Chương 737: Quỷ nhiều chuyện

Chương 737: Quỷ nhiều chuyện

Hàn Phỉ nghe quỷ hồn này nhiều chuyện liền rơi vào trầm tư.

"Ta nói a, nữ nhân không được Hoàng Thượng ân sủng, thì đám tần phi hậu cung cũng đều là con cọp giấy mà thôi, sớm muộn gì cũng sống không nổi, toàn bộ hậu cung, cũng chỉ có Hoa Phi nương nương là có địa vị nhất, Hoàng Thượng cũng chỉ sủng hạnh qua Hoa Phi nương nương, còn lại, tất cả đều là vật trang trí, vì thế không lâu sau, Linh quý nhân này đã bị tiểu nhân hạ độc chết, như thế cũng tốt, nàng ta chết, những cung nữ, thái giám bị nàng ta xử tử đi cung nữ bọn thái giám cũng có thể coi là đợi được có hội báo thù."

Kim Cát vừa nói cong, lộ ra vẻ mặt xem thường, nói: "Phong thủy lưu chuyển a, vì thế người sống trên đời, đừng làm gì quá phận quá đáng, bằng không thì dù có chết cũng phải trả nợ, những quỷ hồn đang ăn hồn thể nàng ta kia là tới báo thù, ngươi cũng đừng cảm thấy nàng ta đáng thương."

Hàn Phỉ cười cười, thu hồi ánh mắt, nói: "Ta biết rồi."

"Ngươi hiểu là tốt, được rồi, đi theo ta, mọi người đang chờ ngươi đấy."

Hàn Phỉ cũng không nhìn nữa, bay theo Kim Cát đi vào trong một khu nhà nhỏ hoang phế trong lãnh cung. Mà ở nơi đó, Hàn Phỉ nhìn thấy.. rất rất nhiều quỷ.

Đúng vậy, toàn bộ đều là quỷ.

Liếc mắt nhìn thấy nhiều quỷ như vậy làm cho Hàn Phỉ bị dọa nhảy lên một cái, nhất là mỗi kẻ lại có cách chết rất kỳ lạ, hình thù kỳ quái, gần như không có mấy người là có dáng vẻ hoàn hảo, mà lúc này, tất cả bọn họ đều dùng một loại ánh mắt hâm mộ nhìn Hàn Phỉ.

Kim Cát tốt bụng giải thích một câu: "Ừm, ngươi đừng căng thẳng, thật sự là ngươi chết quá đẹp, bọn họ rất ít khi nhìn thấy mà thôi."

Hàn Phỉ suýt chút nữa bị sặc nước miếng mà chết, như vậy cũng có thể ước ao sao? Thế giưới ma quỷ quái thật là kì quái a!

Không trách Hàn Phỉ buồn bực như vậy, thật sự là ánh mắt của những con quỷ này quá tha thiết.

"Đây là người mới tới sao? Lớn lên thật là đẹp mắt a!"

"Oa, nàng ta hoàn hảo không chút tổn hại nha, không hề bị cụt tay thiếu chân, thật tốt."

"Ngươi xem y phục trên người nàng ta kìa, đặc biệt tốt luôn đó!"

"Còn tóc nàng ta nữa! Sao ngắn thế nhỉ? Thật là xấu!"

"Xuỵt. Nàng ta nghe thấy đấy, nếu ta có thể đẹp mắt như vậy, thì tóc có ngắn một chút cũng không sao!"

"Ai, thật sự là ước ao."

Hàn Phỉ: "..."

Kim Cát vội vã đi ra giảng hòa, nói: "Ai nha, các ngươi bớt tranh cãi một tí đi, người ta vừa mới chết, lại từ xa tới đây, các ngươi cũng đừng bỏ đá xuống giếng nữa! Nàng gọi là Hàn Phỉ, các ngươi đi tới tự giới thiệu mình một chút! Mọi người có thể quen biết thêm với nhau!"

"Ừ, ta tên là Mẫu Đơn, là cung nữ thêu thùa."

"Ta là Thái Hòa, là tiểu thái giám truyền lệnh.."

"Ta tên.."

Từng con quỷ tự giới thiệu về mình, tựa hồ rất thân mật. Điều này nằm ngoài dự liệu của Hàn Phỉ, ngược lại là làm tâm tình vốn ngột ngạt của nàng tốt hơn một chút.

Sau một phen làm quen, nàng gần như đều nhận thức qua mọi quỷ hồn ở đây, có một vài điều khiến Hàn Phỉ hết sức kinh ngạc, những quỷ hồn này biết rõ rất nhiều chuyện.

Bởi vì sau khi chết bọn họ cũng không phải là nô tỳ hạ nhân nữa, không cần làm một đống chuyện mỗi ngày, vì thế những quỷ hồn này rất thích làm một chuyện, đó chính là tán gẫu bát quái, bọn họ lúc còn sống đều là hạ nhân của mỗi cung, còn có những người là thϊếp thân hầu hạ, vì thế tự nhiên cũng biết một ít chuyện bí mật lý thú. Lúc còn sống không dám nói, chết liền không cần kiêng dè gì. Ngươi một câu ta một câu, dồn dập bắt đầu giao lưu bí mật nhỏ của họ, trận đại hội bát quái này liền cứ thế mở màn.

Hàn Phỉ là một người dự thính, chẳng có gì để không chen lời vào, hơn nữa vì muốn đợi đến giờ sửu, nàng cũng kiên nhẫn để tâm mà nghe, chỉ là chuyện nàng cho rằng sẽ rất tẻ nhạt, lại khiến nàng có chút kinh ngạc. Tỷ như, Tiểu Bạch.

