu khẽ chớp mắt, nhìn mọi thứ xung quanh, có chút sững sờ.

Nếu như không phải trời sinh một khuôn mặt than, Cố Hoàn bây giờ tuyệt đối không chỉ chớp mắt bình tĩnh như vậy.

Dù sao một giây trước cậu còn đang ở thế giới pháp thuật, bởi vì không đủ thực lực chống lại sinh vật ma pháp, nên chết thảm dưới răng của ma thú, máu và cát sỏi phủ kín toàn bộ viền mắt, một giây sau liền xuất hiện ở đây........... yến tiệc xa hoa lộng lẫy?

Ngẩng đầu nhìn lên, chiếc đèn chùm với nhiều màu sắc khác nhau treo lơ lửng trong không khí hết lớp này đến lớp khác, màu vàng của ánh sáng xuyên qua trong đó, tỏa sáng rực rỡ, phía trên đèn là một một vũ trụ được chiếu ba chiều, và bầu trời đầy sao vô tận dường như nằm trong tầm tay.

Nhưng hiển nhiên ở đây không phải thế giới Tây Ảo, cũng không phải thế kỷ 21........ lông mày thanh tú không tự chủ được khẽ nhăn lại.

Lẽ nào sau khi xuyên đến thế giới Tây Ảo cậu lại tiếp tục xuyên lần nữa?

Không đợi Cố Hoàn làm rõ tình huống, người vừa gọi cậu tỉnh lại lần nữa thật cẩn thận mở miệng, lúc này cậu đã tỉnh rồi, giọng nói so với trước đó còn ngọt hơn.

"Thượng tướng đại nhân? Tôi không làm phiền đến ngài chứ?"

Trước mặt là một thanh niên xinh đẹp, đang cầm ly rượu vang nhìn mình bằng ánh mắt ngây thơ, mang theo sự sùng bái, Cố Hoàn trong lòng nghi ngờ.

Thượng tướng đại nhân? Gọi ai?

Đang lúc Cố Hoàn cảm thấy nghi hoặc, vô số mảnh vụn ký ức ùa vào trong đầu cậu, cậu dùng hết khí lực toàn thân mới miễn cưỡng tiếp nhận lượng thông tin khổng lồ này, duy trì vẻ mặt bình thường nhưng mày hơi nhăn lại.

Cậu thật sự lại xuyên không rồi.

Nguyên chủ của thân thể này là quân đoàn trưởng trẻ tuổi nhất của Đế quốc từ trước đến nay, thiên phú xuất chúng, tuấn tú, được vạn người mến mộ, nguyên chủ vừa mang theo quân đoàn đánh dẹp hải tặc tinh tế, từ đó thăng chắc làm thượng tướng. Đây là bữa tiệc khánh công tổ chức cho cậu, ở đây đều là đồng nghiệp và cấp dưới của cậu trong quân đội.Theo lý thuyết, từ một người sắp chết xuyên thành thiên chi kiêu tử nằm mơ cũng đều cười tỉnh lại, nhưng bản thân Cố Hoàn lại cười không nổi.

Tất cả là vì cậu có một trí nhớ tốt sau khi học phép thuật, đến nỗi cậu thậm chí còn nhớ rõ nhân vật phản diện pháo hôi tìm cái chết trong tiểu thuyết mà cậu đã đọc ở kiếp trước.

Những việc trải qua nửa cuộc đời trước của vị tướng quân này giống nhân vật phản diện pháo hôi y đúc.

Ngón tay sạch sẽ trắng bệch đè trên trán, Cố Hoàn cẩn thận kiểm tra trí nhớ, cậu chắc chắn rằng mình chưa từng nhớ nhầm.

Trong tiểu thuyết, vị thượng tướng này ngoài mặt là bạn tốt của thái tử đế quốc, nhưng thực tế hắn vẫn luôn làm việc cho người chú muốn lật đổ thái tử chiếm đoạt ngai vàng. Vị hoàng thúc kia giống như người chú trong các truyện tiểu thuyết, luôn có tham vọng và âm mưu đoạt ngôi, coi thái tử như cái gai trong mắt, nguyên chủ đã thay hắn làm không ít chuyện xấu, cuối cùng bị thái tử phát hiện và trở thành một kẻ phản bội bị mọi người ghét bỏ. Sau đó, nhân vật chính của tiểu thuyết được thái tử coi trọng, một đường trở thành nguyên soái và cuối cùng trở thành hoàng đế trong tiểu thuyết.

