Yêu Phải Đại Ca

6/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Hắn là người đẹp trai, giàu có, giỏi giang,lại còn là thiếu gia sắp thừa hưởng tập đoàn lớn của Lâm Gia, bản tính nóng vội, kiêu ngạo khó bỏ Nó lại là người bướng bỉnh, nhưng được cái dễ thương với là …
Xem Thêm

Chương 1: Cuộc gặp gỡ...
- cuộc gặp gỡ định mệnh -

- Được rồi tớ tới liền- nó cầm điện thoại trên tay chạy bay ra khỏi nhà, xoay người không quên đóng cửa, vì đây là một cuộc tẩu thoát siêu bí mật mà

Mái tóc màu vàng nâu xoăn nhẹ đuôi được nó xõa ra ngang lưng,mặt được thêm chút kem phấn ,áo croptop thêm cái quần bó sát người tạo thành đường công khiêu gợi và đôi giày vans cổ cao.

Nhanh chóng chạy đến chỗ tụi bạn đang đợi,hì hục gần 10 phút cuối cùng cái nơi hẹn cũng dần hiện tên " Black bar"

Thật ra thì ở đây chỉ cho những ai trên 18 tuổi, và theo như cái tên của nó, mọi thứ bên trong chỉ có một tong màu ĐEN

- Diệp Ân tui này ở đây- Lưu Vy từ xa nhìn thấy bóng người quen thuộc, liền đưa tay lên cao vẫy

- Chờ lâu... chưa- Nó đứng đó hì hục thở, tay không ngừng vỗ vỗ ngực, tay còn lại chống gối, bộ dạng mệt không thể mệt hơn

- À ừ vài chục phút thôi- Gia Linh thêm bớt, vờ đưa tay lên chỉ cằm, bộ dáng suy tư, mắt láo liên liếc qua liếc lại nhìn nó, còn trề môi

- Hì...- nó nhếch miệng, đứng thẳng người lại, húc tay vào hông Gia Linh một cái, không quên đưa tay lên doạ cho nhỏ vài đấm

Cả đám đi tổng cộng 4 người nó nhìn từng đứa đếm đi đếm lại vẫn có mỗi 3đứa,

- Lập Hân đâu- nó hơi nhíu mày, nhìn quanh một lúc, hai tay chống hông, thở phì phì, trong đầu liền đó nghĩ ra hàng trăm cách tra tấn nhỏ

- Nhỏ đó ở nhà lo cho ba má rồi,hôm nay chả đi được- Lưu Vỹ phẩy tay, bộ dáng tiểu thư công chúa, thướt tha đem chiếc túi bên người sờ sờ mấy cái, mới đăm chiêu nhìn nó

- À...- tỏ vẻ hiểu chút, nó xoay đầu

Cái con nhỏ đó thì lúc nào cũng ở nhà ko biết chán sao?? Lại còn viện lý do lo cho ba má thật buồn cười... nó nghĩ thầm

Cả đám đi vào một cách nhẹ nhàng, bởi vì ở đây có lẽ là điểm hẹn quen thuộc của tụi nó. Đi vào cửa rồi lại đi vào bên trong, tìm chỗ ngồi cho cả ba, đó là một góc khuất, nhìn vào khó biết vì ánh đèn không được tốt

- Ba người đẹp hôm nay uống gì đây- Người nhân viên đến nỗi cũng quen mặt , anh ta hơi cúi người đưa menu ra, bộ dáng rất ư là chuyên nghiệp, không quên đá lông nheo với ba vị tiểu thư trước mắt

- Như cũ- Gia Linh gác chân lên, mỉm cười, dựa hẳn ra ghế, hai tay gác lên thành ghế, hất hất mặt về phía hai con người còn lại

- Rồi rồi- người nhân nói rồi đi vào trong một chút rồi mang ra đồ uống cho tụi nó, cẩn thận đặt từng ly xuống bàn, nó quay sang mỉm cười, làm người ta phải thần hồn điên đảo

- A.. tớ đi vệ sinh cái- Nó cười cười rồi đứng dậy đi vào phía bên trong, Gia Linh , Lưu Vy không khỏi lắc đầu, mỗi lần đến đây, nó đều đến "thăm" nhà vệ sinh đầu tiên

Diệp Ân đi một đoạn, giơ tay nhìn đồng hồ, lắc đầu cảm thán một câu, mới xoay người đến ngã ba ngay góc trong quán bar

Phía bên phải thì là nhà vệ sinh,bên trái là nơi để phục vụ phòng bao... :)) nó tất nhiên là rẽ phải...

