Chương 35

Tô Bắc vốn là tùy ý nói thôi, lại không nghĩ rằng, lập tức chọc tới chỗ thương tâm của Tô Noãn.

Cô ta cứng đờ, trực tiếp nhào lên, muốn cào mặt Tô Bắc.

Cô ta điên cuồng mắng to với Tô Bắc: “Tô Bắc, tiện nhân! Tao muốn gϊếŧ mày!”

Tô Bắc nhanh nhẹn đứng lên từ trên sô pha.

Cô nhanh chóng mở cửa: “Tô Noãn, cô có đi hay không, nếu cô còn không đi, tôi sẽ để cho mọi người nhìn xem, đại minh tinh ngày thường xinh đẹp rực rỡ trên TV, có một mặt người đàn bà đanh đá như thế nào. Còn có, lời nói giống như cô muốn gϊếŧ tôi vậy, cô vẫn là nói ít một chút thì tốt hơn, nếu không về sau tôi xảy ra chuyện gì, tôi sẽ kiện cô có ý định mưu sát đầu tiên!”

Tô Noãn hoàn toàn cứng đờ ở tại chỗ.

Cô ta hoàn toàn không nghĩ tới.

Tô Bắc mặc cho cô ức hϊếp năm năm trước, hiện giờ lại trở nên lợi hại như vậy.

Ngay cả công phu ngoài miệng, cũng rất lợi hại.

Cô ta tức giận bất bình trừng mắt nhìn Tô Bắc: “Tô Bắc, cô cứ tiếp tục càn rỡ đi, chúng ta chờ xem!”

Tô Bắc lạnh lùng nhìn cô ta một cái, mở miệng nói: “Đúng vậy, cưỡi lừa xem tập nhạc, chờ xem liền chờ xem, ai sợ ai!”

Tô Noãn giẫm lên giày cao gót mười cm, ngẩng đầu ưỡn ngực, giận trừng mắt nhìn Tô Bắc một cái, đi từng bước rời đi.

Tô Bắc mang một đôi giày đế bằng vài centimet, vừa lúc ngang bằng với cô ta.

Cô cảm thấy chính mình cũng đủ sở thích tà ác.

Nhìn bộ dáng này của Tô Noãn, cô thiếu chút nữa buột miệng thốt ra, cô trở về cao thêm tám centimet, lại đến nói chuyện với tôi!

Nhưng mà, cô cảm thấy, nếu chính mình nói ra.

Hôm nay Tô Noãn, tuyệt đối sẽ hộc máu bỏ mình.

Chiều cao là tổn thương cứng rắn.

Cố tình, Tô Noãn ở trên tổn thương cứng rắn này, kém Tô Bắc khoảng tám cm!

Cho nên, ngày thường cô ta chỉ có thể mang giày cao gót giữ thể diện.

Tô Bắc bĩu môi với cửa, dù bận vẫn ung dung mở miệng: “Đi đường cẩn thận, không tiễn!”

Dưới chân Tô Noãn lung lay một chút, thiếu chút nữa ngã về phía trước.

Tô Bắc bẹp miệng, cô vô tội nha!

Vừa rồi, cô không hề làm gì!

Tô Noãn xoay người, phẫn nộ trừng mắt nhìn Tô Bắc một cái.

Tô Bắc vô tội nhún nhún vai: “Tôi cũng không có làm gì……”

Tô Noãn hung hăng trừng mắt nhìn cô một cái, đi ra ngoài.

Tô Bắc nhìn Tôn Lệ Lệ ở cửa, cười tủm tỉm mở miệng: “Mỹ nữ Lệ Lệ, giúp tôi đổi ghế dựa đi, quá bẩn!”

Tô Bắc mới vừa nói xong, bước chân đi về phía trước của Tô Noãn, lập tức lệch một cái, trực tiếp té ngã trên mặt đất.

Gót giày cao gót của cô ta “rắc” một tiếng, gãy đứt!

Hơn nữa, váy bọc mông bó sát người trên người cô ta, bị kéo mạnh như vậy.

“Roẹt” một tiếng, hoa lệ lệ rách ra.

Qυầи ɭóŧ màu trắng của cô ta, cứ như vậy xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người.

Tô Noãn thẹn đến muốn chui xuống đất.

Cô ta quay đầu, phẫn hận nhìn Tô Bắc.

Ghi tất cả những khoản nợ này lên trên đầu Tô Bắc.

Tô Bắc cười.

Cô cười đến run rẩy cả người.

Lời vừa rồi của cô, thật là cố ý nói cho Tô Noãn nghe, chỉ có thể trách cô ta quá không bình tĩnh.

Chỉ trình độ này, cũng dám tới cửa khıêυ khí©h, trở về luyện thêm hai năm đi!

Tô Bắc tùy ý vỗ vỗ tay.

Tôn Lệ Lệ mắt sắc đi vào, cô ấy lại có thể thật sự kéo ghế dựa của Tô Bắc ra, tính toán đổi đi.