Chương 39: Xông vào Phong gia



⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹

Trang Chi Bình quả quyết nói.

"Không tồi, chỉ cần cô uống hết thứ thuốc đó rồi chết đi thì Trang gia và con gái của tôi mới có thể sống tốt được."

Chỉ cần là việc mà Phong lão phu nhân giao phó, Trang Chi Bình chỉ biết phục tùng, sẽ không phản đối.

Phong Tố Cẩn còn muốn nói gì đó, nhưng Trang Chi Bình căn bản là không cho cô cơ hội. Cô ta cho người đánh ngất Phong Tố Cẩn, đem thuốc ngủ pha với nước rồi rót vào miệng cô.

...

Mãi cho đến khuya, quản gia biệt thự vẫn chưa thấy Phong Tố Cẩn quay về, lúc này mới bắt đầu gấp gáp.

Ông ta gọi cho trợ lý của Quân thiếu, nói chuyện này với Dạ Tinh.

Dạ Tinh nhanh chóng gọi điện thoại cho thiếu phu nhân, không gọi được liền phái người đi tìm, thế nhưng căn bản là không tìm thấy thiếu phu nhân.

Sắc mặt Dạ Tinh đều thay đổi, lúc này mới nhận ra có khả năng thiếu phu nhân đã xảy ra chuyện.

Dạ Tinh không dám giấu diếm, nhanh chóng gọi vào số máy nội bộ của Quân thiếu, nói chuyện này với Quân Mặc Hàn.

Quân Mặc Hàn đang ở dưới màn đêm chỉ huy gì đó, nhận được điện thoại nội bộ khẩn cấp, nhanh chóng nhận máy, nghe được sự tình mà Dạ Tinh hồi báo, sắc mặt lập tức thay đổi.

Đôi mắt đẹp đẽ lóe ra ánh sáng tối tăm.

Quân Mặc Hàn quả quyết nói.

"Vận dụng lực lượng Ám Các, nhanh chóng tìm cô ấy."

"Rõ!"

Trong lòng Dạ Tinh trở nên run rẩy.

Ám Các là thế lực sau lưng của Quân thiếu, những lúc bình thường đều sẽ không dùng đến, lúc này vì tìm thiếu phu nhân, Quân thiếu lại không chút do dự dùng đến.

Có thể thấy được Thiếu phu nhân vô cùng quan trọng và đặc biệt đối với Quân thiếu.

Sau khi treo máy nội bộ, Quân Mặc Hàn thiếu chút nữa đã bóp nát điện thoại, hắn để công việc ở đây cho Dạ Địch khống chế.

Còn hắn nhanh chóng an bài phi cơ, bay đến Bắc Quyền Thành.

Một giờ sau, Quân Mặc Hàn đã đến Bắc Quyền Thành.

Dạ Tinh nhanh chóng nghênh đón Quân Mặc Hàn, cẩn thận chi tiết báo cáo lại tin tức mới nhất cho Quân Mặc Hàn.

Dạ Tinh nhìn một thân sát khí lạnh lẽo của Quân Mặc Hàn, liền cảm thấy Quân thiếu đang muốn gϊếŧ người.

Quân Mặc Hàn lạnh lùng mở miệng nói.

"Vẫn không tìm được?"

"Vẫn không có, thật khéo là camera ở đường mà thiếu phu nhân đi làm lại bị hư, tạm thời chúng tôi vẫn chưa tìm được manh mối hữu dụng. Dường như đối phương rất quen thuộc với Bắc Quyền Thành, tránh được tất cả tầm mắt giao thông."

Quân Mặc Hàn tiến về phía trước một bước rồi dừng lại.

"Thời gian đã không kịp nữa, cùng tôi đi đến Phong gia một chuyến."

Mặc dù Quân Mặc Hàn biết, Ám Các trong tay hắn có thể tìm được Phong Tố Cẩn nhưng bọn họ vẫn còn một chút thời gian.

Nhưng mà hắn không thể đợi được, chỉ cần nhiều thêm một giây, Phong Tố Cẩn sẽ có thể nguy hiểm đến tính mạng.

Rất dễ nhận thấy lần này có người sử dụng bút tích lớn như vậy là vì gϊếŧ Phong Tố Cẩn.

Dạ Tinh lái xe, nhanh chóng đưa Quân Mặc Hàn về phía Phong gia.

Những chiếc xe khác đi theo phía sau, trên xe đều là thuộc hạ của Quân Mặc Hàn, mỗi người đều trang bị đầy đủ, trên người còn mang theo côn sắt.

Đêm khuya, người của Phong gia đang nghỉ ngơi, lại bị một trận ồn ào làm cho tỉnh giấc.

Quân Mặc Hàn mang theo người, không cần tốn nhiều sức đã có thể xông qua người gác cổng.

Đến cửa lớn, hắn chỉ cần một cước đã đạp văng người kia.

Vài người cùng nhau dùng sức đạp, toàn bộ cửa chính của Phong gia đều bị đạp ra, "oanh" một tiếng, cửa chính thọ hết chết già*.

*thọ hết chết già: sống thọ và chết tại nhà, cũng có thể hiểu thêm là tiêu tan mất hết.

"Là ai, người nào dám làm loạn ở Phong gia!"

"Không muốn sống nữa hay sao mà trễ như thế này còn dám tới làm ầm ĩ?"

"Bảo vệ đâu, bảo tiêu đâu?"

...

Người của Phong gia hùng hùng hổ hổ xông lên, đến khi mở đèn ở phòng khách, nhìn thấy người đang đứng ở đó, bị dọa thiếu chút nữa đã bị dọa đến ngất đi.

Đây là sát thần từ nơi nào xuất hiện?

Một đám trang bị đầy đủ, cầm côn sắt trong tay, trong tư thế có thể động thủ bất cứ lúc nào.

Mà người đàn ông đứng đầu lại có một thân khí thế cao quý lạnh lẽo, nhất là dung mạo của hắn, kinh diễm tuyệt trần, khấp huyết như hoa, mi mục như họa, tinh xảo lại lộ ra bá khí uy nghiêm đáng sợ.