Chương 1

Dạo gần đây ngày nào Triệu Nhiễm cũng nhận được mấy chục tin nhắn mắng chửi, lời mắng gần như không trùng lặp, mà từ đầu đến cuối chỉ từ một người.

Bình thường anh cũng hay bị mắng, nhưng cô gái này mắng vô cùng đáng yêu siêu cấp dịu dàng, vậy nên anh khá là để ý.

Triệu Nhiễm là blogger rác rưởi: Đồ blogger rác rưởi, nhét cho ít tiền thì cái gì cũng dám đăng, đề nghị anh tự phốt ngay.

Triệu Nhiễm làm người tử tế đi: Hôm nay Triệu Nhiễm thành người chưa?

Cô thay đổi luân phiên hai nick, còn gắn nhãn, ngày nào cũng spam.

Nick của cô gái này có vẻ là nick ảo, trên tường ngoài bài mắng anh và chia sẻ bài mắng anh thì không còn gì khác.

Nhưng Triệu Nhiễm vẫn tỉ mì tìm ra ảnh của cô trong đống ảnh từ một cái nick nọ.

Mắt tròn xoe, rất giống nhóc mèo Sago anh nuôi.

Anh không hung dữ nổi với nữ sinh, cũng chẳng bao giờ công khai những người mắng anh, vậy nên mỗi lần cô gái này mắng anh, anh đều đáp lại bằng một trái tim hoặc gương mặt cười.

Lúc ấy cô gái kia sẽ mắng anh là đồ không biết xấu hổ.

Triệu Nhiễm là một người kể chuyện hài trên weibo, bình thường hay viết mấy thứ dí dỏm, khoe mèo của anh, nhận quảng cáo, không khác gì bao người.

Anh có khoảng hơn năm trăm nghìn fans, thật sự không nghĩ ra tại sao mình lại rước phải anti fan này.

Lẽ nào là fan yêu anh tha thiết? Yêu không kìm nổi, vậy nên yêu quá hóa anti?

Ha ha.

Cuối tuần không thấy cô gái nọ nhắn tin chửi anh, Triệu Nhiễm hơi ngứa da, chủ động hỏi: Sao hôm nay không thấy mắng tôi nữa?

Một lúc sao cô gái mới trả lời: Hôm nay thi cấp sáu, đang luyện đề, tối sẽ mắng tên rác rưởi nhà anh tiếp.

Triệu Nhiễm gửi một cái mặt cười đê tiện: Đợi cô.

Ngẫm rồi lại gửi thêm: Chúc cô thi tốt.

Đến tối cô gái mới trả lời, vừa lên đã mắng: Anh có độc hả? Cố ý phải không?

Triệu Nhiễm:?

Cô gái: Anh vừa chúc thi tốt, tai nghe của bà đây liền hỏng, phần nghe không nghe nổi một chữ.

Triệu Nhiễm: … Xin lỗi.

Nhưng anh thật sự muốn cười.

Cô gái: May mà bà đây chỉ định thi lấy điểm cao hơn, không tốt cũng không sao.

Ồ, cô gái này còn học rất giỏi.

Cô gái lại hỏi anh: Anh từng chích fan anh chưa?

Triệu Nhiễm: … Chưa từng.

Cô gái: Vậy anh có muốn không?

Cái đề tài tró má gì đây?.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. TruyenHD

2. TruyenHD

3. TruyenHD

4. TruyenHD

=====================================

Triệu Nhiễm: Không muốn, nhưng nếu là cô thì có thể (cười ngượng ngùng).

Cô gái: Ọe!! Mẹ ơi! Anh biết nhục tí được không? Tôi buồn nôn chết mất, ọe!

Triệu Nhiễm: Ha ha ha.

Cô gái: Xấu ma chê quỷ hờn, đời này đừng mơ chích ai.

Triệu Nhiễm: Nói thật đi, tôi xấu lắm hả?

Anh gửi một tấm ảnh qua.

Cô gái ngập tràn ngờ vực: Trộm ảnh trên mạng ở đâu đấy?

Triệu Nhiễm: Là tôi đấy, trước kia tôi từng livestream rồi, cô có thể lên mạng xem.

Cô tìm một đống meme khi anh livestream bị người khác chụp màn hình lại rồi gửi qua, nói: Ọe, mẹ ơi, xấu vc!

Chao.

Triệu Nhiễm tải ảnh về đăng weibo, gắn nhãn #kiên_cường_thả_thính_một_antifan.

Fans anh đều cười nghiêng ngả, còn khen cô gái này đáng yêu, muốn đi làm fan của cô.

Cô gái tức điên: Rõ ràng là tôi đang moi chứng cứ anh muốn chích fan, anh dựa vào đâu mà lấy đó để đăng weibo.

Triệu Nhiễm: Xin lỗi.