Theo một số quỷ hồn, vị đế vương Vân Hỏa trẻ tuổi này của bọn họ thật sự không tính là một đế vương tốt. Không có nguyên nhân nào khác, cũng là bởi vì hắn không có con nối dõi.

Có ba đại tội bất hiếu, không con nối dõi là tội lớn nhất, huống chi thân là một đế vương lại không có một hài tử nào, đây là chuyện không hợp với lẽ thường, xem lão Hoàng Đế đi, lúc còn là Hoàng Tử đã có mấy đứa trẻ, truyền hoàng vị cho Bách Lý Mân Tu thì ngay cả một đứa con cũng không có!

Chuyện này đối với tính ổn định của quốc gia ổn mà nói là có hại, bách tính không thể an tâm, triều đình cũng sẽ dễ dàng tạo dựng lên các thế lực, một đế vương hợp lệ sẽ vì động viên dân tâm mà sẽ dùng mọi cách để sinh mấy đứa trẻ, nhưng hết lần này tới lần khác vị Tân Hoàng Đế này lại không làm thế, bất luận dâng tấu mấy trăm lần, cũng không có bất kỳ cái gì thay đổi.

Mọi người đều cho rằng Hoàng Đế quá yêu Hoa Phi, vì thế nguyện ý vì Hoa Phi từ bỏ đời sau, nhất định phải đợi được Hoa Phi sinh ra được hài tử, vốn suy đoán này còn được lòng vô số trái tim thiếu nữ trên toàn quốc, cho rằng đây là một Hoàng Đế si tình, thế nhưng..

Sau khi Hoa Phi thật vất vả mới mang thai..

"Ta tận mắt nhìn thấy! Hoàng Thượng cùng Hoa Phi nương nương thường xuyên cãi nhau!"

"Chuyện cười, Hoàng Thượng tự mang Long khí, sao ngươi có thể tới gần mà nhìn thấy chứ hả?"

"Vậy thì là ta nghe thấy! Hoàng thượng không hề yêu Hoa Phi chút nào! Trong này nhất định có ẩn tình khác!"

"Chẳng lẽ là Hoàng Thượng yêu người khác?"

"Không đúng không đúng, nếu Hoàng Thượng không yêu Hoa Phi nương nương, nương nương sao có thể mang thai?"

"Cái này ta biết rõ! Bởi vì nước thuốc kia là ta nấu, bên trong có bỏ thêm thuốc! Ta tận mắt nhìn thấy! Sau đó ta phải chết, thế nhưng trước khi chết ta nhớ rất rõ ràng! Chén thuốc kia chính là bưng cho Hoàng Thượng uống!"

"Hoa Phi nương nương lại dùng thuốc! Chuyện này thật đáng sợ!"

Hàn Phỉ: "..."

Nàng hình như vừa biết chuyện gì không nên biết rồi.

Hàn Phỉ có chút bất đắc dĩ, nàng không muốn trộm nghe việc riêng của người khác a! Thế nhưng.. lại bị bỏ thuốc, Tiểu Bạch quá không cẩn thận.

"Ta có một bí mật động trời.. nhưng ta không dám nói.."

Trong lúc nhất thời, mọi quỷ hồn đều nhìn về phía quỷ hồn vừa mở miệng kia, đó là một con quỷ vô cùng gầy yếu, còn mặc y phục thái giám, trước khi mở miệng cũng chẳng có tiếng tăm gì, không có ai lưu ý đến hắn.

Kim Cát hú lên quái dị, nói: "Ồ! Ngươi, ngươi chết lúc nào thế? Ta nhớ rõ là ngươi đi theo bên cạnh hoàng thượng mà!"

Lời nói của Kim Cát ngay lập tức dẫn lên một mảnh thán phục.

Phải biết, những người đi theo Hoàng Thượng làm việc đều là mỹ nam, cũng rất ít khi có chuyện, hơn nữa trước khi quỷ hồn này mở miệng, bọn họ thậm chí đều không nhận ra được hắn!

Quỷ hồn kia thấp giọng nói: "Ta tới nơi này đã một quãng thời gian."

Kim Cát kinh ngạc nói: "Ngươi chết như thế nào?"

"Rượu độc."

Kim Cát lại nói: "Vậy bí mật ngươi vừa nói tới kia là chuyện gì?"

Quỷ hồn kia lẩm bẩm: "Ta không thể nói, ta xin thề, ta không thể nói.."

"Ai nha nói một chút cũng có sao đâu! Chỉ bật mí chút thôi!"

"Đúng đấy, mọi người đều đã chết, còn có cái gì phải sợ!"

"Ngươi xem mọi người chúng ta đều nói như vậy, ngươi đừng kiêng kỵ nhiều nữa!"

Thế nhưng, bất luận đám quỷ vật có khuyên như thế nào, quỷ hồn kia vẫn không nói, chỉ luôn lặp đi lặp lại, ta không thể nói, ta không thể nói cho người khác biết. Một lúc lâu sau, đám quỷ vật còn lại đã hơi không kiên nhẫn, lập tức dồn dập giải tán, từng người bay đi.

Kim Cát cũng muốn đi nơi khác, trước khi đi còn gọi Hàn Phỉ một tiếng, Hàn Phỉ cũng không đi cùng ânngf, Kim Cát cũng không miễn cưỡng, tự mình bay đi.