Chương 1

Hồng Mông Thiên Vực, Sơn Hải Thần triều.

Toàn bộ Hồng Mông Thiên Vực đều do Sơn Hải Thần triều chưởng quản.

Ba nghìn thiên vực lớn nhỏ, chỉ có Sơn Hải Thần triều là từ thế tục vương triều tấn thăng làm Thần Triều.

Quốc chủ Trần Vô Đạo vốn là hoàng tử thế tục tiểu quốc, thiên tư kinh tài tuyệt diễm.

Ngắn ngủn ba trăm năm liền bước vào Vô Tướng cảnh.

Quét ngang lục quốc, nhất thống Hồng Mông,dẫn đầu Sơn hải hoàng triều tiến vào hàng ngũ thập đại thiên vực

Hiện đang lúc Mùa đông khắc nghiệt, gió lạnh thét gào buốt thấu xương

Nhưng con dân toàn sơn Hải hoàng triều, lại đang kết đèn vui hoan nhảy múa,

Triều Ca thành.

Nơi đây, là Sơn Hải Thần triều kinh thành.

Phong cảnh phồn hoa, đèn đuốc sáng chưng, dan chúng tân hoan nhảy múa, khắp đương chạy đầy quan sau nha dịch, vừa đi vừa hô to:

" Hoàng hậu nương nương có hỷ, người mang long phượng thai, Hoàng Chủ long nhan vui vẻ, miễn thuế trăm năm, thương cổ nhập quan không cần nộp phí"

“Cái gì? ! Hoàng hậu nương nương mang thai, dĩ nhiên còn là một cặp long phụng?"

“ Thuế má giảm miễn một trăm năm! Quốc chủ nhân hậu, hoàn thượng vạn tuế! Trời phù hộ Sơn Hải! "

" Một lũ nha quê, đến giờ mới biết tin mừng, bệ hạ chiếu cáo thiên hạ dã là vài ngày trước"

Đám dân chúng bảy mồm tám mỏ chõ vào, đều là vẻ mặt hưng phấn vui sướиɠ.

Dọc đường, một lão giả râu tóc bạc phơ, tiên phong đạo cốt, nhìn thấy trong thành tưng bừng náo nhiệt thì không khỏi nghi hoặc

Lão ngăn lại một gã người bán hàng rong, đưa qua một quả bạc, cười tủm tỉm hỏi.

" Tiểu huynh đệ, Triều Ca có việc vui? Chẳng phải mấy tháng nữa mới tới nguyên Tiêu sao”

Lão nhân chính là Thần Cơ Cung lão tổ. thần cơ Thiên Vực đệ nhất thế lực

Mấy tháng trước xem tinh tượng, phát hiện phương đông Hồng Mông Thiên Vực có hai viên Đế Tinh lóng lánh vô cùng.

Đế Tinh ngàn năm khó gặp, lần trước hiện thế đã là ba ngàn năm trước.

Mà lần này thậm chí có hai viên, hơn nữa còn ở chung một chỗ

Lão ta hào hứng vô cùng, thu thập hành lý liền vội vàng tới đây.

Người bán hàng rong không có tiếp nhận tiền tài, ngược lại nhiệt tình đáp.

" Lão nhân gia hẳn từ nơi khác đến, ngài có điều không biết, một năm trước, hoàng hậu nương nương được chẩn có hỷ mạch, quốc chủ đại hỷ, cả nước chung vui “

" Mà hai ngày trước , thần y được quốc chủ mời đến lại chẩn mạch đoán ra, cái thai trong bụng hoàng hậu là thai long phụng”

" Sơn Hải thần triều cuối cùng cũng có người nối nghiệp, đây chính là chuyện vuibawngf trới, đẻ con dân bách tính được hưởng phúc trăm năm”

Hoàng Thành, ngày thường vốn đã canh gác nghiêm ngặt, lúc này lại càng nghiêm cẩn. Vô cùng

Mãn Nguyệt Các

Chim hót hoa nở, linh khí thịnh vượng, tiên thảo tiên hoa đua nhau khoe sắc.

Mỗi một cây đều đủ để khiến ngoại giới điên cuồng

Trong lầu son gác tía, một nữ tử xinh đẹp đang an tọa, tay vuốt bụng đầy ôn nhu

Vẻ đep của nàng có thể nói là mày như thu thủy, da tự tuyết tan, đôi mắt ngài ung dung cao quý, đôi môi đỏ mọng đẹp đẽ mê người,

Khuôn mặt kiêu sa cao quý là thế, nhưng cơ thể nàng lại dâʍ ɖu͙© bốc lửa, khiến người ta nhìn mà hận không thể lập tức đè ra hãʍ Ꮒϊếp

Bộ ngực nở nang căng phồng, như muốn xé rách phụng bào cao quý, cặp mông tròn lẩn , bị đè chặt trên ghế, phình ra căng tròn , như khiêu gợi người ta đem ©ôи ŧɧịt̠ ra đâm thủng

Chí mạng hơn cả, là quả bụng thai căng tròn, khiến nữ nhân tỏa đặc mùi nhân thê thục phụ, khiến nam nhân nhìn mà căng cứng

Nữ nhân với dáng vẻ kiêu sa gợi duc ấy...chính là Sơn hải thần triều quốc mẫu, Khương Thiều Nga

" Bệ hạ đâu? "

Khương Thiều Nga ôn nhu vuốt bụng, cất tiếng hỏi

Thị nữ vừa sửa sang lại nhung bào vừa nói.

" Nương nương người có chỗ không biết, Hoàng Chủ bệ hạ vài ngày trước đi đến Bát Hoang vực. "

" Nói sẽ vì hoàng tử hoàng nữ săn gϊếŧ một con Chân Long trở về mở tiệc ăn mừng

Khương Thiều Nga nghe xong trầm mặc không nói, mơ hồ có chút bận tâm.

Bát Hoang vực chính là hung thú hoành hành Đại Thế Giới, còn có cả khuy thiên cảnh hung thú, Vô Đạo lần đi sẽ không có cái gì nguy hiểm a......

Với tư cách cùng nương nương sớm chiều chung đυ.ng thị nữ, nàng rất nhanh sẽ hiểu nương nương lo lắng, vội vàng giải thích nói.

" Nương nương ngươi yên tâm, Hoàng Chủ bệ hạ tu vi thông thiên, huống chi còn dẫn đầu mấy trăm hắc long vệ, sẽ không có có việc. "

Khương Thiều Nga lúc này mới nhẹ nhõm đi một tí.

Bỗng nhiên.

Khương Thiều Nga biến sắc, trong bụng mơ hồ truyền đến làm đau.

Chung quanh thϊếp thân thị nữ thấy thế thoáng cái bị dọa đến mặt mày biến sắc, run rẩy hô lớn.

" Nương nương! Ngài không có sao chứ? ! "

Ngoài cửa hắc long vệ cũng gấp vội vàng chạy tới.

Khương Thiều Nga từ từ nhắm hai mắt, nhẹ nhàng vuốt ve phần bụng, yêu thương nhẹ nói nói.

" Ngoan, bảo bối ngoan. "

Mở mắt ra cười khoát tay áo.

" Đều đi xuống đi, ta không sao đâu, xem ra lũ tiểu gia hỏa ở trong bụng đợi quá lâu đều có chút sốt ruột. "