Cô gái: Tôi nhất định sẽ tìm được chứng cứ anh chích fan dạo! Anh đợi đấy!

Triệu Nhiễm: Ôi tôi sợ quá.

~~~

Khương Thẩm Đổng ngồi cafe gần một tuần, ngày nào cũng chọn một loại sinh tố và bánh ngọt, ngồi ở vị trí có thể nhìn thấy quầy rượu, liếc mắt đưa tình với người đàn ông đội mũ trước quầy.

Người đàn ông này ngoại trừ lần đầu tiên thấy cô có nhìn lâu hơn một chút, thời gian còn lại gần như coi cô là kẻ vô hình.

Khương Thẩm Đồng cố lấy dũng khí đi hỏi anh: “Xin hỏi anh là blogger Triệu Nhiễm phải không?”

Triệu Nhiễm: “Ừm?”

Khương Thẩm Đồng: “Tôi là fan của anh, tôi thích anh lắm!”

Người đàn ông mỉm cười, trông rất rạng rỡ: “Cảm ơn cô.”

Khương Thẩm Đồng đỏ mặt: “Tôi có thể kết bạn trên wechat với anh không? Tuy có vẻ mạo muội, nhưng tôi thật sự rất thích anh! Tôi vì anh mà đến đây uống sinh tố suốt một tuần rồi đấy.”

“Được chứ.” Triệu Nhiễm đưa mã QR tới, “Cô uống cái khác đi, tôi mời cô.”

Khương Thẩm Đồng kết bạn được với thần tượng, lại còn được anh mời, cô vui đến nỗi đăng liên tục mấy cái weibo, còn gắn thẻ cả Triệu Nhiễm.

Triệu Nhiễm like.

Bài đăng này có rất nhiều người đọc được, đều kêu phải đến tìm cơ hội ngẫu nhiên gặp anh.

Vậy là tiệm làm ăn của Triệu Nhiễm lại có tiếng hơn chút.

Anh mở tiệm cafe này vào một năm tước, bình thường anh cũng hay tuyên truyền, nhưng muốn gặp được anh thì phải trông chờ vào vận may, để gặp được cả một tuần như Khương Thẩm Đồng, thật sự phải mua vé số.

Từ đó ngày nào Khương Thẩm Đồng cũng thả thính anh.

Không phải nhắn tin chào buổi sáng, chúc anh ngủ ngon, hỏi anh ăn cơm chưa, thì là đến tiệm cafe của anh đưa cơm.

Có khi anh không ở tiệm, cô còn đợi anh hồi lâu.

Thật sự là kiên trì bền bỉ, ngay cả nhân viên của tiệm cũng hỏi Triệu Nhiễm là cô gái này đang theo đuổi anh phải không.

Triệu Nhiễm cười khổ.

Hiện tại, anh vừa hưởng thụ sự dịu dàng của Khương Thẩm Đồng, vừa hưởng thụ sự thô bạo của cô gái anti trên weibo.

Cứ thính nhau như vậy một tháng, Khương Thẩm Đồng cuối cùng cũng hẹn anh đi xem phim.

Triệu Nhiễm đồng ý, còn bổ sung thêm một câu: “Chỉ xem phim thôi nhé, anh không gạ cᏂị©Ꮒ đâu.”

Khương Thẩm Đồng bó tay: “Ai gạ gì anh, em chỉ là fan của anh thôi, có yêu thầm anh đâu.”

“Thì anh cũng không ngủ với fan.”

Khương Thẩm Đồng: “Ha ha.”

Bộ phim được chọn rất hợp với sở thích của anh, Triệu Nhiễm tưởng là cô chiều theo ý mình, kết quả đến rạp rồi mới phát hiện, cô gái này xem phim nghiêm túc hơn anh nhiều.

Bộ phim kết thúc rồi Khương Thẩm Đồng mới quay đầu, sau đó nhìn thấy Triệu Nhiễm đang tia mình chằm chằm.

Cô ngớ ra: “Anh nhìn em làm gì.”

“Thấy em rất đáng yêu, anh có thể hôn em không?”

Khương Thẩm Đồng đỏ mặt, nhưng không từ chối, để Triệu Nhiễm tiến tới hôn cô.

Rất dịu dàng và kiềm chế, anh hôn lên khóe môi cô.

Đúng lúc ấy, đèn phòng chiếu bừng sáng, Triệu Nhiễm liếc thấy cô gái ngồi trước đang chụp trộm họ.

Lúc đi ra, Triệu Nhiễm nắm tay cô, cô cũng không rút tay về.

Anh tưởng mình ngủ một giấc dậy thì sẽ thấy bản thân lên hotsearch, tiêu đề là tên cặn bã lừa fan cᏂị©Ꮒ dạo gì đó, ai ngờ sóng yên biển lặng, không có gì hết.

Khương Thẩm Đồng không tìm anh nữa, cô gái anti cũng không mắng anh nữa.

Anh đợi một ngày, lúc trưa định gửi tin nhắn cho Khương Thẩm Đồng, mới biết mình đã bị kéo vào danh sách đen.