Vào nhà vệ sinh, giải quyết sạch sẽ, không quên soi gương xem gương mặt kiều diễm kia :)) trong lòng liền cảm thán, trốn mẹ ra khỏi nhà đem khuya đúng là không nên, quầng thâm sẽ che hết cả khuôn mặt xinh đẹp này mất

Lúc xong hết đi ra nhìn qua phía đối diện, chẳng hiểu sao bản thân Diệp Ân lại ngây người nhìn về phía đó, nhìn đến xuất thần

Thấy vào thôi đã ớn lạnh,lại còn đi vào đó phục vụ mấy thằng đàn ông con trai thì chắc nó chịu thua!!!

Diệp Ân nhún nhún vai bày ra bộ dạng bất đắc dĩ cùng thương hoa tiếc ngọc với các cô gái nhân viên tại đây

- Muốn vào không- giọng của một người con trai văng vẳng bên tai nó, nghe mà nổi hết da gà, Diệp Ân lạnh mặt xoay đầu

- Hả- nó hoàn hồn lại thì nhìn thấy người đó đang đứng trước mặt mình, mái tóc nâu cà phê, đôi mắt nâu xậm nhìn nó chầm chầm, bộ đồ trông cao ngạo mà đanh đá, đôi mắt lại đang chăm chú nhìn nó, hắn khoanh tay đứng dựa vào góc tường

- Tôi hỏi cậu có muốn vào không?- Hắn ta nhắc lại, đôi mày nhếch lên đậm ý trêu hoa ghẹo nguyệt

- Gì chứ, vào làm gì cơ- Nó nhíu mày, tỏ ra khó hiểu nhận xét từ trên xuống dưới con người này, từ đầu đến chân đều điển trai thế mà tâm hồn lại không bằng một con kiến

- Trông cậu không giống người trên 18 tuổi, trốn à- Hắn nhếch mép, hơi nhíu mày nhìn nó, mặt gian không chịu được

- Im đi, không biết thì đừng có nói- Nó khó chịu quay lưng đi, chẳng quay đầu lại, quơ tay bước đi

- Nếu cậu muốn vào đó thì đi theo tôi- hắn nắm tay nó, kéo lại đến trước mặt mình, Diệp Ân mất đà, ngã người vào lòng ngực của hắn, tên này cũng không vừa, ôm hẳn nó vào lòng toan kéo đi

- Này, tên biếи ŧɦái- Nó giật tay lại, đồng thời đẩy mạnh người thoát ra khỏi vòng ôm của hắn, bước đi nhanh hơn, còn không ngừng nhe nang trợn mắt hù doạ hắn

- Thiếu gia, mời vào- một người phụ nữ cười cười chạy lại nhìn hắn, bà ta nhìn theo nó khoé môi nhếch lên, nhất định là bị thiếu gia chọc giận,

- ...- hắn nhìn theo hướng nó đi, cũng xoay người đi theo người phụ nữ kia, môi bất giác cong lên đôi chút- Con gái sao?

- Ô... đi lâu vậy- Gia Linh cười cười nhìn nó, khẽ vuốt cằm nghi ngờ, chỉ cần thêm bộ kính lúp hoặc nón thì không trừng bộ dạng hệt thám tử đang điều tra

- ....

- à chắc gặp trai đẹp- Lưu Vy cười trêu, mặt cười thể hiện ý CÓ GIAN TÌNH ĐÂY MÀ

- Đẹp thật mà tâm tính không đẹp- Đến giờ nó mới lên tiếng, phụng phịu ngồi xuống ghế, hai tay chống lên ghế, mặt hơi xụ xuống, bất chợt lại nhớ đến vòng ôm của hắn thì đỏ mặt, lắc đầu -Biếи ŧɦái

- Hì...- hai đứa kia phì cười nhìn nó, bộ dáng đúng là cảm nắng người ta rồi

Để nó phát ra được chữ đẹp đối với nười đó thật không khó nhưng đã dùng chữ biếи ŧɦái thì...

