Chương 1

Tỷ tỷ một lòng muốn làm đích nữ, cuối cùng được đại phu nhân nhận nuôi.

Nào ngờ đại phu nhân là người tẻ nhạt nên suốt ngày dạy tỷ ấy tính toán sổ sách, chẳng biết làm thế nào để được phu quân yêu thích.

Còn người đi theo di nương như ta lại giỏi ca giỏi múa, công tử khắp Kinh thành đều ái mộ không thôi.

Tỷ tỷ ngày đêm mong nhớ tiểu Hầu gia - người đang yêu ta say đắm, ngay cả mẫu thân của hắn cũng dõng dạc tuyên bố lúc tới chơi nhà: "Đích thứ chẳng quan trọng, chỉ cần con trai của ta vui là được rồi."

Tỷ tỷ nổi điên gi.ế.t ta, rồi chúng ta quay lại ngày được nhận nuôi hôm ấy.

Lần này, tỷ ấy nép sau lưng phụ thân: "Nữ nhi không muốn về với đại phu nhân đâu, nữ nhi tình nguyện đi theo Triệu di nương."

Ta vội vàng tiến lên ôm lấy chân của đại phu nhân.

Rốt cuộc kiếp này cũng đến lượt ta hưởng thụ những ngày tháng tốt lành rồi.

………

Tống di nương của Thẩm phủ qua đời để lại hai thứ nữ.

Tỷ tỷ của ta là Thẩm Uyển Dung, còn ta là Thẩm Uyển Ninh.

Giờ phút này, tỷ muội ta đứng bên cạnh cha, còn người đối diện chính là đích mẫu Trầm phu nhân.

Cha ta nói: “Phu nhân, hai đứa bé này chẳng còn mẹ, chúng đáng thương quá, chẳng bằng nàng nhận nuôi một đứa đi. Ta biết sức khỏe của nàng không tốt, sợ nàng nuôi cả hai thì chẳng chăm sóc nổi, vừa khéo Triệu di nương cũng không có con, thế thì để nàng ấy chăm một đứa là được.”

Cha còn chưa dứt lời thì tỷ tỷ đã kéo tay áo của ông ta.

“Cha ơi, con muốn ở với Triệu di nương!”

Cha ta ngây cả người.

Cha luôn thích Thẩm Uyển Dung hơn ta, hiển nhiên ông ta cũng biết cô con gái lớn của mình là người mắt cao hơn đầu. Nào ngờ hôm nay nàng ta chẳng muốn ở cạnh đại phu nhân để làm đích nữ mà chủ động tới chỗ Triệu di nương.

“Dung nhi, con đây…”

Thẩm Uyển Dung nói tiếp: “Cha à, con thật sự nghĩ kỹ rồi, cứ để đại phu nhân nhận nuôi muội muội đi ạ.”

Nói xong, nàng ta vội vội vàng vàng chạy đến sân viện của Triệu di nương, cứ như sợ chuyện này không thành vậy.

Lúc lướt qua ta, Thẩm Uyển Dung còn cười khẽ: “Kiếp này, ngươi hãy làm đích nữ nhận hết đau khổ kia đi.”

Ta biết lý do vì sao Thẩm Uyển Dung lại nói như vậy.

Kiếp trước, nàng ta một lòng một dạ muốn làm đích nữ nên giành lao vào lòng đại phu nhân trước.

Cho đến khi thỏa lòng mơ ước, nàng ta mới nhận ra mình đã ngây thơ đến nhường nào.