Chính là hiện tại, ngay tại lúc hắn mới thăng chức, nguyên chủ vừa ném thái tử vào một chiếc cơ giáp hết năng lượng, nhìn thái tử bị cuốn vào lỗ đen, một mình trở về nhận hết công lao.

Cậu và thái tử không thể tiếp tục làm bạn tốt.

Không chỉ có thế, một khi sự tình bại lộ, chức thượng tướng này cũng không thể làm nữa.

Tầm quan trọng của thái tử đế quốc Chử Tinh Lẫm không cần nói cũng biết.

Hắn là thái tử, người sẽ kế thừa liên minh đế quốc này trong tương lai. Tại nơi quyền thế ngập trời, càng hiếm thấy là hắn không phải là người ăn chơi trác táng, mà có thiên phú xuất chúng, tướng mạo anh tuấn, ở chung với mọi người chưa bao giờ nói về xuất thân, là người tình trong mộng của nhiều Omega, có vô số người theo đuổi.

Bởi vì thái tử mất tích trước khi Cố Hoàn lập công, chức tướng quân thậm chí còn không có cử hành nghi thức chính thức nhận chức, càng miễn bàn nếu có người khác biết việc thái tử mất tích là do Cố Hoàn gián tiếp gây ra, vậy càng là một con đường chết.

Đang lúc Cố Hoàn lo lắng, cậu không nhận thấy một số thay đổi nhỏ xảy ra ở người thiếu niên trẻ tuổi bên cạnh mình.

Bởi vì thượng tướng nãy giờ không nói gì, thiếu niên Omega lầm tưởng rằng Cố Hoàn không thích mình đến gần, điều này khiến Omega, người có ấn tượng rất tốt về Cố Hoàn, hoàn toàn mất đi thái độ.

Càng bị từ chối, càng muốn níu kéo.

Hương vị thanh lãnh của Alpha gần như là mê dược dẫn con người ta rơi vào sa đọa.

“Tướng quân…….” Khuôn mặt y đỏ bừng nỉ non nói.

Cố Hoàn bị người kéo cổ tay áo, cuối cùng cũng hoàn hồn lại, phát giác tình huống không ổn, Omega trước mặt cậu phát tình rồi, tin tức tố của Omega phát tình rất nồng đủ khiến cho các Alpha không thể kiểm soát được chính mình. Nhưng Cố Hoàn không mất kiểm soát như trong sách giáo khoa tinh tế giáo dục tuổi vị thành niên viết, thậm chí còn có phần bực bội khó giải thích.

Vẻ mặt nghiêm túc, cậu vươn tay nắm lấy bả vai của đối phương, đi về phía trước, Omega không ngờ cậu lại hành xử đột ngột như vậy, ly rượu trên tay rơi xuống đất, rượu bắn tung tóe, tiếng la hét căng thẳng vang lên khắp bữa tiệc.

“Aaaaaa”

Một vài sĩ quan đang nói chuyện với nhau, nghe thấy tiếng kêu thảm thiết “yêu kiều” này đều có chút sửng sốt.

Bọn họ đã sớm ngửi thấy mùi tin tức tố của Omega bên cạnh tướng quân.

Nhưng bọn họ cho rằng đó là fan cuồng của tướng quân lén lẻn vào nên cứ nhắm một mắt, không quan tâm. Dù sao thì Omega làm sao có thể đe dọa đến sự an toàn của Alpha chứ.

Nhưng mà bọn họ hoàn toàn không ngờ được Omega sẽ đột nhiên hét lên, lẽ nào….tướng quân không để ý đến tâm nguyện của Omega cưỡng chế đánh dấu đối phương??? Alpha cưỡng chế đánh dấu Omega đó là phạm pháp a!!!”