- Ây... chán thật- nó dựa ra ghế nhìn vào đồng hồ, đã là 12h, ngửa đầu lên mệt mỏi ngắm mắt, thầm nghĩ cũng đến lúc phải về nhà

- Đi chơi với anh không cô bé- nhiều tên vây lại xung quang ba đứa nó

- Xin lỗi, tôi không có nhu cầu- Nó đứng dậy toan đi ra cửa, mái tóc dài khẽ động, lướt qua một tên trong đám

- Này này sao phải vội- Một tên khác kéo tay, tay hắn không ngừng ve vuốt bàn tay Diệp Ân

- Buông...Buông ra- Diệp Ân cố giật tay ra, đôi mày liễu chau lại, không khó nhận ra nó đang tức giận

- Hắc thiếu gia kìa- một tên chỉ tay ra phía sau lưng đám tụi nó, cả đám con trai hơi ngưng động tác, lùi về phía sau một bước

- Đi thôi- một tên hô lên, phất tay xoay người rời đi

- Chũng ta cũng nên về thôi- Lưu Vy kéo tay hai đứa bạn ra cửa, trong lòng không khỏi hoảng vì chuyện vừa rồi, rất lâu rồi, bọn nó không có gặp phải lưu manh như vậy

- Chật, về ngủ sáng mai lại phải đi học- Gia Linh khoanh tay, bộ dạng mệt nhọc

- Ngày đầu đi học, đừng bỏ nha mấy đứa- Lưu vy thúc người hai đứa kia, cười cợt trêu

