5 năm trước, Lục Thất Thất cho rằng Diệp Dĩ Minh là một thiếu niên lạnh lùng như bạc hà giữa mùa hè năm đó. 5 năm sau, Lục Thất Thất mới biết (con mẹ nó) mình sai rồi, người nọ chính là một con sói đu …
5 năm trước, Lục Thất Thất cho rằng Diệp Dĩ Minh là một thiếu niên lạnh lùng như bạc hà giữa mùa hè năm đó. 5 năm sau, Lục Thất Thất mới biết (con mẹ nó) mình sai rồi, người nọ chính là một con sói đuôi to! Cộng thêm tính cυồиɠ ɖâʍ nữa!Hừ ╯^╰ ---------------------------------------------- Đoản văn, kết thúc, cao H, 1V1, ngọt sủng, cẩn thận hành văn có chút tra. ---------------------------------------------- “Bảo bối, ngoan nào......” “Anh không......” Lục Thất Thất tủi thân khóc huhu, chỉ vào vật nào đó ở nửa người dưới của Diệp Dĩ Minh: "5 năm trước, rõ ràng anh không phải là người như vậy!" “Còn không phải như thế nào?” “Còn không có... Còn không có... Lớn như vậy......” Gương mặt cô đỏ ửng còn trái tim thì đập loạn nhịp. Diệp Dĩ Minh bất đắc dĩ: “Không bằng...... Em thử nghiệm trước xem?” “Ưm ưʍ...... Đừng mà...... Quá lớn......”