Chương 1 - Đánh dấu tạm thời 1

Tô Kiều nhìn khuôn mặt lãnh đạm của mình trong gương.

Tóc đen mắt đen, nhưng lại xinh đẹp lạnh lùng, da thịt trắng nõn nà, sắc môi nhạt màu, dáng người cao gầy mảnh khảnh, mặc một bộ quân phục màu trắng, nút áo cài kín đến cổ, cả người lộ ra nồng đậm khí chất cấm dục.

Ai có thể nghĩ rằng một năm trước, cô vẫn còn là một sinh viên đại học bình thường cơ chứ?

Chỉ vì buổi tối đọc một cuốn tiểu thuyết đan mỹ ABO mà khi tỉnh lại, cô đã trở thành chị của tra công thứ ba trong cuốn tiểu thuyết đó rồi.

"Chị ơi, sắp trễ học rồi đấy."

Đứa em trai tra công của cô miệng ngậm một mẩu bánh mì, tay thì cầm hộp sữa bò, đang đứng ở cửa thúc giục cô.

Cũng giống như cô, cậu ta cũng khoác trên mình bộ quân phục màu trắng, dáng người cao lớn điển trai, toát lên một vẻ đẹp sắc bén.

Tô Kiều sửa sang lại quần áo của mình một lần cuối, vuốt phẳng nếp nhăn cuối cùng trên người, sau đó xoay người đi ra khỏi cửa.

Đứa em trai tra công của cô cũng lẽo đẽo theo sau: "Chị, người chị thật sự khỏe rồi chứ?"

*

Khoảng một năm trước, Tô Kiều xuyên vào cơ thể này, khi nguyên thân vừa gặp tai nạn xe cộ.

Bởi vì lần tai nạn xe cộ nghiêm trọng đó, cô đã phải ở lại trong bệnh viện một năm, vừa để phục hồi cơ thể vừa cố gắng thích nghi với thế giới này. Cuối cùng, sau một năm, hôm nay cô cũng đã một lần nữa trở về nhà họ Tô, cũng chuẩn bị tiếp tục việc học của mình.

Nếu dựa theo sự phát triển tình tiết của cốt truyện gốc, nhân vật của cô đã chết ngay thời điểm xảy ra tai nạn xe cộ rồi.

Thế nhưng bởi vì cô xuyên qua, nên nhân vật này lại vẫn còn sống.

Nguyên nhân của vụ tai nạn xe hơi là do em trai của nguyên thân - Tô Duật Bạch, sau khi uống rượu vào thì muốn đua xe với nguyên thân. Vì tránh né cậu ta, nguyên thân đã không cẩn thận điều khiển xe trượt ra khỏi mép vực.

Xe nát người toi.

Trong nguyên tác, sự cố này cũng trở thành nỗi đau vĩnh viễn của Tô Duật Bạch.

Vì vậy, sau khi Tô Kiều may mắn sống sót, trong thời gian cô nằm viện, Tô Duật Bạch - người vẫn luôn muốn đối phó với cô, đã thay đổi thái độ ban đầu, trở nên cực kỳ bám người.

Nhà họ Tô là một trong tứ đại gia tộc của Đế quốc. Hai vợ chồng nhà họ Tô có hai người con, đều là những alpha hàng đầu.

Tuy nhiên, trong số hai đứa trẻ này, cô con gái lớn Tô Kiều lại không phải là con ruột mà chỉ là con gái nuôi được đưa về từ cô nhi viện.

Mặc dù Tô Kiều chỉ là con gái nuôi, nhưng từ sau khi cô phân hóa thành alpha vào năm mười sáu tuổi, cô đã bắt đầu bộc lộ tài năng của mình, khắp nơi khắp chốn át vía Tô Duật Bạch, khiến cho Tô Duật Bạch rất bất mãn với Tô Kiều.

Có điều, bởi vì Tô Kiều tính tình lãnh đạm, thế nên cô chưa bao giờ để tâm đến sự khıêυ khí©h của Tô Duật Bạch cả.

Nhưng cũng chính vì điều này mà sự bất mãn của Tô Duật Bạch đối với Tô Kiều cứ tiếp tục ngày càng gia tăng.

Mãi cho đến sau vụ tai nạn xe cộ đấy, quan hệ của hai người mới bắt đầu dịu đi.

Trong khoảng thời gian nhập viện, Tô Kiều đã cố gắng hết sức để nhớ lại tình tiết của cuốn tiểu thuyết này.

Sau đó, cô nhìn Tô Duật Bạch đang ngồi bên giường bệnh, vụng về gọt một quả táo cho cô.

Cậu thiếu niên vừa trở về từ học viện quân sự, trên người vẫn còn mặc bộ quân phục màu trắng chưa kịp thay ra, quả táo đỏ to to trên tay cậu vì từng nhát đao to búa lớn của cậu mà chỉ còn lại một nửa, trông thật sự là đáng thương vô cùng.

"Gọt xong rồi, chị, chị ăn đi."

Trước đây, Tô Duật Bạch chỉ gọi Tô Kiều bằng tên đầy đủ của cô, nhưng bây giờ cậu ta sẽ lúng ta lúng túng gọi cô là chị.

Ở thế giới thực của mình, Tô Kiều là con một, cô không có anh chị em nào cả, thế nên cô cũng vô cùng mong muốn có được một mối quan hệ thân tình.

Tính cách cô có phần lãnh đạm, bạn bè cũng không nhiều lắm, càng không biết cách làm thế nào để ở chung hòa hợp với người khác.

Trong những ngày ở chung với Tô Duật Bạch này, hai người họ giống như những đứa trẻ mới sinh, bập bẹ mà cùng nhau thăm dò, cuối cùng cũng tìm được mối quan hệ phù hợp nhất khi ở cùng nhau.

"Cám ơn, nhìn gớm quá, tự ăn đi."

Tô Duật Bạch: ...

*

Nếu Tô Kiều nhớ không lầm, tại buổi khai giảng hôm nay, đứa em trai tra công thứ ba này của cô sẽ gặp tiểu thụ đáng thương kia.

Là omega che giấu thân phận để vào học ở Học Viện Quân Sự Hoàng Gia trong truyền thuyết - nhân vật chính thụ, Lục Từ.

Ngay cái tên cũng toát ra vẻ đẹp tinh tế như đồ sứ.

Ngoại hình của nhân vật chính thụ cũng giống như cái tên của cậu, có thể so sánh với đồ sứ trắng thuần tinh tế, toát lên sự thuần tịnh và vẻ đẹp như đóa hoa nhài trắng.

Nhưng cũng chính vẻ ngoài đẹp đẽ này đã trở thành nguyên tội cho cái kết buồn của cuộc đời cậu.

Tô Kiều ngồi vào trong xe, liếc qua bên cạnh nhìn đứa em trai tra công nhà mình.

Là một alpha hàng đầu trong truyền thuyết, cậu ta cao hơn cô nửa cái đầu, cũng là tóc đen mắt đen giống cô, nhưng so với cô thì có thêm vài phần kiêu ngạo và tự mãn. Khuôn mặt cũng rất ưa nhìn, là kiểu đẹp trai anh tuấn, giữa mày vẫn còn mang chút ngông nghênh của tuổi trẻ.