Mặc dù cảm thấy Cố Hoàn sẽ không làm ra chuyện như vậy, nhưng bọn họ vẫn vô cùng lo lắng vội vàng đặt thứ đang cầm xuống, kinh hãi chạy đến một góc vắng vẻ, "Tướng quân! Không ... này?"

Chờ đến nơi xảy ra sự cố, thấy rõ đã xảy ra chuyện gì, lời nói đến miệng đều bị chặn lại, làm thế nào cũng không thể nói tiếp.

Bởi vì tình hình ở hiện trường, so với bọn họ nghĩ có chút không khớp.

Alpha nam thần của Đế quốc, rất bình tĩnh đứng một bên, động tác sạch sẽ lưu loát khống chế Omega đang phát tình, không từ bất cứ thủ đoạn nào, không giống như găp phải Omega phát tình, mà giống như chuẩn bị bắt tội phạm.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, vẻ mặt của vài trung sĩ Alpha nhất thời có chút đông cứng.

Bạn đã gặp qua Alpha nào có thể làm ra chuyện như vậy chưa?

“Tại sao?”

Đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn mấy tên Alpha ngốc đang đứng ở góc, Cố Hoàn cúi đầu nhìn Omega phát tình đang bị mình chế trụ, trong mắt bỗng xẹt qua một tia sáng.

Bọn họ đại khái là không dám động vào Omega phát tình.

Nghĩ đến vấn đề này, Cố Hoàn cũng không cưỡng cầu nữa, thế là cậu buông lỏng tay, đem Omega đẩy về phía mấy bảo vệ Beta đang vội vàng chạy tới, giọng nói lạnh lùng ra lệnh: “Mang cậu ta đi”

Mấy Beta làm bảo vệ tại đây, có chuyện gì mà chưa gặp qua, tiếp được Omega, không chút nghi ngờ nào lập tức trả lời: “Vâng, tướng quân đại nhân”

Từ lâu đã nghe nói trong quân đội có huấn luyện chống lại tin tức tố, nhưng vừa rồi những Alpha khác không dám động đến Omega đang phát tình, tướng quân lại có thể bình tĩnh như vây, thật không hổ là người tuổi trẻ đã lên làm tướng quân. Quả nhiên ý chí kiên định, vượt xa người thường a.

Từ đáy lòng cảm khái vài câu, bọn họ nhanh chóng dùng tấm thảm có thể ngăn chặn tin tức tố bọc lại Omega mềm mại như nước trên sô pha, rời khỏi trung tâm yến tiệc.

Nhìn thấy Omega thuận lợi rời đi, Cố Hoàn thở phào một hơi.

Bữa tiệc này nhân viên phục vụ đều là Alpha, nếu cuộc bạo động tin tức tố xảy ra, sau này cậu cũng không cần đi hoàng cung nhận nghi thức trao quân hàm nữa, bởi vì tòa án quân sự có thể càng chào đón cậu hơn.

Còn lại vài sĩ quan hiển nhiên cũng nghĩ đến chuyện vừa xảy ra nghiêm trọng đến mức nào, họ đều lộ ra vẻ tự trách và cúi đầu thật sâu.

"Tướng quân, việc không kiểm tra ra vào là lỗi của chúng tôi. Xin ngài trừng phạt."

Cố Hoàn khẽ cau mày.

Đôi mắt cậu quét qua những thuộc hạ này.

Vài phụ tá và đội trưởng bị cậu nhìn lập tức cứng đờ lại.

Thượng tướng không thể nghi ngờ là một người đẹp trai. Nếu không đã không được tạp chí nhiều lần bình chọn là người đàn ông đẹp nhất tinh tế.

Đôi mắt đào hoa xinh đẹp, trong trẻo lạnh lùng cùng với sống mũi cao, môi mỏng, dáng người mặc dù có hơi gầy, mảnh mai nhưng cũng không thể che dấu được vẻ gợi cảm, mái tóc đen dài thẳng buông xuống bên tai khiến cậu đẹp như một tác phẩm điêu khắc.