- À..- nói rồi nó quay lưng đi luôn ko thèm nhìn lại

- Con quỷ- Gia linh nhìn nhìn, không khỏi cười, kéo Lưu Vy đi hướng ngược lại

~~~~~~~

" tít. Tít.. tít.." tiếng đồng hồ reo, nó mơ hồ quờ quạn tay, đẩy một cái đồng hồ rơi xuống đất im lìm, nó xoay người ngồi dậy ngáp ngắn ngáp dài, vươn tay lên cao

- Ân Ân dậy đi học thôi- tiếng dưới nhà vọg lên, khiến nó càng thêm tỉnh mấy phần

- Dạ- nó, đáp gọn, chép chép miệng từ từ đứng dậy

Đi từng bước chậm vào nhà vệ sinh, mắt mờ mờ nhìn vào gương, đầu tóc nó rối xù lên, chải chuốt một hồi rồi đánh răng, đi ra ngoài thay bộ đồ của trường Star high, nhìn vào đồng hồ là 8h

Nó thản nhiên đi xuống nhà, ngồi vào bàn, đôi mắt đảo quanh một vòng

- Hôm nay ăn gì vậy mẹ- nó hào hứng

- Trứng xúc xích, hôm qua lại về trễ sao- mẹ nó đặt lên bàn dĩa đồ ăn rồi quay lưng vào tiếp tục làm bếp, trong giọng nói không khỏi lộ ra sự nghiêm nghị

- À- nó ậm ừ một chút, không có phủ nhận, chỉ thấy mẹ liếc xéo nó một cái đầy giận dữ cùng với mấy câu cảnh cáo, nó mới gật đầu phì cười tiếp tục ăn

- An lẹ đi, mấy giờ trường đóng cửa

- hình như 8h15

- vậy mấy giờ rồi

Chợt nhớ đến lúc nãy đồng hồ chỉ 8h. Nó nhìn vào đồng hồ là 8h10

-..- nó muốn phun hết đồ ăn ra ngoài

- lớp 11 rồi, còn như mấy đứa chóc chóc - mẹ nó lắc đầu

- mẹ con đi học- nó tức tốc đứng dậy, chạy bay ra cửa

- chiều về sớm, ba mẹ c...- câu nói của mẹ nó đã bị bỏ lại sau cánh cửa

Nó chạy thục mạng, nếu trễ học chỉ rước họa vào thân

Trước cổng trườg, bảo vệ đã bắt đầu đóng cửa lại, biết chắc là vào không kịp, nó đi vòng ra sau trường, nơi lèo tường quen thuộc của nó

Bạch

Nó thảy cặp qua trước, rồi lại nghe hai tiếng động tiếp đó vang lên

- ây...- có tiếng người sau bức tường

Nó nhảy lên, leo chân qua, quơ quơ tìm điểm tựa để leo xuống, cố gắng tìm bằng được

- a..- nó đặt chân lên cái gì đó, đứng lên rồi nhảy hụych xuống, phủi phủi tay, chỉnh lại quần áo

Bộp bộp

Có tiếng vỗ tay phía sau lưng nó, miệng cười tươi quay lại

- Đi trễ mà còn leo tường sao, vừa rồi lại còn ném trúng người ta- hắn đứng đó nhìn nó

Nó trông thấy hắn thì có cảm giác quen quen, nhìn một hồi nhận ra ngay, là tên "biếи ŧɦái" hôm qua

- A... xin lỗi nhé- nó lấy cặp toan đeo lên, rồi tẩu thoát, không quên gật đầu thân thiẹn chào hỏi hắn

- 11a2 ồ- hắn sơ qua phù hiệu trên ngực nó

- ... biếи ŧɦái- nó lấy tay che lại rồi bước đi thật nhanh, nghiến răng - Muốn chết sao ?

----------

Sau buổi khai giảng gần nửa ngày, các học sinh bắt đầu đi nhận lớp.. nó với 2 đứa kia lê thân lết xác đi lên tận tầng 5

- há há

- biết vụ gì chưa bla bla bla

- à...

- vui ghê...

Cái lớp náo nhiệt kinh, cứ tưởng là cái chợ cơ!!!

Nó với 2 đưa kia vất vưởng đi vào tìm chỗ ngồi gần cửa sổ rồi an tọa

Sơ đồ

Nó_ bạn ko quen

Lập Hân _ bạn ko quen

Lưu vy_ bạn ko quen

Rầm

Cánh cửa lớp bật tung, hắn bước vào, theo sau là hai người con trai khác

- Là hot boy đó

- A đẹp trai quá

Cái lớp xì xầm lớn hơn

Hắn tỉnh bơ, nhìn quanh lớp một lượt rồi, nhếch mép đi lại phía tụi nó, nó đang khoanh tay úp mặt xuống bàn, nói gì đó vào tai người ngồi kế nó, người đó đứng dậy di chuyển đến chô khác ngồi, lần lượt phía sau, hai tên kia cũng vào ngồi kế Lập Hân và Lưu Vy

" Cạch" tiếng cặp bị tàn nhẫn ném lên bàn cộng thêm tiếng cửa vừa rồi cũng làm nó dần ngồi dậy, mắt mở dần

- Ý gì?- nó kinh ngạc dựa người vào cửa sổ phía sau, cách xa hắn một đoạn

- Tôi đã làm gì cậu chưa- hắn nhíu mày

-...

- Ngốc thật- hắn nhếch mep quay người nhìn lên bảng

- Hân- nó quay người ra sau

- hả- Hân

- tên này, who is he- nó nói nhỏ

- là hot boy, đánh nhau thuờng xuyên, nhưng mà lại được nhiều người mê tít, giáo viên cũng không làm gì được gia đình tên đó- Hân nói nhỏ

- à...- nó gật đầu tỏ vẻ hiểu, quay lên

Cạch

Tiếng mở cửa lớp, lần này là bà cô chủ nhiệm, mặt hầm hầm đi vào nhìn xuống lớp, lớp đứng dậy

- Năm nay tôi sẽ là chủ nhiệm của các người nghe rõ chưa- đăm chiêu

- dạ- đồng thanh

- em kia có nghe không- bà cô hỉ tay xuống phía hắn, hắn đang gục đầu trên bàn

- gì- nghe tiêng la, hắn mở mắt gìn bà cô

- ồ, là em Lâm, lúc nãy tôi ko biết - bà cô thay đổi 180° từ dữ trở nên dịu dàng

- điên- hắn nhìn khinh bỉ ròi gục đầu xuống bàn

~~~~~~~

Giờ ra về, mặt nó vui hơn hẳn, vì thoát được ngồi kế hắn, đứng dậy, bay thẳng ra cửa, 2 đứa kia chạy theo

- tên biếи ŧɦái sao lại ngồi kế tớ- nó

- ềi ngồi kế trai sướиɠ quá còn gì- lưu vy

- ủa mà thiếu đứa nào ấy nhỉ- nó nhìn nhìn

- gia linh huyển trường rồi mà, ko nhớ hả- lập Hân

- à

- à mà học chơi thôi, tuần sau tao đi rồi- Lưu vy

- đi nữa hả- hai đứa dồng thanh

Chuyện đi qua Úc đối với Vy như cơm bữa, có năm đi tận 2 3 năm về, có năm đi vài tuần lại về

- hì lần này đi tận 3 năm- Vy cười

- đi luôn đi, mệt thiệt- lập hân

- đi lẹ vậy ,ngốc

____

Thêm Bình Luận