Anh đành lên weibo gửi tin nhắn cho cô gái anti: Khương Thẩm Đồng, hôm nay đầu bếp làm bánh kếp xoài nghìn lớp em thích ăn, em không đến ư?

Cô gái anti:???

Triệu Nhiễm: Sao lại kéo anh vào danh sách đen trên weixin?

Cô gái anti: Sao anh biết là tôi?

Triệu Nhiễm: Biết từ đầu rồi, trong bộ sưu tập ảnh trên weibo có ảnh của em.

Cô gái anti: … Tức là ngày đầu tiên tôi đến quán của anh là anh đã biết rồi á? Vậy anh còn kết bạn với tôi làm gì? Anh biết tôi tiếp cận anh là để lấy được chứng cứ anh chích fan mà?

Triệu Nhiễm: Biết chứ, vậy nên em có chứng cứ rồi đó thôi, tại sao lại không đăng lên?

Cô gái anti: … Bởi vì tôi phát hiện tôi phải lòng tên cặn bã nhà anh rồi.

Triệu Nhiễm nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, cười cong cả mặt mày.

Cô gái anti vẫn tiếp tục mắng: Blogger cặn bã! Tại sao tôi có thể thích phải một tên cặn bã chứ!

Triệu Nhiễm: Thật ra anh không phải blogger đâu, ha ha ha. Còn nữa, anh có thể hỏi tại sao em lại ghét anh vậy không?

Cô gái anti: Anh không biết thật hả? Hai tháng trước, anh đăng một bài là “Yêu đương qua mạng bị một nữ sinh viên lừa tiền”, bịa đặt tôi yêu đương rồi lừa tiền của người ta, tuy tôi biết là người ta gửi bản thảo cho anh, nhưng anh ít nhất cũng phải xác minh trước rồi mới đăng lên chứ? Nhật kí trò chuyện với ảnh chuyển khoản đó đều là hàng photoshop, anh là một người có tiếng tăm, năm trăm nghìn fans lận, anh biết anh có ảnh hưởng cỡ nào không? Khoảng thời gian vừa qua tôi đi học lúc nào cũng bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ, tôi có thể không căm thù anh hả?

Triệu Nhiễm: Đợi đã, anh không nhớ là anh từng đăng bài nào như vậy.

Cô gái anti: Tôi tìm cho anh xem.

Một lát sau cô gái anti lại nói: Không tìm thấy nữa, anh xóa rồi phải không?

Triệu Nhiễm: Anh thật sự chưa đăng bao giờ, hay là em nhầm rồi.

Cô gái anti trực tiếp gửi ảnh qua: Anh còn nói không phải anh.

Triệu Nhiễm nhìn một lát, thiếu điều cười chết: Cô bé, em… em nhìn rõ lại xem, đây là Triệu Thất, anh là Triệu Nhiễm, OK? Không phải một người.

Cô gái anti:?

Cô gái anti: …………………………………………….

Cô gái anti: Xin lỗi, làm phiền anh rồi.

Triệu Nhiễm cười ngất ngưởng: Sao em lại thế, lôi cổ anh chửi suốt hai tháng, một câu xin lỗi là xong chuyện à? Hơn nữa người ta nói đâu có sai, em đúng là yêu đương qua mạng lừa gạt tình cảm người khác còn gì.

Cô gái anti: Tôi lừa gạt ai? Tôi yêu đương với ai?

Triệu Nhiễm: Em lừa gạt anh, em yêu đương với anh, em còn muốn gạ cᏂị©Ꮒ anh nữa, may mà anh biết giữ mình.

Cô gái anti: … Xin lỗi.

Triệu Nhiễm: Em đến tiệm cafe của anh xin lỗi anh ngay, bằng không anh cũng lên weibo bóc phốt em.

~~~

Chẳng là nhớ nghề ngứa tay ngứa chân nhưng biết thân biết phận rằng mình không đủ can đảm và nghị lực để đu truyện dài nên đành dịch truyện ngắn vậy. Hiu hiu mình mới kiểm được đống truyện ngắn này, từ giờ khi nào ngứa tay sẽ dịch một cái. Vẫn là thể loại ngọt ngào hường phấn thường thấy thôi dù gout của mình là SE cơ, hơn nữa thực sự đọc đoản SE sướиɠ lắm các bạn ạ các bạn nên thử đoản SE của Cửu Lộ Phi Hương một lần đảm bảo thích mê luôn mỗi tội mình chưa tìm được truyện tương tự vậy, nên thôi đành trung thành với hường huệ nha huhu =(((((((((((((((