Nhưng mọi người không dám coi nhẹ khí tràng của cậu, mà đi bình luận khuôn mặt cậu.

Trong lòng bọn họ không khỏi kêu rên.

Xong đời! Tướng quân đang liếc nhìn bọn họ.

Những người sơ suất sẽ được thu dọn và trở về nhà sớm! !

Bọn họ thế mà thiếu chút nữa khiến Omega phát tình tiếp cận thượng tướng!!!

Ngay tại lúc họ hoàn toàn tuyệt vọng và thậm chí nhắm mắt lại, giọng nói nghiêm nghị và lạnh lùng của thượng tướng truyền đến tai họ.

“Chuẩn bị tốt kiểm điểm của mọi người”

“10 nghìn chữ”

Được, 10 nghìn chữ……..chúng tôi thảm quá mà.

Mười………..nghìn chữ?

Phản ứng một lúc, vài người mở mắt ra và nhìn nhau.

Gì? ?

Bản kiểm điểm mười nghìn chữ??? Thôi xong rồi!!!

“Mấy người có ý kiến gì à?” Cố Hoàn hơi nhướng mày.

Bọn họ chắc như đinh đóng cột phủ nhận. “Không có!”

Dưới ánh sáng rực rỡ của đèn trong bữa tiệc, gương mặt Cố Hoàn vẫn lạnh lùng như mọi khi, nhưng vài vị phụ tá lại cảm nhận được sự dịu dàng hiếm có ẩn dưới gương mặt này.

Theo cách làm của thượng tướng trước đây, chắc chắn họ sẽ không dễ dàng được tha thứ như vậy.

Bởi vì yêu cầu của thượng tướng đối với quân đội vô cùng cao.

Nói dễ nghe là không cho phép có bất cứ sai lầm nào, nói khó nghe là……quá mức khắt khe.

Không có một quân đoàn nào giống như bọn họ, chỉ cần phạm một chút lỗi liền bị khai trừ. Nhưng quân đoàn của bọn họ có thông lệ này.

Tâm tình của tướng quân hôm nay tốt như vậy sao? Hay là đổi tính rồi?

Mấy người sĩ quan trong lòng đều có thắc mắc như vậy.

Cố Hoàn cũng không biết bọn họ đang nghĩ gì.

Cậu hiện tại chỉ muốn mau chóng về nhà.

Không chỉ vì muốn thay chiếc quần đã bị ướt vì rượu văng trên đất, mà còn bởi vì vừa mới chạm vào Omega ... Trong lòng cậu có một sự khó chịu khó giải thích.

Tiềm thức đang nói với cậu.

Mau chóng trở về. Nhanh lên.

……………………………….

Chờ đến lúc về tới phủ tướng quân, không cho phép người khác đến gần.

Cố Hoàn đã rơi vào trạng thái bất tỉnh.

Cậu không biết mình đã làm gì.

Cho đến sáng sớm ngày thứ hôm sau. Cậu bị đánh thức bởi báo động kịch liệt của AI, mới lần nữa tìm về tinh thần.

"Diện tích căn nhà bị hư hỏng, 70%."

"Tỷ lệ hư hỏng đồ đạc lên đến 89%"

"Lá chắn an ninh đã được bật."

? ? ?

Cố Hoàn đầu đau muốn nứt ra, vẻ mặt nghi ngờ ngoại trừ cái chăn bông cậu đang cầm trên tay thì căn nhà đã trở thành cảnh tượng đổ nát.

“Mở…..mở video tối hôm qua.” Cố Hoàn khàn giọng ra lệnh.

Ai thừa dịp lúc tôi hôn mê, phá nhà của tôi?!

"Vâng, chủ nhân."

Nhìn thấy bên trong video, lăn lộn rất nhiều lần, bốn phía bị phá hư, một người bị dao động tinh thần lực hủy đi nửa bức tường, sau đó lấy từ trong ngăn kéo ra một kim tiêm rồi tiêm một thứ chất lỏng không rõ vào người ...

Cố Hoàn lúc này rất nghi ngờ.

Trong trí nhớ không đầy đủ của mình, nguyên chủ có khả năng là một con nghiện.