Chương 2: Xinh đẹp mỹ miều

"Anh rể!" Tống Phi Vũ cười ngọt ngào, cô vẫy tay chào người đàn ông.

Người đàn ông khoác lên mình bộ tây trang, dáng người so với trước kia hình như còn cường tráng hơn, cơ ngực đầy đặn không thể che giấu, da ngăm đen càng thêm nam tính.

Chu Chính suýt chút nữa không nhận ra Tống Phi Vũ, mấy năm không gặp mặt, cô đã thay đổi rất nhiều.

Tống Phi Vũ quả thực đã khác trước rất nhiều, thời cấp 3 cô vẫn để tóc dài, không biết ăn mặc, trang điểm, đứng giữa đám đông vô hình trung rất nhạt nhòa, không ai để ý đến.

Bây giờ cô đã thay đổi hoàn toàn về ngoại hình, học trang điểm, tóc tai quần áo cũng thay đổi theo xu hướng. Đặc biệt hai năm trở lại đây cô đã cao hơn trước rất nhiều, cô còn học cả dẫn chương trình nữa. Tống Phi Vũ sở hữu nước da trắng cùng đôi chân dài thẳng tắp cộng thêm cả khí chất thanh cao khiến cô càng trở nên xinh đẹp động lòng người, không còn là cô gái nhỏ trước kia.

Chu Chính nhìn thoáng qua Tống Phi Vũ liền thu mắt, anh nói: "Chị gái em đang mang thai, đi lại không tiện vậy nên để tôi tới đón"

"Mang thai?" Tống Phi Vũ căn bản không biết chuyện này.

"Cô ấy chưa kịp nói cho mọi người biết." Chu Chính giải thích.

"Như vậy à!" Tống Phi Vũ buộc tóc, cô vừa xoa mặt cho nên mặt cô bây giờ đặc biệt hồng hào, vừa ngẩng đầu lên, người đàn ông tình cờ nhìn thấy cô đang cắn môi.

"Đưa hành lý cho tôi, chị gái em vẫn đang đợi chúng ta về nhà ăn tối."

Chu Chính nhíu mày, cầm lấy hành lý sải bước về phía trước.

Nhìn bóng dáng người đàn ông, Tống Phi Vũ tự hỏi trong lòng: "Anh đối xử với ai cũng như thế này sao?"

Lên xe, chờ cô cài kỹ đai an toàn, Chu Chính liền khởi động xe, anh luôn kiệm lời, hơn nữa ngồi cùng với một cô em vợ lâu rồi không gặp nên anh cũng chẳng biết phải trò chuyện gì. Mãi cho đến khi về nhà, cả hai đều không nói với nhau một câu nào.

Tống Viện đã nấu xong cơm tối từ sớm, ở nhà chờ Tống Phi Vũ về, nghe được tiếng chuông cửa, cô đứng dậy đi mở cửa.

Tống Phi Vũ cũng đã lâu không gặp Tống Viện, cửa vừa mở ra, cả hai liền ôm chầm lấy nhau.

Hai chị em gặp nhau không thiếu chuyện để tâm sự, Tống Viện dẫn Tống Phi Vũ ngồi xuống ghế sô pha trong phòng khách, cơm nước nấu xong cũng không vào ăn. Nếu không phải Chu Chính gọi thì có lẽ hai người bọn họ còn không nhớ tới việc ăn cơm.

"Tiểu Vũ, ăn nhiều một chút, đều là món em thích ăn." Tống Viện gắp cho Tống Phi Vũ không ít, bát cô chất đầy như hòn núi nhỏ.

"Chị, nhiều quá, đừng gắp nữa em ăn không hết" Tống Phi Vũ cười nói.

"Đúng rồi ha." Tống Viện ý thức được, không gắp nữa, cô buông đũa nhìn chằm chằm Tống Phi Vũ nói: "Thiếu nữ tuổi mười tám, Tiểu Vũ nhà chúng ta thật xinh đẹp!"

"Không có đâu? Em là trang điểm mới được như vậy thôi." Được chị gái khen, Tống Phi Vũ tự nhiên cao hứng.

Một bên Chu Chính an tĩnh ăn cơm, không nói chen vào, thỉnh thoảng lại tin tức đang phát trên TV.

"Ai, thời gian thật là nhanh, em đã vào đại học rồi." Tống Viện đột nhiên cảm thán.

Tống Phi Vũ cũng không biết phải tiếp lời như thế nào, cô với Tống Viện tuy rằng là chị em ruột nhưng không có nhiều tình cảm. Tống Viện lớn hơn cô nhiều tuổi, khi cô mới là học sinh tiểu học, Tống Viện đã tốt nghiệp cao trung, cho nên trước đây cơ bản không ở gần nhau, sau Tống Viện đi công tác, càng không thường liên lạc, rồi Tống Viện lại lấy chồng, Tống Phi Vũ nếu không có chuyện quan trọng sẽ không chủ động liên hệ với Tống Viện. Nếu không phải tới thành phố Trường Hải học, nói không chừng quanh năm suốt tháng cả hai cũng không thấy liên lạc với nhau được một lần.

"Về sau ở nhà chị đi, có thể trò chuyện với chị mỗi ngày" Tống Viện cầm tay Tống Phi Vũ.

"Trong nhà chị?" Tống Phi Vũ cảm thấy không tiện, cô muốn ở trường học, thuận tiện mọi thứ.

"Đúng vậy, chị trang trí phòng cho em xong hết cả rồi."

Tống Phi Vũ muốn cự tuyệt, nhưng mọi chuyện đã xong xuôi cả rồi, cô làm sao có thể từ chối ý tốt của chị.

"Chỗ này cách trường học không xa, đạp xe chỉ tầm mười phút." Tống Viện tiếp tục nói.

Tống Phi Vũ không có biện pháp, liền đáp ứng nói: "Vâng, em ở nhà chị vậy."

Tống Viện cao hứng, lại tiếp tục gắp đồ ăn cho Tống Phi Vũ.

Tống Phi Vũ bí mật đánh giá người đàn ông, anh đang cúi xuống chăm chú xem tin tức trên điện thoại, tựa hồ như đang vội việc công ty.